Đã ba năm rồi tôi không cầm bút viết một tác phẩm của riêng mình. Có những lúc trong đầu tôi xáo rỗng không thể nghĩ ra được một từ, thậm chí là một chữ.
Tâm trạng tôi cũng không ổn hơn, nhất là sau khi Nghĩa, người yêu trên danh nghĩa của tôi ra đi bất ngờ và sau kỳ thi trung học phổ thông, tôi lao mình vào kiếm tiền, yêu đương và học theo chương trình đại học nên không tìm thấy hứng thú nữa.
Tác phẩm đầu tiên của tôi là một câu chuyện ngôn tình, cũng viết trên đây, nó là tác phẩm duy nhất được duyệt, thật tuyệt vời đúng không?
Gần đây tôi vào lại Facebook của Hiếu, người tôi chưa bao giờ gặp mặt, anh ta chia tay rồi, chợt tim tôi hẫng một nhịp, những ký ức tôi chôn vùi trong tim kia được bộc lộ ra, tôi như tìm thấy cảm hứng, giúp tôi lại viết. Có thể nói Hiếu là người khiến tôi dừng viết, cũng là người khiến tôi trở lại.
Như đã nói, hiện tại tôi không độc thân, tôi có người yêu, nhưng tôi vẫn có cho mình một khoảng không gian riêng, đó là một app hẹn hò. Có nhiều người sẽ nghĩ có người yêu rồi, tôi lên app hẹn hò để làm gì? Không gì cả, chỉ là tôi cô đơn, không có ai tâm sự, nói đúng hơn, có những lời từ tận đáy lòng không có cách nào tâm sự với người khác, litmatch giống như một không gian riêng để viết ra những lời tâm sự, chứ thực chất tôi không có ý định hẹn hò qua mạng và sau này cũng thế. App hẹn hò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-thanh-va-nhung-cuoc-gap-go/2823242/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.