Chương trước
Chương sau

Khi Phong thần Bá Lỗ Tư trở lại bên người Đại Địa mẫu thần, hai người không hẹn cùng mỉm cười, đều không nói lời nào. Ngay sau đó, Đại Địa mẫu thần liền cười lạnh hạ lệnh nói :" Tổng tiến công bắt đầu!"
Theo một tiếng ra lệnh của Đại Địa mẫu thần, đại quân bảo thạch nhân giống như đám ngựa hoang được cởi dây cương, trên mặt đất hội tụ thành một con lũ lớn, xung phong hướng thiên sứ quân đoàn. Bọn hắn tuy rằng không thể bay lên trời, nhưng mà pháp thuật thì có thể. Đợi sau khi đưa toàn bộ thiên sứ vào trong tấm bắn, liền lập tức toàn lực nổ súng. Pháp thuật các hệ giống như mưa tên, bắn mạnh lênh trời.
Đồng thời bọn hắn vẫn tiếp tục chạy như điên, miễn cho chắn đường đồng bạn phía sau. Cứ như vậy, những bảo thạch nhân này giống như xe bắn pháo, bắn rơi ào ào thiên sứ trên trời.
Mà Thái Thản thần tộc cũng không cam chịu yếu thế, lập tức gia nhập vào trong chiến đoàn. Bọn hắn lần này vẫn là dùng thạch tượng quỷ làm pháo hôi, hấp dẫn hỏa lực của thiên sứ quân đoàn, sau đó cử cấm vệ quân kỵ binh đoàn tinh nhuệ nhất, dùng pháp thuật thiểm điện thu thập đối thủ. Hơn nữa bọn hắn có vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng hai siêu cấp cao thủ trán thủ, điểu nhân háy bọn họ đều lo chạy trốn, căn bản không có dũng khí chiến đấu. Dưới tình huống như vậy, bọn họ tự nhiên là càng đánh càng hăng, hơn nữa đồng dạng thành quả chiến đấu huy hoàng.
Về phần Thiên Không Chi Thành của ta thì lại sớm tham chiến hơn. Bảy trăm vạn thạch tượng quỷ, quả thật chính là ác mộng của thiên sứ quân đoàn, hơn nữa dưới sự chỉ huy tinh chuẩn của thất công chúa, bọn hắn muốn thua cũng rất khó khăn.
Vì thế, trên chiến trường chính diện, cho dù số lượng thiên sứ quân đoàn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, nhưng tiếc là thực lực không đủ, căn bản là không thể ngăn cản ba đại quân siêu cường của chúng ta. Mà chúng ta thì đương nhiên là không buông tha người nào cả, thừa cơ hội này, giết nhập vào bên trong thiên sứ quân đoàn. Như ba thanh trường kiếm sắc bén, ở bên trong thiên sứ quân đoàn tung hoành ngang dọc, đem trận hình nguyên bản chỉnh tề của thiên sứ quân đoàn phá rối.
Cứ như thế, hai tuyến quân của chúng ta cũng có thể mượn gió bẻ măng, chiếm đại tiện nghi. Hỏa Tổ, Nguyên Tố nữ thần cùng Tự Nhiên nữ thần ba người liên hợp lại, lựa chọn tinh nhuệ, tạo thành một tiểu tập đoàn, chuyên giết những thiên sứ lọt lưới.
Về phần các phu nhân của ta thì tương đối gian trá. Tuy rằng binh lính xuất động ít, ngay cả trăm vạn cũng chưa tới, nhưng mà thực lực lại dị thường cường hãn. Tiểu binh kém cỏi nhất cũng là cấp bậc thiên sứ chiến tướng, mà cao thủ trong đó lại càng khó lường, ngoài một phân thân khác của bần đạo, Vong Ưu, và Cốt Long Hoàng ba người nhất cấp chủ thần ra, còn có tứ thần thú ta mới thu.
Đám người chúng ta không giết nhiều nhất, chỉ giết tốt nhất, đặc biệt là lựa chủ thần đỉnh cấp, chỉ cần một nhóm không hơn bốn chủ thần đỉnh cấp, chúng ta liền sẽ xông vào giết. Nếu như không có chủ thần đỉnh cấp, như vậy, không quản nhóm điểu nhân đó rải rác thế nào có bao nhiêu người, chúng ta cũng sẽ bỏ qua.
Nguyên nhân rất đơn giản, chủ thần đỉnh cấp mới có thứ tốt a! Bất kể là vũ khí hay trang bị bọn hắn mang trên người, hay là thân thể, ma hạch, cùng với thần cách của bọn hắn, đều là những thứ rất hữu dụng đối với chúng ta.
Bất quá, chúng ta tuy rằng tấn công với thế sấm vang chớp giật, nhưng mà chiến đấu cũng không có nhẹ nhàng. Dù sao thiên sứ quân đoàn đến nước này, ngoại trừ chiến đấu ra cũng không có lựa chọn khác. Bởi vì đường rút quân đã đứt cho nên ngược lại làm cho bọn hắn sinh ra quyết tâm đập nồi dìm thuyền. Hung hãn không sợ chết chống cự mạnh mẽ, thậm chí có vài tên chủ thần đỉnh cấp tính tình nóng nảy còn chơi tự bạo, quả thực khiến chúng ta tổn thất không nhẹ, vì thế chúng ta không thể không cẩn thận.
Hơn nữa số lượng thiên sứ quân đoàn cũng thật sự quá nhiều, chúng ta cho dù lợi hại, cũng không thể thoải mái trong thời gian ngắn chấm dứt chiến đấu. Kết quả trận chiến này là một cuộc tàn sát nghiêng về một phía, kéo dài bảy ngày bảy đêm, hơn nữa chúng ta đều tổn thất không nhẹ.
Bảy trăm vạn thạch tượng quỷ của bần đạo cơ hồ mỗi một con phục sinh đến mấy lần, chỉ riêng phục sinh cho bọn hắn thôi mà đã tiêu hảo gần một phần mười tồn trữ nguyên tố chi thủy của Tiểu Lục, làm Tiểu Lục đau như đứt từng khúc ruột. Ngàn vạn lần đừng tưởng rằng một phần mười là rất ít, phải biết rằng nguyên tố chi thủy của Tiểu Lục chính là ngưng tụ thành một cái hồ lớn có chu vi trăm dặm a. Một phần mười của hắn chính là một con số rất khủng bố.
Đại Địa mẫu thần so với ta cũng không tốt hơn bao nhiêu, tuy rằng bảo thạch nhân của nàng phòng ngự không tệ, nhưng mà bảo thạch nhân bình thường cấp bậc cũng không cáo, bất quá là tương đương với cửu cấp thượng vị ma thú mà thôi, bằng không cũng không thế có đến số lượng ngàn vạn khủng bố như vậy. Cho nên nàng lần này cũng là tổn thấy mấy trăm vạn quân, cũng may binh lính của nàng ở trên mặt đất, điểu nhân bình thường chỉ ưu công kích thạch tượng quỷ trên trời, bằng không, tổn thất của nàng sẽ lớn hơn nữa.
Về phần Thái Thản thần tộc, tổn thất đồng dạng thảm trọng, không chỉ có năm trăm vạn thạch tượng quỷ đem theo làm pháp hôi toàn quân toàn quân bị diệt, thậm chí ngay cả lôi nguyên tố kỵ binh cấm vệ quân mà bọn họ tự hào nhất, cũng lần đầu tiên xuất hiện thương vong. Trong lịch sử kỵ binh chết trận của Thái Thản đều không có nhiều như bây giờ. Không có biện pháp, ai bảo bọn họ cùng điểu nhân thù sâu như biển, hậu quả là mấy chủ thần đỉnh cấp kia tự bạo không hẹn mà cùng chọn kéo theo bọn họ chết chung. Cơ hồi mỗi một chủ thần đỉnh cấp tự bạo cũng có thể giết đi hơn một ngàn Thái Thản kỵ sĩ.
