Bần đạo lần này phái Vong Ưu ra đi, dĩ nhiên không phải thật sự để cho nàng tới nhìn dân chúng Uy Khấu chết sạch sẽ, việc nhỏ như vậy hiển nhiên không cần dùng đến nàng. Vong Ưu lần này đi tới đó là có sứ mạng quan trọng hơn, nàng sẽ âm thầm giám sát một trận đại chiến sắp sửa bộc phát, nhìn xem chúng ta có cơ hội nhúng tay vào hay không, nếu như nàng cho rằng chúng ta cần phải xuất thủ chiếm tiện tự nhiên sẽ gọi ta qua đó.
Nếu không thì ta sẽ chuyên tâm tiêu hóa thu hoạch lần này, chuyện này đối với ta thì quan trọng hơn hết. Ngoại trừ hai người chúng ta ra, cho dù là Ái Liên Na và Mân Nhi thực lực vẫn không đủ để hoàn thành sứ mạng này. Mặc dù Lệ Nhược Nhã thực lực đủ mạnh, nhưng mà chúng ta còn không yên tâm với nàng lắm, sợ nàng còn giữ lại chút gì đó lừa gạt ta. Ai bảo chủ sự trận đại chiến này là sinh vật Địa Ngục và các Thiên Sứ đây. Nàng nếu như nhớ đến tình xưa, tình cảnh của chúng ta có thể không ổn rồi.
Thật ra Giáo Đình phát động Thánh Chiến chính là vì chuẩn bị cho trận đại chiến này. Chẳng qua kể từ khi ta thu phục được Lệ Nhược Nhã, Thiên Giới chỉ còn có bốn vị Thiên Sứ sáu cánh có thể chiến đấu, vốn là bần đạo và Vong Ưu đều cho rằng ở dưới tình huống này Thiên Giới sẽ không phái ra được quân đội tới chiến đấu với sinh vật Địa Ngục trên Uy đảo, cho nên chúng ta mới kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772761/chuong-518.html