Cố Vân Đông có chút kinh ngạc, chậm rãi đi đến phía sau hắn. 
Liền nghe được thanh âm thở dài của tiểu gia hỏa, “Truy Phong à, ta hôm nay không thể mang ngươi ra ngoài đi dạo được, Liễu An ca ca nói hắn phải về huyện thành có việc, ca ca tỷ tỷ Từng gia đều phải xuống ruộng, Ngưu Đản cũng đi học đường, nương đi bờ sông giặt quần áo, một mình ta không kéo được ngươi, cho nên chỉ có thể ở đây bồi ngươi trò chuyện.” 
Truy Phong là tên bọn họ cấp cho con ngựa ngày hôm qua, lúc ấy Liễu An đưa ra một đống tên của con ngựa cho bọn hắn chọn, chỉ là có chút quá phức tạp, đối với mấy tiểu hài tử mà nói thì nghe không hiểu lắm, cuối cùng cảm giác cái tên Truy Phong này vừa nghe liền biết đi rất nhanh, liền quyết định là nó. 
“Ngươi phải ngoan ngoãn, như vậy ta liền mỗi ngày đi cắt cỏ trở về cho ngươi ăn. Về sau còn cho ngươi cưới vợ, sinh ngựa con. Đại tỷ nói chờ khi nào nhà chúng ta xây xong, ngươi còn có thể ở một cái chuồng ngựa rất lớn, còn thoải mái nữa.” 
“Đúng rồi, ngày hôm qua Ngưu Đản dạy ta hai chữ ta chưa biết, ngươi có muốn biết hay không? Ngươi khẳng định muốn biết, rốt cuộc ngươi là ngựa mà đại tỷ ta nhìn trúng, nhất định là một con ngựa phi thường hiếu học, ta lập tức viết cho ngươi xem.” 
Cố Vân Thư nói xong liền ngồi xổm xuống, cầm nhánh cây trên mặt đất viết viết vẽ vẽ. 
Viết xong còn nghiêng đầu sang một bên tỉ mỉ đọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082228/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.