"Vận động nhiều mới khỏe mạnh được." Bần đạo cười nói: "Cho nên ta tìm cho ngươi một nhiệm vụ tốt, giết sạch đám Ma Trư ở trong mấy thành thị chung quanh đây cho ta, nhưng không thể ngộ thương Ma nhân." "Thật là phiền phức, không bằng ta trực tiếp phá hủy tòa thành luôn có được hay không?" Cái Thứ oán hận nói. "Dĩ nhiên không được, ngươi phá hủy thành thị thì mấy gã Ma nhân ở trong sẽ ra sao đây?" Bần đạo cười khổ nói. "Như vậy đi, ta cũng lưu Uy Na ở lại đây, Cái Thứ, ngươi nghe lời Uy Na chỉ huy là được rồi." Vong Ưu cười nói. "Ha ha, cái đầu gấu ngu ngốc kia, ngoan ngoãn nghe lời ta đi." Uy Na hưng phấn nói: "Đi theo ta, ta sẽ dạy cho ngươi làm như thế nào." Vừa nói nàng vừa bay về phía một phương hướng khác. "Buồn bực..." Cái Thứ lầm bầm đi theo sát phía sau. "À, Uy Na không có vấn đề gì chứ?" Mân Nhi nghi ngờ hỏi. "Yên tâm đi, đừng xem nàng biểu hiện thế kia, thật ra nàng rất là tinh ranh đó." Vong Ưu cười nói: "Hơn nữa nàng làm việc rất có chừng mực, bảo đảm không thành vấn đề." "Vậy thì tốt rồi!" Mân Nhi gật đầu nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi tới Ma Hoàng thành cứu ca ca của ta đúng không?" "Ừ." Bần đạo cười nói: "Ha hả, vừa vặn Mai Lặc nói cho ta biết, Truyền Tống Môn đi tới Địa ngục Giới ở trong hoàng cung Ma Hoàng thành, thuận tiện còn gặp mặt ông cậu nhỏ của ta luôn !" "Vậy thì đi thôi." Mân Nhi đỏ mặt nói, nàng giành phần bay đi trước. Ma Hoàng thành cách nơi đây ước chừng hơn năm ngàn dặm, lấy tốc độ Mân Nhi chỉ cần vài canh giờ là tới nơi. Lại nhờ có bần đạo gia tốc, không tới hai giờ chúng ta đã đi tới bên ngoài Hoàng Thành. Trên đường đi chúng ta không có đụng tới bất kỳ quân đội nào ngăn chặn, chẳng qua là thấy mấy làn khói chiến hỏa báo động, thật sự không thoải mái lắm. Chúng ta bay qua mấy tòa thành cơ hồ đã thành phế tích, cho dù có người ở lại cũng không có tốt đẹp gì. Từ quy mô và kiến trúc tòa thành mà xem, nguyên vốn phải là đô thị rất phồn hoa, lại bị chiến tranh vô tình biến thành vùng đất quỷ, tràng diện thật sự là vô cùng thê lương. Tới vùng phụ cận Ma Hoàng thành, tràng diện càng thêm thảm thiết, ngoại trừ binh lính ra chung quanh không có bất kỳ sinh vật nào còn sống, đừng nói đến động vật, cho dù là một gốc cỏ cũng không nhìn thấy, hết thảy chỉ là một mảnh heo hút thê lương. Doanh trại Ma Trư trải rộng bao quanh tất cả khu vực Ma Hoàng thành, chúng ta nếu muốn đi tới chỉ có một biện pháp là trực tiếp xông vào. Nói xông qua thì cứ xông qua, ai mà quan tâm bọn chúng làm gì chứ? Đi đầu là Mân Nhi cũng không có dừng lại, nàng trực tiếp từ trên bầu trời quân doanh bay qua. Đám Ma Trư chiến sĩ ở dưới hối hả kêu to, tuy nhiên bọn chúng không có phương pháp ngăn trở, tốc độ của chúng ta quá nhanh, chờ đến khi bọn hắn cho ra phản ứng, chúng ta đã sớm vượt qua rồi. Ngay cả thời gian chuẩn bị cung tên cũng không có, chỉ có mấy quả hỏa cầu thưa thớt bay lên quấy rầy chúng ta. Mân Nhi tiện tay trả lại mấy quả hỏa cầu đen nhánh còn lớn hơn xuống dưới, rồi không để ý phía dưới truyền đến tiếng nổ mạnh kịch liệt, vẫn giữ vững tốc độ bay đến gần Ma Hoàng thành. Đột