Chương trước
Chương sau
Trương Tiêu Phan vừa dứt lời, Huyền Linh Hương liền cất tiếng nói: “Không có gì đâu chàng.”
“Ba ngày sau đấu giá hội ta sẽ tham gia. Không biết đấu giá hội lần này được tổ chức ở đâu?”
“Được tổ chức ở Thương Minh nhà đấu giá.” Huyền Linh Hương nói.
Trương Tiêu Phan sau khi biết được nơi tổ chức đấu giá hội vào ba ngày sau liền nói: “Ta phải về Thiên La khách điếm rồi, giờ nghỉ ngơi sớm đi.”
Trương Tiêu Phan dứt lời liền mặc lại y phục, sau đó rời khỏi căn phòng của Huyền Linh Hương. Một lúc sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài thành chủ phủ của Thiên La thành và hắn ngay sau đó đi về Thiên La khách điếm, hơn một khắc sau hắn đã về tới Thiên La khách điếm và xuất hiện ở bên trong phòng của chính hắn, sau đó hắn liền lên giường nghỉ ngơi cùng với Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên.
...
Màn đêm buông xuống, nhường chỗ cho bầu trời trong xanh, từng tia nắng ban mai của mặt trời chiếu xuống mặt đất. Khi trời còn chương sáng hẳn, ba người Thanh Khâu Minh Ngọc, Diễm Hồng Duyên và Trương Tiêu Phan đều tỉnh giấc, cả ba sau đó ăn bữa sáng bằng Tích Cốc Đan, sau bữa sáng thì cả ba người họ liền tiến hành tu luyện.
Một canh giờ sau nhanh chóng trôi qua, Trương Tiêu Phan là người dừng việc tu luyện công pháp “Đại Đạo Bí Điển Quyết” sau đó liền vào trong phòng tắm rửa mặt. Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên sau đó cũng đi vào trong phòng tắm để rửa mặt, ba người không lâu sau liền rửa mặt xong và cả ba sau đó rời khỏi phòng tắm, rất nhanh cả ba người xuất hiện ở bên trong phòng ngủ của căn phòng có hai gian mà Trương Tiêu Phan thuê ở Thiên La khách điếm.
Trương Tiêu Phan nhìn Thanh Khâu Minh Ngọc một hồi sau đó cất tiếng nói: “Phải chăng nàng là đương nhiệm tộc trưởng của Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc.”
Thanh Khâu Minh Ngọc nghe được lời nói này của Trương Tiêu Phan liền rất kinh ngạc, không biết nguyên nhân gì mà Trương Tiêu Phan biết được nàng chính là đương nhiệm tộc trưởng của Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc. Thanh Khâu Minh Ngọc trầm lặng một hồi liền cất tiếng nói: “Đúng thế. Thiếp chính là đương nhiệm tộc trưởng của Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc. Chàng làm sao biết được thiếp xuất thân từ Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc, cũng như thân phận của thiếp ở trong Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc.”
“Ta có thể cảm nhận được huyết mạch của các loài yêu thú mà ta gặp được, từ đó biết được chúng xuất thân từ đâu. Chính vì kỹ năng này cho nên ta biết bản thân nàng xuất thân từ Cửu Vỹ Thiên Hồ tộc.” Trương Tiêu Phan cất tiếng nói sau khi Thanh Khâu Minh Ngọc dứt lời.
Diễm Hồng Duyên nhìn Trương Tiêu Phan một hồi sau đó cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan: “Chưởng môn, thiếp quay về môn phái đây. Chàng ở đây cố gắng nâng cao thực lực tu sĩ của mình đi, để sau này còn thăng cấp cấp bậc môn phái, cấp bậc môn phái càng cao thì môn phái chúng ta càng nổi danh và được nhiều người biết đến.”
“Thanh Khâu Minh Ngọc, nàng có thể theo Hồng Duyên về môn phái không? Ta ở đây một thời gian rồi quay trở về môn phái gặp các nàng và dẫn dắt Thanh Nguyên Tông phát triển.” Diễm Hồng Duyên vừa dứt lời, Trương Tiêu Phan quay sang nói với Thanh Khâu Minh Ngọc.
“Được, thiếp sẽ cùng với Hồng Duyên muội quay trở về Thanh Nguyên Tông, thay mặt chàng bảo vệ Thanh Nguyên Tông an toàn.” Thanh Khâu Minh Ngọc nói với Trương Tiêu Phan.
“Vậy ta cảm ơn nàng. Để ta tiễn hai nàng ra khỏi Thiên La thành.” Trương Tiêu Phan thấy Thanh Khâu Minh Ngọc đồng ý lời đề nghị của mình liền cất tiếng nói với Thanh Khâu Minh Ngọc.
Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên sau đó rời khỏi căn phòng, rồi đi xuống tầng một của Thiên La khách điếm còn Trương Tiêu Phan cũng đi theo hai nàng xuống tầng một của Thiên La khách điếm, một lúc sau cả ba người xuất hiện ở trong tầng một của Thiên La khách điếm và ba người nhanh chóng bước ra khỏi Thiên La khách điếm. Khi họ xuất hiện ở bên ngoài Thiên La khách điếm thì họ liền di chuyển đến cổng thành của Thiên La thành, thiếu niên đi song hành cùng với hai vị nữ tử rất xinh đẹp mà vị thiếu niên đó không ai khác chính là Trương Tiêu Phan.
Chừng hơn hai khắc sau, Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên đã ra khỏi Thiên La thành, chào tạm biệt Trương Tiêu Phan rồi quay người đi về Thanh Nguyên Tông. Trương Tiêu Phan đợi hai vị nữ nhân của mình đi khuất liền quay trở lại đi sâu vào Thiên La thành.
...
Chừng hơn một tiếng di chuyển, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài một cái đại quảng trường, mặt trên quảng trường to lớn này là vô số các loại gian hàng mà các tu sĩ lập ra, dùng thứ mình không cần để kiếm lấy linh thạch.
Linh thạch được xem như một loại tiền tệ, tài nguyên tu luyện được sử dụng nhiều nhất ở Linh Giả thế giới và các thế giới tu chân khác trong chư thiên vũ trụ. Còn ở Linh Giả thế giới thì do các tu sĩ ở Linh Giả thế giới, được hình thành ở trong các mỏ linh thạch đã trải qua hàng chục vạn năm hoặc triệu năm. Các mỏ linh thạch ở các thế giới tu chân và Linh Giả thế giới thì tương tự như các mỏ dầu, mỏ khí, mỏ than ở Địa Cầu nhưng khác các mỏ đó ở Địa Cầu vì trong linh thạch vẫn tồn tại linh khí. Dựa vào nồng độ linh khí bên trong linh thạch(linh khí ở thể rắn) thì linh thạch được chia ra làm năm loại: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm và hoàn mỹ phẩm; trong đó hoàn mỹ phẩm linh thạch là loại linh thạch hiếm rất bởi nó xuất hiện rất ít, mỗi lần nó xuất hiện thì đều xuất hiện dị tượng, nhiều tu sĩ vẫn lạc vì tranh giành hoàn mỹ phẩm linh thạch. Trong suốt lịch sử của Linh Giả thế giới có không ít Độ Kiếp kỳ tu sĩ vẫn lạc do tranh giành hoàn mỹ phẩm linh thạch; chính vì làm cho nhiều người chết, đã khiến cho hoàn mỹ phẩm linh thạch bị thiên đạo cấm túc và nguyền rủa, mỗi lần nó xuất hiện ở trên thế giới thì nó ngay lập tức bị thiên đạo đánh nát.
Trong khu vực rộng lớn đó, nhiều tu sĩ đi lại khắp nơi trong khu vực rộng lớn đó, những tu sĩ đóng vai trò là người bán hàng ra sức mời chào các tu sĩ khác mua đồ của mình. Khung cảnh tấp nập, náo nhiệt tiếng nói của mọi người ở trong khu vực rộng lớn đó vang vọng khắp một vùng làm cho Trương Tiêu Phan nhớ lại những lần đi chợ ở quê, trong lòng xúc động khi nhớ lại những lần đi chợ của mình khi mình còn là người Địa Cầu, nhất là lúc Tết gần đến.
Mà xung quanh khu vực đó là một bức tường cao khoảng ba mét được làm hoàn toàn từ các loại gỗ quý ở Linh Giả thế giới; một cánh cổng rộng khoảng năm mét, cao khoảng ba mét rưỡi, có một tấm bảng gỗ được treo ở mặt trên cái cổng gỗ đó, và trong bảng gỗ có khắc ghi bốn chữ “Thiên La phường thị”. Trương Tiêu Phan khi nhìn thấy được bốn chữ “Thiên La phường thị” ở trong cái bảng gỗ đó liền thầm nghĩ: “Một cái tu tiên phường thị ở ngay bên trong một tòa tiên thành, nhìn khá giống khu chợ ở trong thành phố nhưng mặt hàng bày bán là khác nhau, có những thứ không xuất hiện ở trong các khu chợ bên trong các thành phố ở Địa Cầu nhất là đan dược, công pháp, vũ kỹ bởi đây là một thế giới tu luyện chứ không phải là một thế giới bình thường nơi khoa học kỹ thuật đang phát triển mạnh. So với những thế giới có nền văn minh khoa học kỹ thuật tiên tiến ở bên trong vũ trụ đó(vũ trụ chứa Trái Đất) thì nền văn minh khoa học kỹ thuật của Trái Đất lại một lần phát triển sau khi nền văn minh gần nhất sụp đổ, Trái Đất là một thế giới vật chất có sự sống ở trong chiều không gian ba chiều, Trái Đất vẫn còn chiến tranh giữa các quốc gia với nhau, chiến thanh hạt nhân có thể xảy ra bất kỳ lúc nào nếu như mức độ leo thang chiến tranh của Trái Đất lên đến đỉnh điểm, một khi chiến tranh hạt nhân xảy ra Trái Đất trở thành một hành tinh chết, số người sống sót là rất ít và loài người Trái Đất sẽ phải rời khỏi Trái Đất, định cư ở một hành tinh đủ điều kiện cho sự sống phát triển.”
