Cố Vân Thư bắt lấy tay nàng: “Đại tỷ, cha có phải hay không đã vào thành?”
“Không rõ lắm, trước tiên cứ ở phụ cận hỏi thăm đã.”
Cố Vân Đông mang theo mấy người ngồi xuống mảnh đất bên cạnh nghỉ ngơi. Chờ đến khi mệt mỏi đi qua, mới bắt đầu hỏi thăm tin tức của cha Cố.
Nàng cũng không dám đem mấy người Dương thị đơn độc lưu lại, dứt khoát đi chung.
Cửa thành hỗn tạp, người quá nhiều, muốn tìm một người thập phần không dễ dàng.
Đặc biết không ít người nhìn các nàng cứ như hổ rình mồi, phảng phất tùy thời có thể nhào lên xé rách bọn họ, Cố Vân Đông nửa điểm cũng không dám thả lỏng, trong tay giữ khư khư thanh chủy thủ.
Chỉ là đi qua hơn phân nữa ‘khu dân chạy nạn’, nửa điểm tin tức đều không có, đừng nói đến tìm thấy người, ngay cả đám người Cố lão đầu cũng phảng phất không có tung tích.
Cố Vân Khả được Dương thị để trong sọt ở trước người đã đói đến mức bụng kêu vài tiếng, nhịn nửa ngày rốt cuộc không nhịn được nữa thò ra nửa cái đầu nhỏ, “Đại tỷ, muội đói bụng.”
Cố Vân Đông còn chưa có mở miệng, Cố Vân Thư đã an ủi trước, “Tiểu muội, chúng ta không có đồ ăn, cho nên mới muốn nhanh nhanh tìm được cha, nói không chừng cha nơi đó có đồ ăn.”
“Thật sự?” Cố Vân Khả nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt hơi hơi sáng lên.
Cố Vân Thư gật đầu thật mạnh, “Ân, cho nên ngươi ráng nhịn một chút được không?”
Hai người thanh âm đối thoại không cao không thấp, mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082128/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.