Ngày đó, không có gì kháccả ngàn ngày đã qua.
Sau mấy tiếng gà gáy,trên trấn Thanh Thủy dần có tiếng người nói. Lão Mộc của Hồi Xuân Đường đã sớmđến chỗ giết mổ dê để mua thịt dê. Hai tiểu nhị bận rộn ở đằng trước, chuẩn bịmở cửa buôn bán khi trời sáng hẳn. Y sư Mân Tiểu Lục một tay bưng bát canh thịtdê, một tay cầm miếng bánh, ngồi xổm ở ngưỡng cửa sân sau, ăn nhồmnhoàm. Cách bậc thang đá, là hai mẫu rưỡi trồng thảo dược dọc sườn núi, đixuống dọc theo bậc thang đá, là một khúc sông hẹp. Lúc này ánh sáng mặt trờimới lên, trên mặt sông hơi nước mịt mù, hạt nắng điểm điểm, hai bên bờ sông hoadại rực rỡ, nước sông bắt đầu lên xuống nhẹ nhàng, rất thơ tình họa ý. Tiểu Lụcvừa xem, vừa ngẫm nghĩ, giá mà bắt được hai con cá nướng ăn thì thích biết mấy.
Một bát canh nóng xuốngbụng bỏ bát bẩn vào thùng gỗ bên ngưỡng cửa, trong thùng đã có một chồng bátbẩn, Tiểu Lục mang thùng gỗ đi ra cửa sân, đến bờ sông rửa bát. Trong lùm cây ởbờ sông có bóng dáng đen sì, không thấy rõ là con chim gì, Mân Tiểu Lục đặtthùng gỗ xuống, tùy tay nhặt hòn đá lên ném qua, hòn đá ném trúng bóng đen, vậymà cái bóng đen đó lại không đạp nước bay lên.
Mân Tiểu Lục sửng sốt,lão tử đây lúc nào thì trăm phát trăm trúng? Hắn đi tới vài bước, thăm dò, lạithấy không phải con chim, mà là người. Mân Tiểu Lục lập tức lùi lại, trở về bênbờ, bắt đầu rửa bát, cứ như cách đó một hai trượng không hề có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tuong-tu/30180/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.