Ngoài cửa thành Tuyên Hòa phủ cũng có không ít người, chỉ là cùng Khánh An phủ lúc trước không giống nhau, chính là trạng thái của đám người ngoài cửa thành tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa cách đó có hai cái lều, là gia đình giàu có trong thành dựng lên để phát cháo cho lưu dân.
Vì không muốn hành xử quá khác người, Cố Vân Đông đem mấy người Dương thị an trí cách đó không xa, chính mình cầm hai cái chén đi xin cháo, thuận tiện hỏi thăm một chút tình huống bên này.
Có một vị đại nương nói với nàng, “Ngươi muốn vào thành cũng không dễ dàng, nghe nói Tri phủ đại nhân lo lắng quá nhiều lưu dân vào thành sẽ gây hỗn loạn, cho nên nếu muốn vào thành, phải có điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
Một nữ hài bên cạnh không sai biệt lắm cùng tuổi với nàng trên dưới đánh giá nàng một trận, cười nhạo một tiếng, “Nói cũng vô dụng, xem bộ dáng này của ngươi cũng khẳng định không đáp ứng được.”
Cố Vân Đông không để ý tới nàng, hỏi đại nương, “Ngươi nói đi.”
“Muốn vào thành chẳng những phải có hộ tịch chứng minh, mỗi người còn phải giao ra năm lượng bạc.”
“Năm lượng?” Trời ạ, cướp tiền a.
Một người năm lượng, bọn họ bốn người, muốn vào thành phải tiêu tốn đến hai mươi lượng? Hộ tịch chứng minh các nàng đã có, lão cha Cố Đại Giang lúc trước đều để chính bọn họ mang theo bên người.
Nữ hài bên cạnh thấy bộ dáng kinh ngạc của nàng, tức khắc liền cười, “Đã nói là nói cho ngươi cũng vô dụng, còn hỏi. Xem bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082135/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.