Cố Vân Đông nhìn đến một lượng bạc trong tay Kha biểu cô, kinh ngạc ngẩng đầu.
Kha biểu cô có chút mất tự nhiên nói: “Ta cũng không phải ăn không trả tiền, một lượng bạc này coi như là tiền cơm. Dù sao ngươi cũng nấu cơm cho nhiều người, vậy thì thuận tiện làm luôn phần của ta, đỡ phải phiền toái. Một lượng bạc là đủ rồi đi?”
“Đủ, đủ rồi.”
“Hôm nào mua đồ ăn thì ngươi đi cùng ta, ta biết đồ nhà ai bán rẻ lại còn tươi.”
Cố Vân Đông đem bạc thu vào, lập tức gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Ai nha, một lượng bạc hôm nay ra đi đã quay trở lại, cuối cũng cũng không còn đau lòng nữa.
Cố Vân Đông thực vui vẻ rạo rực đem chén mang lên, hai đứa nhỏ cộng thêm Dương thị đều có chút gấp chờ không nổi nhìn thức ăn trên bàn.
Đại tỷ thật là lợi hại, bọn họ trước nay cũng chưa được ngửi qua hương vị thơm ngon như vậy.
Cố Vân Khả ăn một ngụm trứng chưng, toàn bộ khuôn mặt nhỏ dường như sáng lên, ăn say mê không dừng được.
“Thật là mềm, ăn thật ngon.”
Cố Vân Đông nhìn bộ dáng của nàng có chút chua xót, tiểu cô nương trước nay cũng chưa từng ăn qua trứng chưng. Triệu thị đối với một nhà bọn họ phi thường bủn xỉn, có ăn ngon đều là cho nhị phòng tam phòng, các nàng nếu dám tham ăn, sẽ bị nhận mấy cái tát, không lưu tình chút nào.
Nàng gắp cho Cố Vân Khả một muỗng lớn, “Thích ăn thì ăn nhiều một chút, về sau đại tỷ sẽ thường xuyên làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082149/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.