Chưởng quầy nói, “Chỉ là ta cũng không biết hắn hiện tại ở nơi nào?”
Thấy Cố Vân Đông nhíu mày, hắn còn nói thêm, “Hắn đi xem bệnh, nghe nói người bệnh là một vị rất quan trọng, ta cũng không tiện hỏi thăm người ta ở chỗ nào.”
Cố Vân Đông hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần còn ở Khánh An phủ là được.
“Vậy khi nào hắn sẽ trở về?”
“Cái này khó mà nói.” Chưởng quầy lắc đầu, “Tống đại phu là buổi chiều hôm trước mới đến, vừa tới cầm dược xong liền ra cửa, ngay cả thời gian ngồi xuống uống miếng trà cũng không có. Từ đó đến nay, cũng chưa trở về lần nào.”
Cố Vân Đông nhíu mày, lâu như vậy? “Bất quá ngươi yên tâm, đồ đạc của Tống đại phu còn ở chỗ Huệ Dân y quán chúng ta, hắn khẳng định sẽ còn đến đây.”
Cố Vân Đông nhấp nhấp môi, xem ra nàng chỉ có thể chờ.
Nàng ngước mắt nhìn chưởng quầy một cái, nhấp nhấp môi từ trong bao quần áo tùy thân lấy ra một túi đường trắng, “Đa tạ Tào chưởng quầy đã nói cho ta, còn thỉnh ngươi nhận cái này, chỉ là chút tạ lễ.”
Tào chưởng quầy vội cự tuyệt, “Cái này ta cũng không thể thu, ta chỉ là nhìn mặt Hà đại phu nhiều lời thêm hai câu mà thôi, ngươi…”
Nói đến một nửa thì đột nhiên dừng lại, tầm mắt chăm chăm nhìn vào đường trắng đang nằm ở trong túi.
Hắn một phen cầm lại đây, mở to hai mắt nhìn cẩn thận một chút.
Thật đúng chính là đường trắng?
Tào chưởng quầy cũng coi như là kiến thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082367/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.