Tà Nhãn là một loại sinh vật kỳ lạ đến từ một Vị Diện xa lạ, thân thể của bọn chúng là một hình tròn lớn, giống như một quả trứng gà luộc chín vậy. Như là quả cầu to lớn bên trên sáng bóng, cơ hồ không có thứ gì cả, chẳng qua bên dưới nó có một cái lỗ, không ít xúc tua từ đó vươn ra chung quanh. Cái lỗ kia thật ra là hậu môn của nó cũng là miệng của bọn chúng, bên dưới là những sợi xúc tua mềm mại. Xúc tua rất nhỏ và rất yếu ớt, không cường hãn như Đại Hải Quái. Thế nhưng, xúc tua của bọn chúng ngoại trừ có thể hấp thu thức ăn ra, còn có thể phóng thích ma pháp để ngăn địch. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Cấp bậc Tà Nhãn chỉ cần nhìn lớn nhỏ là biết ngay, số lượng xúc tua sẽ gia tăng theo hình dáng, Tà Nhãn bình thường thì đường kính hơn hai thước, mười mấy sợi xúc tua, Tà Nhãn bạo quân lại có đường kính hơn 10m, mấy trăm sợi xúc tua. Cho nên nếu nó toàn lực thi triển pháp thuật, thanh thế tuyệt đối kinh người, phô thiên cái địa. Bản thân Tà Nhãn lực chiến đấu rất kém cỏi sức lực, nhưng mà tinh thần lực của bọn chúng mạnh đến nổi biến thái, thân thể nguyên bản hình dáng khổng lồ kia thật ra chính là đầu của bọn chúng. Cho nên trên phương diện pháp thuật tinh thần hệ có được thiên phú cực kỳ kinh khủng, mà sở trường của bọn chúng chính là khống chế tâm linh. Đối phương bị bọn chúng khống chế có thể là người cũng có thể là thú, chỉ cần tinh thần lực thấp hơn Tà Nhãn thì nhất định sẽ bị nó khống chế, trừ phi có pháp thuật đặc thù hoặc trang bị bảo vệ. Tà Nhãn có đầu lớn như vậy trí lực tự nhiên phải rất cao, cho nên bọn chúng sẽ hình thành một xã hội riêng của mình, ít nhất ở thế giới dưới lòng đất đã có bộ lạc Tà Nhãn. Mặc dù xã hội bọn chúng cuộc sống rất đơn giản, dù sao cũng đã có được tổ chức căn bản. Người thống trị cao nhất bộ lạc Tà Nhãn không thể nghi ngờ chính là đầu Tà Nhãn bạo quân, hắn thống soái mấy ngàn đầu Tà Nhãn lớn nhỏ cùng hơn trăm vạn nô lệ bị khống chế, vững vàng trấn giữ khu vực chung quanh bộ lạc Tà Nhãn. Thực lực bản thân Tà Nhãn bạo quân tương đương với Đại Văn Tử (con muỗi lớn),Đại Hải Quái. Thế nhưng, ở trong những tràng chiến đấu trước đây hắn đã khống chế được mấy nô lệ tương đối cao cấp. Trong đó bao gồm hai con hắc long trưởng thành, một con Khủng Trảo Thú Vương, 12 tên người lửa cực kỳ to lớn, cùng với gần ngàn người đủ các loại dưới trướng hắn, cho nên tổng hợp thực lực thì mạnh hơn Đại Văn Tử và Đại Hải Quái nhiều lắm, dù sao con cọp mạnh cũng đánh không lại bầy sói mà. Tà Nhãn bạo quân khống chế một đầu Khủng Trảo Thú Vương kia không chỉ thực lực vượt qua cấp chín, còn có thể lấy thân phận vương giả triệu tập và khống chế bầy Khủng Trảo Quái lưu lạc. Nghe nói số lượng Khủng Trảo Quái hiện tại bị nó trực tiếp khống chế đã không dưới hai nghìn đầu rồi, là một lực lượng không thể xem thường. Về phần 12 tên người lửa lại càng cường hãn, bọn họ đều là liệt hỏa nguyên tố thăng cấp mà thành, thực lực bản thân cao đến gần cấp chín hạ vị. Nhưng bởi vì bọn họ sở trường là ma pháp hỏa hệ, cho nên lực sát thương kinh khủng phi thường. Hơn nữa, nghe nói 12 người bọn họ có thể liên thủ thi triển ra một loại ma pháp trận, ý nghĩa rõ ràng là bọn họ ít nhất có thể thả ra cấm chú cấp 13 trở lên, chuẩn bị không tốt thì chỉ cần một kích là cả đại quân chúng ta tiêu tan mạng già mà. Sau này nhất định phải đả kích bọn chúng đầu tiên. Đặc biệt là hai con hắc long kia, đều là hắc long trưởng thành thực lực có thể so với Cái Thứ, có thể biến ảo thành hình người. Khi trước chiến đấu với bộ lạc Tà Nhãn bị Tà Nhãn bạo quân khống chế. Đây vẫn luôn là nỗi sỉ nhục của Hắc Long nhất tộc. Đại trưởng lão Địa Huyệt hắc long thực lực còn mạnh hơn Tà Nhãn bạo quân, căn bản không sợ bị khống chế. Cho nên hắn từng mấy lần tới cứu hai con long trở về, đáng tiếc đều bị Tà Nhãn bạo quân dựa vào chiến thuật biển người đánh chạy. Không có biện pháp, ai bảo hắc long tộc tiến hóa thành cự long trí tuệ chỉ có mỗi hắn chứ? Vì thế, Địa Huyệt hắc long nhất tộc từng