“Ký chủ nhanh chóng tỉnh lại đi, nếu ký chủ vẫn còn đắm chìm vào hồi ức khi còn là người Địa Cầu thì tâm ma sẽ xuất hiện. Đến khi tâm ma xuất hiện thì nó sẽ ảnh hưởng đến ký chủ, thậm chí ký chủ sẽ vẫn lạc ở trong tâm ma kiếp khi ký chủ độ thành tiên lôi kiếp. Ký chủ nên nhớ rằng bản thân ký chủ từng suýt vẫn lạc khi đối mặt với tâm ma kiếp trong quá trình tu luyện đó, may mà ký chủ có phước lớn cho nên ký chủ vượt qua được tâm ma kiếp. Nếu ký chủ còn không tỉnh lại thì hệ thống sẽ nhờ thiên đạo của Linh Giả thế giới ra tay với ký chủ, và ký chủ sẽ phải một mình chịu sự tấn công đến từ lôi kiếp mạnh nhất của thiên đạo cai quản Linh Giả thế giới.” Hệ thống thanh âm đột nhiên vang vọng ở trong đầu của Trương Tiêu Phan, trong lúc Trương Tiêu Phan vẫn chìm đắm nhớ về kiếp trước của mình.
“Trương Tiêu Phan, cái tên chết tiệt nhà ngươi. Ngươi tỉnh lại ngay cho bổn tọa, nếu còn không tỉnh lại bổn tọa ra tay với ngươi cho dù ngươi được nó bảo vệ.” Trên bầu trời Linh Giả thế giới bỗng có một giọng nói nữ vang lên, có thể nói rằng chủ nhân của giọng nói này rất tức giận.
Trương Tiêu Phan nghe được giọng nói thần bí này xong liền giật mình tỉnh dậy, hắn ngẩng đầu lên nhìn trời và phát hiện ra thiên đạo chi nhãn đã xuất hiện từ lúc nào rồi, hơn nữa hắn nhìn thấy một vị nữ tử dung nhan rất tuyệt sắc, thân hình cuốn hút, trên người mặc một bộ y phục lam đậm mà vị nữ tử thần bí đó đứng trên không ở phía trước thiên đạo chi nhãn. Toàn bộ các sinh linh khác của Linh Giả thế giới đều nhìn thấy vị nữ tử thần bí này và nghe được vị nữ tử thần bí này nói, trong lòng họ rất thắc mắc vì nguyên nhân gì mà vị nữ tử đó có quen biết với người gọi là Trương Tiêu Phan, mà vị Trương Tiêu Phan làm gì mà khiến cho thiên đạo chi nhãn giận dữ, ngay cả vị nữ tử thần bí nhất Linh Giả thế giới cũng xuất hiện vì người đó.
Trương Tiêu Phan nhìn dung nhan tuyệt vời của vị nữ tử thần bí đứng ở phía trước thiên đạo chi nhãn một hồi, liền chắp tay cảm tạ vị nữ tử thần bí đó sau đó hắn nhanh chóng ổn định cảm xúc của mình, rồi hắn di chuyển đến Thiên La phường thị lối ra vào sau khi hắn ổn định xong cảm xúc của bản thân.
Một lúc lâu sau hắn xuất hiện ở phía trước Thiên La phường thị lối vào, hắn nhìn thấy một vị lão giả mặc y phục màu nâu, ngoại hình của một đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, thực lực thì mạnh hơn hắn rất nhiều chắc ở Linh Tuyền cảnh hoặc cao hơn có thể là Trúc Cơ hoặc Kết Nguyên, bên cạnh vị lão giả đó có treo một cái bảng mà trên bảng đó có ghi một dòng chữ: Bán các loại thư tịch, ngọc giản tin tức, bản đồ.
