"Không sai, chính là nơi đây. Ngươi trước kia dám vô lễ với ta như thế, để cho ta thành trò cười trước mặt chư thần. Ta vẫn hận không thể tươi sống băm chết ngươi, đáng tiếc là không có cơ hội. Thế nhưng, hôm nay rốt cục ta đã bắt được cơ hội này rồi. Ha ha." Âm Mưu Thần cười to nói: "Mặt khác, ta còn có một việc muốn nói cho ngươi biết. Cái Truyện Tống Trận kia thật ra có thể thông hướng không ít Vị Diện, trong đó có Địa ngục, mà tên tiểu tử phát động ma pháp trận thật ra có thể trực tiếp đưa các ngươi đi tới Địa ngục. Hắn lại nghe theo lời dặn của ta, dứt khoát bán đứng các ngươi luôn. Ha ha, bản thân bị người được mình cứu mạng bán đứng, tư vị đó không tệ chứ?"
"Cái gì?" Mân Nhi vừa nghe nhất thời gấp đến độ dậm chân khóc rống lên nói: "Phu quân, ta thật sự không biết ca ca ta lại dám bán chúng ta. Hắn, hắn...!"
"Ha hả, đừng khóc, tấm lòng của ngươi ta còn không rõ ràng hay sao? Bằng không ngươi cũng không đi theo ta tới đây rồi. Thật ra ngươi cũng là người bị hại mà?" Bần đạo mỉm cười an ủi: "Chuyện này cũng không có gì to tát cả, cùng lắm chỉ là đi dạo thêm một chuyến mà thôi."
"Ha ha. Đi dạo một chuyến?" Âm Mưu Thần cười to nói: "Ngươi thấy ngu chưa? Đến chỗ của ta còn muốn rời đi sao? Quả thực nằm mơ. Ngươi chưa có hỏi thủ hạ của ta và vài trăm triệu quân đội có đồng ý hay không đó?"
"Ai dà, nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772982/chuong-739.html