Editor Phương Thủy
Lúc Cố Đồi khóc lóc vội vã chạy vào nhà Bạch Hoa thì Thẩm Trại Hoa đang bưng một bồn l nước bùn lớn tạt ra ngoài, xém chút nữa bị Cố Đồi đụng ngã chổng vó. Thẩm Trại Hoa còn chưa kịp trách Cố Đồi lỗ mãng, liền bị nam hài kéo chạy ra ngoài, trong miệng kêu"Tỷ mau trở về đi thôi, chúng ta cần tìm gấp lang trung cho Tiểu Thụ, nhanh đi về thôi."
Thẩm Trại Hoa không hiểu chuyện gì nhưng vẫn chạy theo Cố Đồi, hỏi "Chuyện gì thế ? Đệ nói rõ ràng đi?"
Cố Đồi vội vã chạy tới, mệt quá thở hổn hển. Miệng vừa khóc vừa thở, trong lòng rối loạn, nói chuyện đứt quãng khiến Thẩm Trại Hoa mơ hồ. Nàng nghe Cố Đồi lặp đi lặp lại “Tiểu Thụ chảy máu rất nhiều không cầm được” thì nghĩ là Tiểu Thụ bị thương rất nặng nên không cầm máu được, vội buông tay Cố Đồi, dặn: “Tỷ về trước xem thử, đệ theo sát phía sau. Trên đường cần cẩn thận không để ngã biết không?"
Cố Đồi gật đầu, buông tay Thẩm Trại Hoa sau đó chạy theo nàng.
Không có Cố Đồi một lát Thẩm Trại Hoa đã về tới nhà. Vừa vào không kịp cởi áo tơi, cả người ướt chèm nhẹp nàng vội chạy vào phòng ngủ, thấy Tiểu Thụ vẫn tỉnh táo, sắc mặt tái nhợt ngồi dựa vào thành giường lập tức thở phào nhẹ nhõm. Nghe Cố Đồi nói “Muội chảy máu không ngừng, có bị thương ở đâu không ?”
Tiểu Thụ vén chăn chỉ vào vết máu trên giường.Muội cũng không biết bị sao. Người muội không có vết thương, chỉ chảy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-thon-la-doa-kieu-hoa/2062353/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.