Cố Vân Đông bắt đầu tin tưởng lời của Nhiếp Thông, biểu cô này xác thật rất dong dai
Biểu cô của Nhiếp Thông họ Kha, trượng phu cùng nàng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, đáng tiếc thành thân không đến một năm liền bị bệnh qua đời. Kha biểu cô không có hài tử, cũng không tái hôn, liền ở một mình đến bây giờ.
Khả năng chính là bởi vì bên người quá quạnh quẽ, cho nên đặc biệt thích cùng hài tử nói chuyện. Người khác kiến nghị nàng nên đi nhận nuôi một cái hài tử, nàng cũng không đáp ứng, nói là thích cuộc sống tự tại một mình.
Căn phòng trước mặt này cũng không lớn, Kha biểu cô ở một gian, căn phòng bên trái liền để cho các nàng tạm ở, chính giữa nhà rất lớn, gần phòng các nàng còn có phòng bếp, nhà xí ở phía sau nhà, trong viện còn có một cái giếng nhỏ, kể ra cũng tiện.
Lúc này Kha biểu cô liền chỉ vào giếng nói với Dương thị: “Muốn dùng nước thì tự lấy, nhưng đừng làm đổ ra sàn nhà. Phòng bếp ở bên kia, thùng cũng ở bên trong, còn thất thần làm gì, đi nhanh đi a.”
Dương thị nhịn không được nắm tay hai đứa nhỏ lùi về phía sau một chút, nàng không quen biết Kha biểu cô, chỉ cảm thấy đối phương nói gì đó rất nhanh, nàng cố gắng nghe cũng không hiểu, nàng ấy đang nói gì thế? Thời điểm chân tay luống cuống suy nghĩ chạy hay không chạy, liền nhìn thấy Cố Vân Đông trở về.
Dương thị vội chạy ngay đến phía sau nàng, chỉ chỉ Kha biểu cô, “Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082143/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.