Thương vong thảm trọng như vậy, làm cho vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng xót đến độ nghiến răng nghiến lợi Vì giảm bớt thương vong, bọn họ không thèm quan tâm đến cái gì gọi là phong độ, nào là đánh lén sau lưng, lấy hai đánh một, bất cứ ấm chiêu nào có thể sử dụng đều đem ra hết. bọn họ đây là thà rằng buông bỏ tôn nghiêm, vinh dự, cũng muốn mau chóng giết chết được những thiên sứ mười hai cánh kia. Chẳng qua như vậy cũng không tránh khỏi chịu tổn thất thảm trọng.
Sau khi chiến dịch bao vây tiễu trừ thiên sứ quân đoàn dần dần tiến vào kết thúc, trên chiến trường lại trở nên yến tĩnh. Những điểu nhân còn sót lại đều thân ai nấy đào tẩu, chỉ cần bọn hắn còn ở trên vị diện này thì trốn không thoát khỏi sự đuổi giết của bảo thạch nhân. Cho nên tạm thời chúng ta không có để ý đến bọn hắn lắm, mà bắt đầu thống kế thương vong của đối thủ. Quan trọng nhất là có phải đã đem toàn bộ chủ thần đỉnh cấp giết đi rồi hay không, vạn nhất nếu để lọt một tên ẩn núp đi, một khi chúng ta giải trừ không gian cầm cố, hắn chẳng phải có thể đào tẩu sao? Đây chính là chuyện chúng ta tuyệt đối không cho phép. Dù sao chủ thần đỉnh cấp thập phần cường hãn, có thể quyết định thắng bại trên chiến trường, cho nên tuyệt đối một người cũng không thể buông tha.
Cuối cùng, ba phương chúng ta cộng lại thành quả chiến đấu của mỗi bên, phía bần đạo là ít nhất, chỉ giết được chín tên, đây kỳ thật đã là không tồi rồi, dù sao chúng ta tổng cộng chủ có bốn chủ thần đỉnh cấp mà thôi. Tiếp theo là Đại Địa mẫu thần, giết được mười bốn tên, vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng là nhiều nhất, giết được hai mươi tên. Tổng cộng là có bốn mươi ba tên bị chúng ta tiêu diệt.
Mà Phong thần Bá Lỗ Tư trước đó đã thống kê qua là có đến bốn mươi lăm chủ thần đỉnh cấp, như vậy, vẫn còn có hai tên đang ẩn núp.
"Tìm cho ta, cho dù là lật tung cả cái vị diện này cũng phải tìm được bọn hắn." Đại Địa mẫu thần lập tức hạ lệnh. Nói xong, mười mấy vị chủ thần đỉnh cấp phía sau nàng lập tức chia tổ ra, mỗi tổ đều mang theo một nhóm nhân thủ tìm kiếm khắp nơi. Chẳng qua là, tốc độ di động bọn họ quá thấp, hơn nữa mục tiêu cũng, muốn tìm được thiên sứ mười hai cánh quả thật cũng không phải là chuyện dễ dàng.
"Nga, bộ hạ của chúng ta tốc độ nhanh, chẳng biết có thể giúp được gì không?" Thái Thản Thần cẩn thận hỏi.
Hắn cũng biết yêu cầu này tương đối quá phận, nhà người ta làm sao có thể để cho ngoại nhân đưa quân xông loạn chứ? Nhưng mà tình huống trước mắt lại rất đặc thù, bởi vì không tìm được hai chủ thần đỉnh cấp kia thì không thể giải trừ không gian cầm cố, vậy thì bọn họ cũng không thể trở về. Mà bọn họ thì nhất định phải mau chóng trở về chủ trì công việc ở tiền tuyến, bởi vì vạn nhất khi bọn họ không có ở nhà, Xi Vưu bị ép phải đến tập kích, vậy thì có chuyện vui để xem rồi.
