Trương Tiêu Phan sau một khắc đồng hồ di chuyển thì hắn xuất hiện ở đi đường cái chính của “Giao Châu phường thị”, rồi tiếp tục di chuyển ở trên đường cái đó, nhìn hai bên đường một dãy gian hàng của những tu sĩ tu tiên giả cấp thấp cùng với các thế lực kiểm soát Giao Châu phường thị cửa hàng.Hắn sau đó liền lựa chọn đi tới chỗ một gian hàng bán tu chân điển tịch cùng thư tịch của một vị nam tu sĩ tu chân giả có ngoại hình khoảng 40 tuổi, với tu vi đạt tới Ngọc Thanh cảnh tam trọng. Trương Tiêu Phan sau khi đến được gian hàng trước của vị nam tu sĩ Ngọc Thanh cảnh tam trọng đó, liền mở miệng đối với gian hàng này chủ nhân nói. -“Đạo hữu, gian hàng của đạo hữu có bán vạn linh lục thư tịch không?” Lâm Hà ngẩng đầu lên và phát hiện ra một tiểu thiếu niên có gương mặt anh tuấn mặc một chiếc đạo bào màu lam, nhưng tu vi của vị tiểu thiếu niên này lại cao hơn hắn rất nhiều liền đối với Trương Tiêu Phan cung kính nói. -“Tiền bối, gian hàng của vãn bối có bán vạn linh lục thư tịch.Chỉ là có sơ cấp vạn linh lục thư tịch thôi với giá là hai chục viên cấp thấp linh thạch.” Trương Tiêu Phan nghe xong gian hàng chủ nhân nói, thì hắn cũng biết tại sao trước mặt mình tu sĩ lại đối với mình cung kính như vậy. Vì người này thấy tu vi của mình cao hơn cho nên liền cung kính với mình như vậy, chứ không có xem thường hắn hiện tại tuổi tác.Dù sao thì thế giới này là một tu chân giới nơi cá lớn nuốt cá bé, chỉ có thực lực mạnh là được mọi người tôn trọng. -“Hảo, tại hạ muốn mua nó.Lâm Hà đạo hữu hãy đưa nó cho tại hạ, rồi tại hạ trả tiền sau.” Trương Tiêu Phan nhìn trước mặt mình tu sĩ nói, vì hắn đã sử dụng “Tra Xét Thuật” đem gian hàng này chủ nhân thông tin ra, cho nên hắn mới có thể biết được tên thật của gian hàng này chủ nhân. Lâm Hà không ngờ rằng vị khách nhân trước mặt này lại có thể biết được tên thật của mình, sau khi hắn nghe xong vị khách quan đầu tiên trong ngày hôm nay do chính hắn tiếp nói.Hắn sau đó liền đưa ra trước mặt mình khách nhân một quyển thư tịch, mặt trên bìa có ghi ba chữ to “Vạn Linh Lục”, rồi cung kính đối với gian hàng của hắn vị khách nhân đầu tiên trong ngày hôm nay nói: ”Của tiền bối vật phẩm đây ạ!” Trương Tiêu Phan từ trong giới chỉ của chính mình lấy ra hai chục viên cấp thấp linh thạch, đưa cho Lâm Hà tu sĩ rồi cầm lấy trước mặt mình cuốn sơ cấp “Vạn Linh Lục” thư tịch lên xem xét một lúc lâu, sau khi hắn nhớ hết những gì ghi lại ở trong cuốn thư tịch mà hắn mua, thì hắn cất cuốn sơ cấp “Vạn Linh Lục” thư tịch này vào trong chính mình giới chỉ rồi hắn chào tạm biệt đối với Lâm Hà tu sĩ, sau đó liền tiếp tục lịch lãm ở “Giao Châu phường thị”. ............ Trương Tiêu Phan đi thêm một khắc thời gian nữa thì hắn dừng lại ở trước cửa một cái khách điếm có tên là Giao Châu, gọi là “Giao Châu khách điếm”. Hắn lập tức đi vào bên trong “Giao Châu khách điếm”, rất nhanh thì hắn đã gặp được một vị tu sĩ cấp thấp thực lực khoảng Ngọc Thanh tứ trọng thiên làm nhân viên ở trong “Giao Châu khách điếm”. Trương Tiêu Phan mở miệng nói với vị tu sĩ này: ”Không biết trong khách điểm còn phòng trống không?” -“Khách quan, ngài muốn ở trọ à?” Tiểu nhị nghe xong Trương Tiêu Phan thì tiểu nhị lập tức lên tiếng hỏi Trương Tiêu Phan Trương Tiêu Phan nói:”Đúng thế!Ta muốn ở trọ.” -“Trong khách điếm Giao Châu vẫn còn thừa phòng trống.Vậy ngài muốn thuê bao nhiêu ngày?” -“Ta muốn thuê một ngày.” Tiểu nhị nghe xong Trương Tiêu Phan nói thì tiểu nhị lập tức dẫn hắn đi lên lầu hai của Giao Châu khách điếm. Không lâu sau đó Trương Tiêu Phan đã xuất hiện ở trước cửa của một gian phòng ở lầu hai của Giao Châu khách điếm, hắn đưa cho tiểu nhi dẫn hắn về phòng hai chục viên hạ phẩm linh thạch rồi hắn mới bước vô trong gian phòng thuê của mình ở “Giao Châu khách điếm”. Còn tiểu nhị thì sau khi cất hai mươi viên hạ phẩm linh thạch(mà vị khách quan đã đưa cho hắn trước khi ngài bước vào trong phòng thuê) vào trong màng bao thì hắn liền nhanh chóng đi xuống lầu một của Giao Châu khách điếm, khi tiểu nhị đưa Trương Tiêu Phan về phòng thuê thì cũng là lúc Trương Tiêu Phan ngồi im ở trên chiếc giường trong căn phòng mà hắn thuê để nghỉ ngơi một hôm tại Giao Châu phường thị, khách điếm Giao Châu. ............ Sáng ngày hôm sau, Trương Tiêu Phan sau khi dùng một viên Tích Cốc Đan thì hắn liền rời khỏi phòng, đi xuống lầu một của Giao Châu khách điếm và không lâu sau đó hắn đã có mặt ở tầng thứ nhất của khách điếm nơi bản thân hắn đã nghỉ ngơi vào cả buổi đêm hôm trước. Trương Tiêu Phan sau đó liền đi ra khỏi khách điếm, chỉ một thời gian ngắn sau thì Dương Văn Đức đã xuất hiện ở bên ngoài “Giao Châu khách điếm”, rồi hắn sau đó liền đi về phía Giao Châu phường thị cửa ra vào. Khoảng một canh giờ sau, bên ngoài Giao Châu phường thị có một thân ảnh của một vị thiếu niên nam 13 tuổi và người đó không ai khác chính là Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan sau đó liền hướng về phía sơn mạch Thiên Vạn mà đi, vì hắn muốn lịch lãm rèn luyện ở bên trong sơn mạch này. Thiên Vạn sơn mạch là một sơn mạch đi qua rất nhiều nơi ở Linh Giả đại lục cho nên Thiên Vạn đại lục còn được gọi bằng một cái tên khác là Linh Giả sơn mạch. Bên trong có nhiều loại linh dược hiếm, bí cảnh, thiên tài địa bảo, là thiên đường của yêu tộc-một đại chủng tộc sinh sống và hoạt động ở các sơn mạch rộng ở Linh Giả đại lục trong số đó có Thiên Vạn sơn mạch. Vì vậy, Thiên Vạn sơn mạch là nơi thu hút nhiều tu chân giả vào tìm kiếm cơ duyên để đột phá cảnh giới hay là tăng bản thân mình thọ nguyên,....nhưng đã có không ít tu sĩ vẫn lạc ở trong Thiên Vạn sơn mạch, vì bị đồng loại hoặc yêu thú giết. Có thực lực mạnh ở trên người thì tu sĩ mới dám tiến sâu vào trong Thiên Vạn sơn mạch, thực lực yếu kém tu sĩ chỉ có thể hoạt động ở vòng ngoài của Thiên Vạn sơn mạch. Trương Tiêu Phan nhanh chóng bước vào trong Thiên Vạn sơn mạch, loạt vào trong tầm mắt của hắn là nhiều cây cổ thụ lớn cùng với vô số bụi rậm, đồng thời hắn còn