nhiên, chúng ta chạm mặt hơn mười gã cao thủ Ma Trư tộc, bọn họ vừa nhận được tin tức truyền tới kịp thời bay lên không trung ngăn cản chúng ta. Chẳng qua lấy trình độ của bọn hắn muốn ngăn cản con đường chúng ta đi, tựa hồ giống như con kiến đi lay cổ thụ, đúng là buồn cười không chịu nổi. Mân Nhi hai tay hợp lại, sau đó nhẹ giọng nói: "Tới !" Chỉ thấy trong lòng bàn tay của nàng đột nhiên bay ra mười tám con Hỏa long màu đen, mỗi con Hỏa long thân dài mấy chục thước, bên trong ẩn chứa năng lượng Ám hệ phi thường nồng nặc, chiêu này lập tức khiến cho đám cao thủ Ma Trư tộc kinh động rồi, bọn họ lập tức biết chuyện không hay, vội vàng quay người trở lui, nhưng mà đâu còn kịp nữa. Mười tám con Hỏa long giương nanh múa vuốt nhanh như tia chớp nhào vào trong đám người ngăn chặn đường đi, chỉ qua chớp mắt những tên này đã hóa thành tro bụi. "Là tuyệt học trong truyền thuyết của Ma Hoàng tộc, Ám Long Loạn Vũ." Phía dưới có một thanh âm kinh ngạc truyền đến: "Đáng giận, thì ra còn có cá lọt lưới, lại còn dám đưa thân tới chịu chết? Giết nó cho ta." "Vâng." Theo hai thanh âm đáp ứng liền có hai bóng đen từ phía dưới đột nhiên lao lên, bay thẳng tới Mân Nhi, từ tốc độ và khí thế của bọn họ mà phán đoán, tuyệt đối là cao thủ cùng cấp bậc với Mân Nhi, hiển nhiên là bọn chúng định lấy nhiều thắng ít. "Hừ, bằng vào các ngươi cũng xứng sao?" Mân Nhi cười lạnh một tiếng. Ngay sau đó dùng pháp thuật ngang nhiên nghênh đón một người trong nhóm đó. Về phần tên khác nàng không quản không hỏi. Thế nhưng, Ái Liên Na cùng nàng hợp tác nhiều năm không cần nói nói cũng lập tức ăn ý xuất hiện ngăn cản. Hai tên cao thủ Ma Trư tộc này đều là chiến sĩ, bản thân cũng phi thường tự phụ, nhìn thấy hai tiểu cô nương chính diện chào đón lập tức khơi dậy hung tính, tự mình thúc giục cực hạn Liệt Hỏa đấu khí cuồng bạo xông tới. Bọn họ cho rằng hai tiểu cô nương này thoạt nhìn đều là hạng nhu nhược yếu đuối, nhiều nhất chỉ là pháp sư lợi hại. Nhưng mà pháp sư càng lợi hại sau khi bị chiến sĩ gần người lại càng khó xử. Cho nên mới hưng phấn đâm đầu xông lên. Mấy người chúng ta ở phía sau nhìn hai đầu heo lao lên chịu chết thì vô cùng cảm thán, quả nhiên là kẻ ngu không biết không sợ mà. Mân Nhi vừa tiếp xúc với Ma Trư chiến sĩ, khoảng cách giữa hai bên còn 20 thước, nàng phóng ra kim loại nặng Sử Lai Mỗ. Lần này Sử Lai Mỗ không biến thân thành quái thú mà trực tiếp phân liệt thành vô số mũi khoan thật nhỏ, mỗi mũi khoan lớn bằng ngón tay cái, dài ba tấc. Trong nháy mắt phân liệt ra liền gia tăng tốc độ lao ra ngoài. Hàng nghìn hàng vạn mũi khoan dùng tốc độ cao xoay tròn nhanh như chớp bắn tới Ma Trư chiến sĩ. Ma Trư chiến sĩ giật mình, thế nhưng, ngay sau đó hắn liền ổn định tâm thái, toàn lực gia tăng đấu khí phòng ngự, ở trong mắt hắn, đấu khí phòng ngự của mình ngay cả cấm chú cấp mười hai cũng không thể công phá, làm gì mà bị mấy mũi khoan nho nhỏ đánh vỡ chứ? Rồi lại nói, toàn thân hắn được Tinh Cương chiến giáp bao phủ. Cho dù bị mũi khoan đánh trúng thì thương tổn nổi sao? Song sự thật vô cùng tàn khốc, vòng đấu khí phòng ngự và bộ Tinh Cương chiến giáp mà hắn tự hào đối diện với thuộc tính Phá Pháp của kim loại nặng Sử Lai Mỗ, không khác với tờ giấy trắng bao nhiêu. Những mũi khoan kia dễ dàng xuyên thấu đấu khí và chiến giáp của hắn, trên thân thể của hắn đục ra một đống lỗ thủng to nhỏ. Một mũi khoan một cái hố, Sử Lai Mỗ phân liệt ra ít nhất cũng có vài vạn mũi khoan đó, thân thể gã Ma Trư chiến sĩ chịu không nổi đả kích như vậy. Rất nhanh hắn đã bị những mũi khoan kia xuyên phá thành từng mảnh vụn, cả người ở giữa không trung trực tiếp hóa thành máu thịt bay đầy trời, thịt vụn văng ra khắp nơi. Gã Ma Trư chiến sĩ thứ hai nhìn thấy một màn thê thảm như thế thì sợ ngây người, vừa vặn lúc này Ái Liên Na chạy tới, không nói nhiều lời nàng vung tấm chắn lên trực tiếp đập vào người hắn. Tên kia trong lúc vội vàng dùng đại kiếm trên tay chống đỡ. Hiển nhiên hành động này căn bản là tự tìm kích thích, Ái Liên Na có thực lực cấp thứ thần, hơn nữa bản thân lấy lực lượng làm sở trường, đặc biệt là sau khi trải qua Thiên kiếp tôi luyện, lực lượng của nàng lại càng biến thái. Ngay cả bần đạo là người cao hơn nàng một bậc cũng chưa chắc có thể thắng nàng trên phương diện lực lượng, huống chi là một đầu Ma Trư chiến sĩ nho nhỏ chứ? Chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang thật lớn, đầu heo đáng thương kia lấy tốc độ còn nhanh hơn văng ngược xuống dưới, tiếp theo đó là thanh âm trầm trọng nện xuống đất. Chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện một hố to hình người, thân thể cái tên xui xẻo kia chìm sâu trong lòng đất, cả người bẹp dí, ngay xương cốt toàn thân cũng nát bấy, mắt thấy là không sống nổi rồi. Trong nháy mắt giết chết hai vị chiến sĩ cao cấp nhất Ma Trư tộc, lực chiến đấu hung hãn như thế thoáng cái lập tức chấn trụ đám người Ma Trư tộc. Từ đó về sau không còn có người nào dám đi lên ngăn chặn chúng ta nữa. Đoàn người bần đạo cứ như vậy ngênh ngang xuyên qua bầu trời Ma Trư tộc đi thẳng tới Ma Hoàng thành. Ma Hoàng thành là căn cơ của Ma tộc, không chỉ rộng lớn, hơn nữa được xây dựng cực kỳ chắc chắn, tường thành dày hơn 40 thước. Bên trong tường thành có ba bộ phận chính, thành thị có phương viên gần năm mươi dặm, tổng cộng có thể dung nạp năm trăm vạn cư dân và hơn ba trăm vạn chiến sĩ trú đóng. Vào lúc này Ma Hoàng thành cơ hồ đã hoàn toàn biến thành một mảnh phế tích, bên trong thành đã gần như thất thủ, chỉ có phương viên năm dặm Ma Hoàng thành còn đang đau khổ chống đỡ. Nhưng mà tình huống cũng đã nguy cơ trong sớm tối. Trên tường thành cao gần 40 thước, khắp nơi đều là thi thể Ma Trư chiến sĩ, dưới thành một đống thang mây tan nát, còn có khí cụ công thành do Ma Trư chiến sĩ vận chuyển tới nằm lẫn lộn, chồng chất lên cao gần tường thành rồi. Từ đó có thể thấy được tình hình chiến đấu thảm thiết đến mức nào. Lúc này đang có vô số Ma Trư chiến sĩ điên cuồng dọc theo đống phế thải chồng chất như núi dưới Hoàng thành lao lên tiến công, thân ảnh bọn họ đông nghịt y như đàn kiến, bu chi chít xung quanh Ma Hoàng thành. Trên đầu thành là Ma tộc chiến sĩ ra sức chém giết. Nhưng mà số lượng chênh lệch