Cố Vân Đông nơi nào nhìn không ra Tiền ma ma từ sau khi Cố Tiên Nhi trở về ánh mắt liền trở nên bất thiện, nàng quay đầu liền đối với những người khác nói, “Mọi người đều là tới chúc mừng tân gia của nhà ta, đưa cái gì ta cũng đều thích.”
Nguyên bản thôn dân đang bị lễ của Bành gia làm chấn động có chút phục hồi lại tinh thần, tức khắc nở nụ cười.
Phùng Đại Năng nghĩ, trách không được thôn trưởng nói nha đầu này nói chuyện làm cho người ta cảm thấy thoải mái trong lòng.
Ý cười của Tiền ma ma hơi cứng đờ, Cố Vân Đông cười tiếp đón nàng, “Hôm nay người nhiều, ta vội đến chân không chạm đất, nếu có chiêu đãi không chu toàn chỗ nào thì thỉnh thông cảm nhiều hơn, ma ma cứ tự nhiên.”
Tiền ma ma tươi cười gật gật đầu, thấy Cố Vân Đông đi đến bàn khác, mới một lần nữa ngồi xuống hỏi Cố Tiên Nhi, “Ngươi không phải nói nàng là đường tỷ của ngươi sao? Nhưng nàng nói chuyện một chút cũng đều không giống như là từ nông thôn ra tới.”
Cố Tiên Nhi hơi hơi cắn môi, “Đại bá của ta khi còn nhỏ có đọc qua thư, đường tỷ liền đi theo đại bá nhận biết mấy chữ.”
Nguyên lai là như thế này, trách không được cách nói chuyện cứ như hành văn, sợ người khác không biết nàng có thể nói mấy cái thành ngữ hay sao, thật là càng thiếu cái gì càng muốn khoe ra cái đấy.
Lúc này mọi người đều đã ngồi xuống, Thiệu Thanh Viễn liền ngồi ở địa phương cách bàn Tiền ma ma này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082263/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.