Khi mở mắt ra, cái ta gặp đầu tiên là đỉnh màn trên giường. Ta hừ một tiếng, thoải mái vặn người một chút, khi muốn xoay người mới phát hiện ra tay bị trói ở đầu giường, còn Tiêu ác nhân ngồi ngay bên cạnh, dù bận vẫn thong dong nhìn ta.
Được rồi, trong nháy mắt ta hiểu ra nguyên lai hiện tại ta là tù nhân.
“ Tiểu hồ ly, ngươi nhớ hảo, thiếu ta ba bát cháo thịt.” Tiêu Triết nhìn chằm chằm ánh mắt của ta, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ lột da ta cầm đổi tiền gán nợ. Ta bĩu môi không để ý tới hắn.
Tiêu Triết cười đi tới, vỗ vỗ đầu ta, ngồi vào mép giường. “ Tiểu hồ ly, sao suốt ngày cơn tức lớn vậy.” Cũng được, tinh thần tốt vậy mới không uổng công ta ôm ngươi rồi đi năm dặm đường. Nhưng mà, đây là lần đầu tiên ta gặp hồ ly đói xỉu đấy.”
Ta cảm thấy trên mặt như có lửa thiêu đốt. Đói ngất đã mất mặt lắm rồi, lúc hôn mê còn bị hắn giúp đỡ thực mất mặt hơn.
“ Tiểu hồ ly, hiện nay người chỉ cần hảo ngốc, không được lộn xộn.”
Ta tức giận trừng mắt nhìn hắn ra khỏi phòng, chờ một lát, xác định ngoài cửa không có tiếng vang, lập tức động thủ kết ấn giải khóa. Hảo hảo ngốc? Không có cửa đâu! Mà nay hắn không ở đây, giờ phút này không trốn, còn đợi đến khi nào! Ta trở tay kết đại gian ấn, làm một mạch, không lâu sau khóa yêu chậm rãi nới ra. Hai tay ta thoát ra, hai mắt đẫm lệ lưng tròng xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tuong-tuy/764639/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.