quá nhiều, lại còn mất đi lợi thế tường thành, cho nên bọn họ bắt đầu xuất hiện cục diện chống đỡ không nổi, vài đầu tường đã bị thất thủ. Có mấy vị cao thủ Ma Hoàng tộc thậm chí tự mình tham dự công việc thủ thành, bọn họ vừa cứu hoả vừa không ngừng trợ giúp tấn công chém giết Ma Trư chiến sĩ. Tạm thời miễn cưỡng duy trì cục diện không đến nổi hỏng mất, nhưng mà ai cũng biết chuyện này chỉ là lần điên cuồng cuối cùng. Đám Ma Trư tộc thật ra là đang làm tiêu hao thực lực của bọn họ, một khi bọn họ mỏi mệt không chịu nổi, những cao thủ Ma Trư tộc sẽ đột ngột xuất hiện nhất cử tiêu diệt sạch bọn họ, triệt để kết thúc chiến cuộc. Bần đạo đoán chừng nếu như chúng ta không tới, mấy vị cao thủ Ma Hoàng tộc đã lộ vẻ mỏi mệt kia sợ rằng cũng không thể nào chống đỡ thêm vài canh giờ. "Mấy đầu heo chết tiệt, đi chết hết đi." Mân Nhi gầm lên một tiếng. Hai tay liên tiếp thả ra mấy trăm đầu Hỏa long đen nhánh, nhóm Hỏa long bay loạn tàn sát bừa bãi trong đám người Ma Trư chiến sĩ, những gã Ma Trư chiến sĩ bình thường liền hóa thành tro bụi. Đồng thời kim loại nặng Sử Lai Mỗ cũng phát uy lần nữa, nó hóa thân thành vô số mũi khoan như một đám mây đen dọc theo tường thành dạo qua một vòng, nơi nó đi qua những gã Ma Trư chiến sĩ đều bị đâm thủng lỗ chỗ như tổ ong, rất nhanh một đống nằm chết gục dưới mặt đất. Thời gian hai người ra tay chỉ chừng mấy hơi thở đã giết chết mấy ngàn Ma Trư chiến sĩ. Triệt để hóa giải đợt tiến công này của Ma Trư tộc, cũng cứu vãn Ma Hoàng thành đang nguy trong sớm tối. Lúc này có tiếng kèn vang lên. Trên chiến trường những tên Ma Trư chiến sĩ không chết lập tức như gặp lệnh đại xá, mau chóng quay đầu chạy lui về, hiển nhiên đây là kèn lệnh rút quân của Ma Trư tộc. Mân Nhi không có tiếp tục đuổi giết bọn chúng, mà trực tiếp mang theo chúng ta đi lên đầu tường, hô lớn: "Ma Hoàng tộc công chúa Du Lệ Nhã ở chỗ này. Vị tướng quân nào đang thủ thành đó?" Lúc này mấy vị cao thủ Ma Hoàng tộc đang chiến đấu cả người đẫm máu hăng hái chạy tới, một người trong đó nhìn thấy Mân Nhi, lập tức vui mừng hô lớn: "Du Lệ Nhã thật hả? Ngươi đã trở lại rồi sao?" "Ca ca." Mân Nhi vừa thấy lập tức mừng rỡ nhào tới, ôm thật chặc cái người dính đầy máu đen kia. Một đời Ma Hoàng thê thiếp lớn bé không ít, cũng phải lên tới con số vài trăm, đáng tiếc khả năng sinh sản của Ma Hoàng tộc quá thấp, cho nên chỉ có hai người bọn họ là đời sau, quan hệ giữa hai người rất tốt, bây giờ ngoài ý muốn gặp lại cả hai kích động nước mắt rơi như mưa. Những thành viên Ma Hoàng tộc khác cũng lao tới chúc mừng, bọn họ đều là huynh đệ tỷ muội bà con của Mân Nhi, một đời Ma Hoàng tộc trên căn bản đã toàn bộ chết trận, thế hệ này chỉ có không tới mấy chục người còn sống. Số lượng này so sánh với Ma Hoàng tộc thời kỳ cường thịnh lên tới mấy trăm người, thật sự là thua kém quá xa. Mà số lượng Ma Hoàng tộc này hiển nhiên sẽ rất khó tiếp tục phát triển, mặc dù nhờ có sự trợ giúp của ta tạm thời vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt. Giành quyền nắm giữ Ma Giới, nhưng bọn họ nếu muốn khôi phục lại lịch sử huy hoàng ngày xưa, cơ vốn là không thể nào thực hiện được, ít nhất cũng là chuyện vô cùng khó khăn. Mân Nhi và ca ca khóc một trận xong mau chóng thu lại tâm tình kích động, dù sao bây giờ còn đang ở trên chiến trường. Sau đó nàng hàn huyên mấy câu rồi dẫn hắn tới ra mắt chúng ta. "Ca ca, đây là phu quân ta, Long Thanh Thiên." Mân Nhi giới thiệu: "Phu quân, đây là ta ca ca ta, tên là Phổ Lý Tư Tháp." "Ngươi khỏe !" Bần đạo vừa mỉm cười gật đầu chào hỏi, vừa cẩn thận đánh giá ông cậu nhỏ này, nói như thế nào đây, tướng mạo Phổ Lý Tư Tháp khá giống Mân Nhi, bề ngoài anh tuấn bất phàm. Mặc dù cả người dính đầy máu đen, thế nhưng che dấu không được phong độ này của hắn, hiển nhiên hắn chính là thế gia quý tộc đã được giáo dục rất cẩn thận. Thế nhưng, trong khóe mắt của hắn toát ra vài tia trầm ổn và tàn nhẫn, ta xem ra nhiều năm gian khổ chinh chiến như vậy đã làm cho hắn trở nên thành thục rất nhiều. "Các hạ khỏe !" Phổ Lý Tư Tháp rất khách khí nói với ta. Sau đó Mân Nhi lại giới thiệu mấy người còn lại. Ngoài ta dự liệu chính là Phổ Lý Tư Tháp tựa hồ có thái độ kỳ quái đối với việc Mân Nhi chỉ có một chồng như ta, ngay cả đường huynh đường muội cũng vậy. Bần đạo thử nghĩ một hồi cũng thấy bình thường, tại Ma tộc muốn tìm người chung thủy một chồng một vợ cho đến chết, tựa hồ là chuyện tuyệt đối không có, cho nên bọn họ đã xem như thói quen. Nói ngược lại, không chừng bọn họ còn cười nhạo ta đây cưới lão bà hơi ít nữa kìa. Mọi người hàn huyên một hồi, Mân Nhi nghiêm mặt nói: "Phu quân, tình huống tộc ta tràn ngập nguy cơ, ngươi phải nghĩ biện pháp cứu vãn mới được." "Ha hả, chuyện này có gì khó khăn." Bần đạo cười nói: "Cao thủ mạnh nhất Ma Trư tộc cũng chỉ là có cấp bậc Thiên sứ sáu cánh, ngay cả thứ thần cũng không tới. Ngươi chỉ cần mang theo Ái Liên Na, Uy Na, Cái Thứ, Phỉ Thúy tiêu diệt hết cao thủ Ma Trư tộc từ Pháp Thần hoặc Kiếm Thần trở lên, bọn họ coi như là nhiều người cũng chỉ là một đám đám ô hợp mà thôi, căn bản không chịu nổi một kích." "Nói dễ dàng, ngươi biết cao thủ Ma Trư tộc có bao nhiêu người không?" Một vị Ma Hoàng tộc bên cạnh không phục nói: "Hơn nữa ngươi mạnh như vậy sao? Xem bọn họ như cá nằm trên thớt hả? Vậy tại sao ngươi mới vừa rồi còn đi theo phía sau mông Du Lệ Nhã muội muội mới có khả năng đi vào đây?" Người này hiển nhiên không phục ta lắm, lấy thực lực của bọn họ thì không đủ để nhìn thấy rõ ràng ta sâu cạn, hắn còn tưởng rằng ta đang khoác lác đây. "Ngươi nói nhăng cái gì đó?" Mân Nhi lập tức nổi giận nói: "Phu quân ta là thân phận gì chứ? Mấy cái đầu heo làm sao xứng để cho hắn xuất thủ? Ngươi nếu còn nói nhảm thì đừng trách ta không khách khí." Vừa nói nàng đột nhiên thả ra khí thế ép tới tên kia không thở nổi, hắn đổ một thân mồ hôi lạnh. Thực lực Mân Nhi biểu hiện ra thoáng cái khiến cho toàn bộ bọn hắn phải kinh hãi. Mặc dù tuổi Mân Nhi nhỏ hơn bọn hắn mấy trăm đến mấy ngàn năm, nhưng mà thực lực rõ ràng mạnh hơn bọn hắn không ít. Chuyện này làm cho bọn họ khiếp sợ đồng thời cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, rốt cục bắt đầu chân chính suy tư đề nghị của ta. "Được