nghe thấy được âm thanh tiếng rống của yêu thú ở phía xa...Hắn từ trong trữ vật giới chỉ của bản thân mình lấy ra một thanh kiếm, đó chính là pháp bảo của hắn đồng thời là Thanh Nguyên Tông các đời chưởng môn tuỳ thân kiếm là Nguyên Thanh Thiên Kiếm, sau đó hắn cầm “Nguyên Thanh Thiên Kiếm” tiến vào Thiên Vạn sơn mạch. Nửa canh giờ sau, Trương Tiêu Phan đã có lần đầu tiên đối mặt với yêu thú, đối thủ đầu tiên của hắn là một chỉ U Minh Báo nhất giai trung kỳ tương đương với nhân tộc tu sĩ Ngọc Thanh cảnh trung kỳ. Trương Tiêu Phan lập tức tấn công U Minh Báo bằng việc sử dụng “Hỏa Nguyên Kiếm Chưởng”-một chiêu thức trong nhị cấp pháp quyết tu chân hệ hỏa “Hỏa Linh Kiếm Quyết”. Ngay sau khi Trương Tiêu Phan niệm khẩu quyết của chiêu thức kiếm đầu tiên thì pháp bảo của hắn trực tiếp xuất một luồng khí nóng có nhiệt độ cao trên năm chục độ, pháp bảo biến thành một thanh kiếm rực lửa hướng về phía vị trí đang đứng của nhất giai trung kỳ yêu thú U Minh Báo với vận tộc vô cùng nhanh, rất nhanh thanh rực lửa kiếm đó và chạm vào thân thể của nhất giai trung kỳ yêu thú U Minh Báo trực tiếp làm cho U Minh Báo bị thương nặng, U Minh Báo suýt nữa bị Trương Tiêu Phan giết. Trương Tiêu Phan triệu hồi pháp bảo về và rất nhanh “Nguyên Thanh Thiên Kiếm” đã trở lại chỗ Trương Tiêu Phan, được Trương Tiêu Phan cầm. Trương Tiêu Phan sau đó liền bước đến chỗ mà chỉ nhất giai trung kỳ yêu thú U Minh Báo đang nằm, sau khi hắn đến nơi thì hắn xem xét vết thương cho chỉ U Minh Báo này, sau khi xem vết thương xong thì Trương Tiêu Phan liền sử dụng để chữa thương cho chỉ nhất giai trung kỳ yêu thú U Minh Báo và mất một lúc lâu để hắn hoàn toàn chữa thương xong cho chỉ nhất giai trung kỳ yêu thú U Minh Báo. Trương Tiêu Phan sau khi chữa thương xong cho chỉ U Minh Báo này thì hắn liền từ trong trữ vật giới chỉ của mình lấy ra một viên linh thú hoàn cho chỉ U Minh Báo ở trước mặt hắn ăn, rồi sau đó hắn mới đứng dậy tiếp tục lịch lãm rèn luyện ở trong Thiên Vạn sơn mạch. Hai khắc đồng hồ sau, Trương Tiêu Phan tìm kiếm được một gốc ba trăm năm Ngưng Khí Thảo, hắn nhanh chóng hái gốc Ngưng Khí Thảo đó bỏ vào trong linh dược túi của bản thân hắn rồi hắn cất chiếc túi đó, sau đó hắn tiếp tục lên đường lịch lãm ở trong Thiên Vạn sơn mạch. ........... Trương Tiêu Phan rèn luyện ở trong Thiên Vạn sơn mạch được một tuần rồi. Trong một tuần thời gian này, hắn đã luyện tập thuần thuận cuốn pháp quyết “Hỏa Linh Kiếm Quyết”, hắn đã ngắt được không ít loài thảo dược, linh quả tốt như hỏa nguyên quả, thủy linh thảo,....Thực lực của hắn cũng tăng trưởng trong một tuần thời gian hắn lịch lãm ở trong Thiên Vạn sơn mạch, từ Ngọc Thanh cảnh năm trọng sau khi hắn rời khỏi Giao Châu phường thị thành Ngọc Thanh cảnh thất trọng sau một tuần rèn luyện ở Thiên Vạn sơn mạch. Không chỉ tu vi của hắn tăng mà hắn còn gặp được thiên đại kỳ ngộ có liên quan đến vật phẩm mà hắn nhặt được vào ngày thứ tám hắn rèn luyện ở trong Thiên Vạn sơn mạch: