Tiền gia vừa dứt lời, Cố Vân Đông đã lặng lẽ vòng qua một hướng khác, bước về phía đám người.
“Ngươi chính là Tiền Tam?”
Tiền Tam sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía người nói chuyện, một nữ…hài.
Phó Minh đôi mắt lại sáng ngời, kích động nói, “Tiền gia, đây chính là đại chất nữ của ta.”
Chỉ là ngay sau đó lại nhăn mày, kỳ quái hỏi: “Vân Đông, đệ muội ngươi đâu rồi?”
“Dượng à, người đừng ngắt lời ta, ta trước xác nhận một chút thân phận của hắn.” Nói xong Cố Vân Đông lại nhìn về phía tiền gia, “Ngươi có phải hay không là Tiền Tam?”
Phó Minh vẻ mặt khó hiểu, xác nhận thân phận là cái gì? Tiền Tam cũng không quá minh bạch ý tứ của nàng. “Đúng thì như thế nào?”
“Vậy là tốt rồi.”
Cố Vân Đông gật gật đầu, ngay sau đó chạy đến bên người Phó Minh, lôi kéo hắn lui về sau hai bước, “Dượng, nhiệm vụ của người đã hoàn thành, người tránh ra xa một chút, miễn cho lát nữa làm người bị thương.”
Lời này quả thực là không thể hiểu được, Phó Minh hoàn toàn mờ mịt. “Không phải, Vân Đông ngươi đang nói cái gì thế? Ngươi kéo kéo ta làm cái gì?”
“Được rồi, dượng, người yên tâm, ta sẽ không đoạt công lao của người. Người đem bọn Tiền Tam dẫn tới nơi này, công lao của người là lớn nhất, sẽ được phân nhiều lương thực nhất, lòng ta hiểu rõ. Người trước tiên lui ra sau đi, bằng không đao kiếm không có mắt đả thương đến người thì làm sao bây giờ?”
Dẫn dụ? Lời này làm Tiền Tam lập tức cẩn thận lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082133/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.