Vị lão giả mà Trương Tiêu Phan nhìn thấy ở lối ra vào Thiên La phường thị tên là Diệp Cổ Trần, hơn sáu trăm tuổi, thực lực ở Linh Anh hậu kỳ, Mộc Lôi song linh căn tư chất, tinh thông chiêm tinh thuật và là một vị chiêm tinh thuật sư nổi tiếng ở Linh Giả thế giới. Diệp Cổ Trần vốn là một vị tán tu xuất thân từ một tu tiên gia tộc xuống dốc ở Thiên La thành, tu tiên từ năm mười tuổi cho đến tận bây giờ, lúc Diệp Cổ Trần hơn hai trăm tuổi, khi đó thực lực của Diệp Cổ Trần mới ở Trúc Cơ sơ kỳ liền mạo hiểm tiến vào bên trong một cái bí cổ tìm kiếm cơ duyên, tại đó Diệp Cổ Trần phát hiện ra một cái Chiêm Tinh Thần Trận, một quyển Chiêm Tinh Đạo Quyết, một cái quyền trượng gọi là Chiêm Tinh Trượng và một cái không gian giới chỉ mà bên trong đó có một khối cầu gọi là Chiêm Tinh Linh Cầu, cùng rất nhiều đồ vật khác. Diệp Cổ Trần ở bên trong bí cảnh đó một trăm hai mươi năm sau đó mới ra khỏi bí cảnh, không lâu sau Diệp Cổ Trần nổi tiếng ở Linh Giả thế giới và có nhiều người biết đến ông, trong đó có một vị nữ tử là vợ ông sau này. Diệp Cổ Trần còn là người sáng lập ra Chiêm Tinh Các, truyền thừa ở Linh Giả thế giới đã được hơn ba trăm năm.
Với tu vi Linh Anh hậu kỳ, Diệp Cổ Trần đương nhiên nhìn thấu được tu vi của Trương Tiêu Phan, kinh ngạc khi phát hiện Trương Tiêu Phan giờ mới mười ba tuổi. Diệp Cổ Trần mở đôi mắt ra, sau đó nhìn thân thể của Trương Tiêu Phan đang đi về phía mình, lúc Trương Tiêu Phan đến được bên cạnh mình thì Diệp Cổ Trần nói với Trương Tiêu Phan: “Người mang một sứ mệnh rất lớn, sau này có nhiều người hỗ trợ và đi theo người. Trục trặc với người yêu sẽ được gỡ bỏ trong nay mai. Không biết người tên là gì?”
“Vãn bối Trương Tiêu Phan tham kiếm tiền bối.” Trương Tiêu Phan nghe được vị lão giả thần bí nói liền cất tiếng.
“Trương Tiêu Phan. Đây chẳng phải là tên của khí vận chi tử và thiên tuyển chi nhân của Linh Giả thế giới đời này sao, không ngờ mình gặp được người tại đây. Nghe nói thân phận của người không đơn giản, ngay cả thiên đạo của Linh Giả thế giới cũng phải ra tay bảo vệ người.” Diệp Cổ Trần sau khi biết được tên của Trương Tiêu Phan liền thầm nghĩ.
“Không biết tiền bối có bán Thiên La thành bản đồ, Thiên La phường thị bản đồ và Thiên La bí cảnh chi tiết bản đồ không? Vãn bối muốn mua ba loại bản đồ trên, không biết tiền bối có bán ba loại bản đồ mà vãn bối cần không ạ?” Trương Tiêu Phan cất tiếng hỏi vị lão giả thần bí này.
“Đương nhiên có bán chúng. Thiên La phường thị bản đồ thì ta tặng cho cậu, còn hai loại bản đồ kia thì ta bán cho cậu, tổng cộng cậu phải trả hai mươi viên hạ phẩm linh thạch.” Diệp Cổ Trần sau khi biết được ý định của Trương Tiêu Phan liền cất tiếng nói.
“Vậy đa tạ tiền bối. Đây là linh thạch, tiền bối hãy kiểm tra đi.” Trương Tiêu Phan thấy vị lão giả thần bí có bán các đồ vật mà mình cần, liền từ trong nhẫn giới chỉ lấy ra hai chục viên hạ phẩm linh thạch và đưa cho vị lão giả trước mặt này, sau đó nói.
Vị lão giả đó kiểm kê linh thạch xong liền cất số linh thạch đó vào túi trữ vật của mình sau đó lấy ra hai cái ngọc giản và một cái quyển trục đưa cho Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan nhận lấy đồ vật liền cất chúng vào trong nhẫn giới vật của mình, đợi khi nào rảnh thì xem xét nội dụng bên trong hai cái ngọc giản và một quyển trục mà vị lão giả đó đưa cho hắn, sau đó hắn thi lễ đối với vị lão giả đó rồi tiến vào trong Thiên La phường thị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.