"Đa tạ Phật tổ từ xa vạn dặm đến giúp, nếu không phải ngươi tới kịp, Đạo Môn ta chỉ sợ không thoát được một lần hạo kiếp rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn liên tiếng cảm tạ Phật tổ.
"Ha hả, Thiên tôn nói khách khí lắm gì, Phật Đạo vốn là một nhà, cần gì phân chia lẫn nhau đây?" Phật tổ cười nói: "Ta cũng được đồ đệ ngươi liều mình cứu ra mà?"
"Ha hả, cũng là ông trời xui khiến hắn quay về." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói.
"Ha ha." Phật tổ cũng cười theo, ánh mắt hai người nhìn nhau đã đủ hiểu hết mọi việc rồi. Ngay sau đó không cần phải nhiều lời nữa, Phật tổ lấy Kim Liên ra đưa cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, nói: "Nguyên vật xin trả lại, nhờ ngươi giao cho Tam Phong, ta thiếu hắn một lần nhân tình, sau này tất có báo đáp."
"Ha hả." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười cười nhận lấy, nói: "Tiểu tử kia bây giờ nhãn giới quá cao, nhìn thấy tòa thành bay này không? Chính là hắn mang về đó, Phật tổ lần này chỉ sợ phải xuất huyết rất nhiều đó."
"Ha ha, đành phải thế mà thôi! So với cái mạng già, chút ít ngoại vật thì tính toán làm gì chứ?" Phật tổ sảng khoái nói: "Thế nhưng, tòa thành này ta cũng có hứng thú, không biết có công dụng gì hay?"
"Công thủ đủ hết!" Nguyên Thủy Thiên Tôn ngay sau đó nói ra đủ loại chỗ tốt của Thiên Không Thành, Phật tổ ở một bên nghe rõ mồn một, hắn vui vẻ đắc ý nói một hơi. Phật tổ không trụ nổi gật đầu khen ngợi không dứt.
"Thứ tốt !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/773009/chuong-766.html