Thiệu Thanh Viễn khẳng định gật đầu, “Là ba con, khả năng còn có một con không ở trong động, chúng ta trước đem hai con này đưa xuống núi đi, miễn cho mùi máu tươi quá nặng đưa đến những con dã thú khác.” Nàng thật đúng là nhạy bén.
“Đúng đúng, chạy nhanh.” Không rảnh để hỏi những chuyện khác, Cố Vân Đông lập tức theo hắn trở lại cửa động của lợn rừng.
Thiệu Thanh Viễn từ trong bụi cỏ kéo ra một cái bè gỗ, con lợn thứ nhất có đến tận 400 cân, hiện tại sức lực Cố Vân Đông tuy không tệ lắm, nhưng nàng dám khẳng định, nàng tuyệt đối không chịu được một nửa trọng lượng của lợn rừng.
Đáng tiếc, bên người có Thiệu Thanh Viễn, bằng không nàng sẽ đem lợn rừng ném vào trong không gian, nhẹ nhàng thu phục.
Thiệu Thanh Viễn sức lực thật ra rất lớn, Cố Vân Đông giúp hắn một tay, đưa con lợn rừng nằm lên bè gỗ, sau đó kéo xuống dưới chân núi.
Một con lợn rừng khác ở xa hơn một chút, bè gỗ không chở được hai con một lần, chỉ có thể trước đem con này kéo xuống chân núi rồi sau lại kéo con còn lại.
Thiệu Thanh Viễn rất thân thuộc vùng này, thời điểm trở về còn mau hơn nàng nghĩ nhiều.
Chờ đến khi đến chân núi, tìm một địa phương không ai đi qua, hắn để Cố Vân Đông trước tiên canh giữ ở đây, chính mình đi kéo con còn lại.
Một vòng đi một vòng về, thời điểm Thiệu Thanh Viễn đem con lợn rừng còn lại đưa về đây, trên người đều bị mồ hôi tẩm ướt.
Hắn tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082175/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.