Ngay lúc này, Vong Ưu đột nhiên dùng tâm linh truyền tin lặng lẽ nói với ta: "Phu quân, chúng ta có hang ổ chẳng lẽ Âm Mưu Thần hắn không có sao? Ta cũng không tin hắn ta lại ăn ở ngoài hoang dã !"
"Đúng vậy. Ta làm sao quên mất việc này nhỉ?" Đúng là một câu thức tỉnh người trong mộng, ta bị tên Âm Mưu Thần làm cho giận dữ hồ đồ cả rồi, không ngờ rõ ràng có điểm sơ hở như thế mà không nhìn ra. Sau khi được Vong Ưu nhắc nhở, bần đạo nhất thời hiểu ra, chủ thần đỉnh cấp làm sao không có cung điện của riêng mình đây? Bọn họ có rất nhiều vật phẩm phải lưu trữ tồn, đều có của mình phòng luyện kim chuyên dụng, có thể còn có nơi chăn nuôi sủng vật. Huống chi trong lúc tu luyện bọn họ cũng cần phải có địa phương yên tĩnh và an toàn, phòng ngừa bị người khác quấy rầy. Tất cả điều đó quyết định một gã chủ thần đỉnh cấp nhất định phải có cơ ngơi riêng. Ngay cả Hỏa tổ cũng có cung thất tu hành đặc biệt, Âm Mưu Thần tuyệt đối không thể ngoại lệ.
Chẳng qua Hắc Ám giới chỉ là một mảnh đen nhánh, tràn ngập đủ loại năng lượng thuộc tính mặt trái, khiến cho phạm vi thần thức của ta cũng bị ảnh hưởng lớn, chỉ có thể dò xét tình huống trong vài ba ngàn dặm. Trong phạm vi này, ngoại trừ mấy trăm sào huyệt các loài ma thú phương ra, ta không hề nhìn thấy địa phương nào đặc biệt, hiển nhiên không có hang ổ Âm Mưu Thần trong đó. Bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772984/chuong-741.html