Ban đêm gió nhẹ thổi qua, đèn đuốc chập chờn. Cả sân viện đắm chìm trong ánh trăng bàn bạc.
Bên trong nhà chỉ có tiếng bát đũa va chạm lạch cạch, nơi chân tường côn trùng không ngừng rả rích kêu, bầu không khí càng thêm vắng lặng. Bởi vì tối nay trên bàn cơm có thêm phụ tử Cố gia nên Tiểu Thụ không ăn ngấu nghiến thi xem ai ăn nhanh hơn mà chuyên tâm gặm thịt gà tươi non.
Cửa viện đột nhiên bị đẩy ra, Bạch Hoa cầm theo một cái bao nhảy vào trong.
Tiểu Thụ thấy người tới là Bạch Boa, đành tạm thời thả thịt gà trên tay xuống, đi lấy chiếc ghế ở góc tường đặt ở bên cạnh Thẩm Trại Hoa, rồi chạy vào phòng bếp cầm thêm bát đũa mời chào: "Bạch tỷ tỷ ăn cơm!".
Bạch hoa cũng không khách sáo, thuận thế ngồi xuống, bẹo má Tiểu Thụ khen:"Chỉ có Tiểu Thụ là ngoan nhất!", sau đó nhìn về phía Cố Nam Châu, hỏi: "Vị này là?"
Cố Nam Châu lập tức buông chén đũa xuống: "Tại hạ Cố Nam Châu, mới vừa chuyển đến thôn Hạ Tuyền, ngụ ở bên cạnh viện của Trại Hoa. Đây là khuyển tử Cố Đồi. Về phía chính là người một thôn rồi, kính xin Bạch cô nương giúp đỡ nhiều hơn."
Bạch Hoa cười cười, trêu: "Vừa nhìn đã biết Cố công tử là người đọc sách rồi, nói chuyện cũng có vẻ nho nhã!".
Cố Nam Châu cũng không giận: "Chỉ đọc sách được mấy năm mà thôi, Bạch cô nương cứ nói đùa!"
Bạch Hoa và hắn cũng không quen biết, cho nên cũng không nói gì nhiều, khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-thon-la-doa-kieu-hoa/2062326/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.