Năm lượng bạc, một mặt là phí xem bệnh, mặt khác xem như phí dụng làm phiền Hà đại phu.
Ngư Mễ hẻm chính là địa phương Kha biểu cô sống, Kha biểu cô cũng tán đồng nàng sớm ngày đem bệnh của Dương thị chữa khỏi. Trong nhà còn có hai hài tử nhỏ tuổi, cha Cố lại cùng bọn họ thất lạc, chỉ có một mình Cố Vân Đông chống đỡ, chung quy cũng không ổn.
Hà đại phu nhìn nàng một lại, lại chỉ thu một lượng bạc.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi chú ý việc này, còn số tiền kia ngươi cứ lấy về đi, ta sẽ không nhận.” Hà đại phu nói, “Bất quá ngươi cũng phải nhớ kỹ, không cần lại tìm những lang băm không đáng tin cậy, uổng phí bạc là nhỏ, nháo ra mạng người mới là lớn. Hiện giờ trong Tuyên Hòa phủ, có thể trị khỏi cho mẹ của ngươi, chỉ sợ chỉ có Tống thái y. Chậm rãi đôi khi cũng không phải là chuyện xấu, nóng vội lại sợ sẽ hỏng việc.”
Cố Vân Đông tươi cười thiệt tình hơn rất nhiều: “Đa tạ Hà đại phu, ta nhớ kỹ.”
Hà đại phu lại dặn dò nàng một phen những điểm cần phải chú ý, viết phương thuốc bồi bổ để cho nàng đi lấy thuốc. Dương thị thân thể xác thật không tốt lắm, mấy năm nay không nói ăn no mặc ấm, chính là năm đó sau khi sinh hài tử lại không chăm sóc thân thể tốt khiến cơ thể bị bệnh cũng phải trị mới được.
Cố Vân Đông mang theo Dương thị một lần nữa trở lại nhà Kha biểu cô, đem tình huống cùng Kha biểu cô nói, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082155/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.