Một cái trữ vật giới chỉ vô danh đã được hắn nhặt được ở bên cạnh một gốc cây đại thụ, chiếc trữ vật giới chỉ đó đã là đồ của hắn sau khi hắn trở thành chủ nhân mới của chiếc không gian giới chỉ mà hắn bắt được, những loại đồ vật khác nhau ở trong chiếc trữ vật giới chỉ này: “một lọ trung phẩm linh tuyền đan gồm mười viên; linh thạch trung phẩm năm vạn, hạ phẩm linh thạch 3 vạn, thượng phẩm linh thạch 5 nghìn viên, cực phẩm linh thạch 2200 viên; hồi khí đan năm chục viên, linh thú hoàn ba trăm viên, một cái tam phẩm đan lô, vài quyển thư tịch, một cuốn pháp quyết có tên là “Hỗn Nguyên Kiếm Quyết” và một cuốn thư tịch đầy đủ thuộc tính pháp thuật” hoàn toàn do hắn sử dụng. Hiện giờ Trương Tiêu Phan đang nghỉ trưa ở trong một cái sơn động của Thiên Vạn sơn mạch. Một tiếng đồng hồ sau, Trương Tiêu Phan thức dậy, đi ra khỏi sơn động mà hắn đã nghỉ trưa ở trong đó, sau khi hắn rửa mặt xong thì hắn liền tiếp tục việc lịch lãm rèn luyện ở trong Thiên Vạn sơn mạch. Nhưng Trương Tiêu Phan đi chưa được bao lâu thì Trương Tiêu Phan cất tiếng nói:”Không biết bản thân mình kiếp này rốt cuộc có hệ thống kim thủ chỉ hay không?” -“Đinh, xét theo nguyện vọng của ký chủ hệ thống chính thức kích hoạt và phục vụ ký chủ.”Trong đầu Trương Tiêu Phan bỗng nhiên vang lên một đạo xa lạ thanh âm. Trương Tiêu Phan nghe xong đạo thanh âm xa lạ này nói thì hắn trong lòng rất vui sướng vì hắn đời này có hệ thống, hắn nhanh chóng cất tiếng nói với hệ thống:”Hệ thống, ta là nhất phái chi chủ, nhà ngươi có thể giúp ta phát triển môn phái không?” -“Đương nhiên hệ thống sẽ giúp đỡ ký chủ phát triển môn phái cũng như trên con đường tu luyện của ký chủ sau này. Thế giới này là tu tiên, võ đạo cùng tồn tại; xin hỏi ký chủ có muốn trở thành một vị tiên võ đồng tu tu luyện giả không?” Trương Tiêu Phan nghe xong hệ thống nói thì hắn lập tức lên tiếng:”Ta muốn tu luyện cả hai loại hình tu luyện hệ thống của Linh Giả thế giới, mong hệ thống giúp ta.” -“Kích hoạt chủ tuyến nhiệm vụ với nội dung như sau: Thân là nhất phái chưởng môn gặp phải môn phái không có một vị thành viên nào. Yêu cầu ký chủ đi tuyển sinh linh thuộc bất kỳ chủng tộc nào ở Linh Giả thế giới có một lòng tu đạo thì đều có thể gia nhập vào Thanh Nguyên Tông.” Hệ thống cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan cất tiếng nói sau khi hắn nghe xong hệ thống nói: “Ta muốn tu luyện trước, đợi khi nào thực lực ta mạnh rồi thì ta có thể đưa Thanh Nguyên Tông phát triển.” Trương Tiêu Phan sau khi nói xong thì Trương Tiêu Phan lập tức lấy ra Nguyên Thanh Thiên Kiếm rồi sử dụng ngự kiếm thuật khống chế chính mình pháp bảo rời khỏi Thiên Vạn sơn mạch phóng về phía quê nhà của bản thân hắn-chính là trấn Vân Nguyên, Đại Vân Tông tiên môn phụ cận một cái trấn nằm ở phía Tây Vân Nguyên dãy núi, cách Vân Nguyên dãy núi khoảng 30 dặm đường và là trấn thuộc Thanh Hà thành, một trấn thuộc lãnh địa của Vân Việt Quốc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]