rồi, Mân Nhi. Hắn là người không hiểu chuyện, ngươi tạm tha hắn một lần đi." Phổ Lý Tư Tháp sợ bọn họ đánh nhau vội vàng khuyên nhủ. "Hừ." Mân Nhi hừ lạnh một tiếng, sau đó thu lại khí thế, cả giận nói: "Ai còn dám bất kính đối với phu quân ta thì đừng trách ta phải thử xem bản lãnh của các ngươi rồi." Trong Ma giới chỉ tôn thờ người mạnh làm vua, nếu như thực lực Mân Nhi đã mạnh mẽ như thế, những người khác tự nhiên không dám lắm mồm. Cả đám chỉ biết cúi đầu làm bộ như không có chuyện gì xảy ra. Cái tên lắm mồm kia xám xịt chạy trốn ra phía sau người khác. Mân Nhi lúc này mới hài lòng gật đầu, sau đó cười nói với ta: "Phu quân, thu thập cao thủ của bọn hắn cũng dễ dàng, nhưng vấn đề là nhân số bọn họ rất nhiều, chúng ta làm thế nào mới có thể tìm kiếm cho hết đây?" "Không cần tìm, bọn họ đã tới rồi." Bần đạo cười nói xong đưa tay chỉ chỉ ra ngoài thành. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net Chỉ thấy ngoài thành Ma Trư chiến sĩ bắt đầu tập hợp dàn trận nghiêm mật, hiển nhiên là toan tính phát động nhân vật trọng yếu ra nói chuyện với chúng ta. Quả nhiên, không qua một hồi từ sau trận Ma Trư tộc xuất hiện một đội nhân mã. Ước chừng mấy trăm người, toàn bộ đều cưỡi Chiến Trư cao lớn, trên người đều trang bị khôi giáp hoàn mỹ, dáng vẻ uy phong lẫm lẫm. Hiển nhiên bọn họ đều là cao tầng Ma Trư tộc. Đoàn người đi tới vị trí cách chúng ta ngoài ngàn mét mới dừng bước, trong đó có một vị đầu lĩnh cao giọng nói: "Các ngươi là ai, tại sao lại tới đây quấy rối hả?" Bọn họ hiển nhiên là bị thực lực kinh khủng của Mân Nhi và Ái Liên Na dọa sợ rồi, cho nên lúc này mới tìm kiếm cơ hội đàm phán cho tốt. "Đề Tạp. Cái tên hỗn trướng kia, chẳng lẽ không nhận ra bổn công chúa rồi sao?" Mân Nhi nghiến răng nghiến lợi nói. "A? Du Lệ Nhã công chúa." Tên đầu lĩnh kia cũng chính là tộc trưởng Ma Trư tộc, Đề Tạp sợ hãi hô lên. "Cũng may ngươi còn nhận ra ta." Mân Nhi cả giận nói: "Ban đầu ngươi cái tên vô liêm sỉ này đắc tội Cao Sâm, là nhờ ta cầu tình hắn mới tha cái mạng chó của ngươi, ta lúc đầu đúng là mù mắt rồi, cứ để hắn giết ngươi luôn cho gọn, tránh cho tộc ta lần này gặp đại nạn." "Hắc hắc." Đề Tạp áy náy nói: "Chuyện ban đầu ta rất là cảm kích công chúa điện hạ. Nhưng mà chuyện ta tạo phản cũng là vì tương lai toàn tộc, ta cũng rất bất đắc dĩ mới làm thế. Ta cũng không thể để cho tộc nhân bị các ngươi vĩnh viễn sai sử như chó chứ?" "Hay cho một câu sai sử như mạng chó !" Mân Nhi cả giận nói: "Chúng ta cho ăn thịt các ngươi như chó không? Chúng ta có chém tận giết tuyệt toàn bộ các ngươi hay không hả?" "Chuyện này ~!" Đề Tạp bất đắc dĩ nói: "Tình thế bức người, không giết hết các ngươi, chúng ta làm sao an tâm đây?" "Hay cho một câu tình thế bức người." Mân Nhi cười lạnh nói: "Ta vốn là còn đang do dự có nên triệt để diệt tộc các ngươi hay không? Bây giờ ngươi cấp cho ta một lý do tốt nhất rồi, nếu như tình thế bức người ta đây cũng chỉ đành phải ra quyết định thôi. Đề Tạp, bởi vì ngươi ngu xuẩn, lịch sử Ma Trư nhất tộc tới hiện tại xem như kết thúc!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]