Đại Địa mẫu thần tự nhiên biết chỗ khó của Thái Thản Thần Hoàng, hơn nữa toàn bộ bí mật ở đây kỳ thật cũng đã giấu đi, cũng không sợ người ta xem xét, cho nên nàng phi thường sảng khoái đáp ứng nói :" Đương nhiên có thể, vậy phiền toái các ngươi rồi."
Thái Thản Thần Hoàng không nghĩ tới Đại Địa mẫu thần rộng rãi như thế, vội vàng hưng phấn nói :" Không phiền toái, là việc chúng ta nên làm." Nói xong, hắn tiện tay vung lên, mười vạn cấm vệ quân đi theo phía sau lập tức tản ra, hóa thân thành thiểm điện, hướng bốn phương tám hướng bay đi.
"Được rồi, chúng ta ở đây chờ đợi tin tức." Thái Thản Thần Hoàng thật ra tạm thời cũng không gấp, cho nên cười a a nói chuyện với ta và Đại Địa mẫu thần :"Vừa vặn có thể chứng kiến kết cục của đám người Hòa Lạp, ta đối với Tru Tiên kiếm trận này rất tò mò, không biết nó có thể tiêu diệt sạch bảy tên thiên sứ tổng chỉ huy hay không?"
Ta cũng rất tò mò!" Đại Địa mẫu thần cười nói: "Đã bảy ngày rồi, không biết tình cảnh bên trong như thế nào?"
"Ha ha, còn đang giằng co!" Bần đạo mặt mếu nói :" Bảy tổng chỉ huy quả nhiên không phải dễ chọc, ta nếu lần này làm không tốt là phải rụng răng hàm rồi."
"Ha ha, ngươi kỳ thật đã làm tốt lắm rồi." Đại Địa mẫu thần an ủi :"Lấy lực lượng năm người vây không bọn hắn bảy người, đây chính là một kỳ tích."
"Đúng vậy a, trận chiến này chúng ta sở dĩ có thể toàn thắng, công lao của các ngươi lớn nhất." Thái Thản Thần Hoàng cũng chân thành nói.
"Chẳng qua là, kỳ thật ngươi cũng không cần phải tự mình đi giết bọn hắn, cùng lắm thì thả ra một hai tên, cho chúng ta có cơ hội hoạt động tay chân." Thái Thản Thần Hậu cười a a nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
"Đúng!" Thái Thản Thần Hoàng đồng tình nói :"Đừng thấy chúng ta đã khổ chiến bảy ngày, bọn hắn chắc hẳn cũng mệt mỏi như vậy, hơn nữa nếu là ba đối một, chúng ta tuyệt đối có mười phần thắng.
"Tốt nhất đem Hòa Lạp thả ra." Đại Địa mẫu thần cũng hưng phấn nói :"Ta hiện tại thật sự muốn cùng hắn nói chuyện nhân sinh."
"Ha ha!" Mấy người chúng ta cùng nhau cười ha hả.
Thái Thản Thần Hậu tiếp theo lập tức quát to nói :"Đúng đúng, nhất định phải thả Hòa Lạp ra, để cho chúng ta lấy tư thế người thắng mà gặp mặt đối thủ truyền kiếp mười vạn năm này."
"Đúng, đúng chính là như vậy." Đại Địa mẫu thần lập tức hưng phấn nói.
Bần đạo thấy bọn họ cao hứng như thế, tự nhiên không muốn làm cho bọn họ bị cụt hứng, vì thế liền đáp ứng nói :"Được rồi, ta thử đem hắn tách ra, các ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng, đừng để hắn chạy thoát."
"Yên tâm đi, hắn ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có." Thái Thản Thần Hoàng cười to nói :"Ha ha, ta rất muốn bắt sống."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.