Cố Vân Đông ngẩn ra, trên mặt hiện lên vẻ mừng như điên.
“Thật sự, mang chúng ta qua đó đi.” Nàng quay đầu lại liền thấy Dương thị đang còn ngái ngủ ở trên giường.
Dương thị ngày thường đều dậy sớm hơn nàng, nhưng hôm qua không biết là như thế nào, nửa đêm gặp ác mộng làm cho bừng tỉnh, trong miệng không ngừng gọi tên Cố Đại Giang, kết quả gần hừng đông mới một lần nữa ngủ thϊếp đi.
Tiểu nhị kia vội nói, “Cố cô nương, chưởng quầy chúng ta nói là Tống đại phu giống như là chỉ trở về lấy dược, cũng không biết khi nào sẽ đi, nếu không nhanh lên đi gặp hắn, sợ là lại không gặp được mất.”
Cố Vân Đông cũng liền không rảnh lo kêu Dương thị, nàng nghĩ nên đến gặp Tống đại phu trước, để ông ấy đáp ứng cấp nương chữa bệnh, sau lại đem Dương thị mang qua cũng được.
Bởi vậy nàng gật gật đầu, “Được, ta hiện tại liền đi qua.”
Tiểu nhị kia liền đi xuống lầu trước, Cố Vân Đông đi ra ngoài đóng cửa lại.
Vừa lúc nhìn thấy tiểu nhị tiểu điếm lại đây, liền nhờ hắn hỗ trợ để ý phòng của nàng, nếu là nương tỉnh lại liền nói cho nương rằng chính mình đi ra ngoài một chuyến lập tức liền trở về.
Ngay sau đó liền vội vội vàng vàng đi Huệ Dân y quán.
Mà ngay lúc nàng vừa rời đi không bao lâu, Cao Phong ôm Bạch Dương đi vào khách điếm.
“Chính là khách điếm này?”
Tiểu gia hoả đang ở trong ngực hắn dùng sức gật gật đầu, “Đúng đúng đúng, chính là nơi này.”
Cao Phong liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082372/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.