đồng ý, bất luận là ai chỉ cần giải cứu hoặc giết chết được hai con hắc long bị khống chế kia, đều nhận được phần thưởng của Hắc Long nhất tộc. Đáng tiếc cho đến hiện tại thế giới dưới lòng đất vẫn không có ai có thể phát động chiến tranh đánh bại được Tà Nhãn bạo quân. Thế nhưng, những ngày an nhàn của nó cũng nên kết thúc rồi, ai bảo nó bị chúng ta theo dõi chứ. Tiến vào lãnh địa bộ lạc Tà Nhãn, chúng ta đầu tiên tuyển ra một Tà Nhãn ở lại, dựa theo kế hoạch sớm định ra mà thực hiện, nhìn xem chiến thuật của chúng ta có chỗ nào sai lầm hay không. Tà Nhãn cứ trú ở trong những khu vực hoang phế, có khi là sơn động bình thường, Tà Nhãn thường ở chung một nơi, trong một sào huyệt nhỏ thì có mười mấy đầu Tà Nhãn. Nơi thoải mái nhất trong sào huyệt thuộc về nhóm Tà Nhãn, những khu vực khác thuộc về những nô lệ bị khống chế, bình thời tất cả Tà Nhãn đều toàn tâm toàn ý tu luyện tinh thần lực, để cho mình nhóm nô lệ đi trồng trọt hoặc kiếm ăn. Một khi phát sinh chiến đấu, Tà Nhãn sẽ triệu tập thuộc hạ về để sử dụng. Một hang ổ Tà Nhãn bị chúng ta tuyển chọn ngụ ở một thôn làng cổ xưa, ước chừng có mười bốn mười lăm đầu Tà Nhãn, đồng thời còn có đến gần hai nghìn nô lệ bị khống chế và các loại ma thú, đám nô lệ đều thuộc hàng tinh tráng, những kẻ yếu sớm đã bị Tà Nhãn mổ óc ra ăn rồi, trong mắt bọn chúng tinh thần lực quý giá nhất phải ở trong đó, thứ đó cần thiết hơn một đống thực vật vô dụng. Đầu tiên, chúng ta để cho mấy trăm Ám Dạ Tinh Linh chiến sĩ đi khiêu khích. Bọn họ làm phi thường chuyên nghiệp, ở bên ngoài hang ổ Tà Nhãn gào thét một trận, lại bắn ra vài mũi tên liền đại công cáo thành. Bọn họ không dám đánh chính diện với Tà Nhãn, thậm chí dũng khí ở xa xa liếc mắt nhìn cũng không có, vội vã phóng chân chạy trở về. Quân Tà Nhãn nghe được tin tức bị tập kích lập tức triệu tập quân đội giết ra. Xung quanh vị trí bọn chúng ở coi như bằng phẳng vững chắc, cho nên bọn chúng có thể triển khai đại quân, xếp hàng chỉnh tề rồi mới đi ra. Nói thật, lần đầu tiên nhìn thấy quân đội Tà Nhãn, bần đạo lập tức thất kinh. Không có tràng diện rầm rộ như ta tưởng tượng xuất hiện, những tên nô lệ bị khống chế kia dựa theo sở trường riêng của bản thân, chỉnh đốn thành trận hình chỉnh tề giết ra. Hàng trước nhất là các loại ma thú cận chiến. Phía sau ma thú là nô lệ các chủng tộc như Ngưu Đầu Nhân, Ải Nhân, Ám Dạ Tinh Linh …vân…vân, Huyệt Cư Nhân bởi vì thực lực quá kém căn bản không có tư cách "được khống chế".. Phía sau cùng là nhóm công kích từ xa số lượng rất ít ỏi, chỉ có trên dưới trăm người, có Ám Dạ pháp sư và cầm thích khách cầm cung nỏ ...vân...vân. Về phần mười mấy đầu Tà Nhãn kia đều huyền phù ở phía sau cùng, vào lúc tất yếu bọn chúng cũng coi như thuộc hàng ngũ công kích từ xa. Chúng ta lần này thử dò xét qua, khẳng định không thể ra phát động nhiều người, nếu không đám Tà Nhãn sẽ sớm chạy trốn, căn bản sẽ không đánh với chúng ta. Cho nên bần đạo chỉ dẫn theo năm trăm chiến sĩ Nộ Diễm Ải Nhân. Đồng thời có Ái Liên Na và Thương • Long Giác ở bên trong áp trận. Bần đạo, Vong Ưu, Đại tiên tri thì ở phía xa ngắm cảnh, không có ý định tới gần chiến trường. Nói cách khác, quân đội chính diện quân Tà Nhãn chỉ có năm trăm lẻ hai người mà thôi. Nhìn thấy đối thủ chỉ là một vài tên Ải Nhân, Tà Nhãn hiển nhiên không có để vào trong mắt. Mặc dù những Ải Nhân này trang bị rất hoàn mỹ. Nhưng mà Tà Nhãn cũng không có lo lắng, trong mắt bọn chúng những Ải Nhân trang bị hoàn mỹ này đã sắp trở thành nhóm nô lệ mới của chúng. Tà Nhãn đối với thuộc hạ của mình phi thường kén chọn, dưới tình huống bọn chúng có thể khống chế, không thể nghi ngờ một điều rằng kiếm được trợ thủ càng mạnh thì càng tốt mà. Cho nên, nhóm Tà Nhãn cuồng vọng cơ hồ không có chút do dự ra lệnh phát động tiến công, hai nghìn đánh với năm trăm, còn có mười mấy Tà Nhãn có thể tùy thời khống chế đối thủ, nếu như thế mà còn không dám đánh thì bọn chúng không bằng đập đầu chết đi cho rồi. Quân đội Tà Nhãn chủng loại phong phú, mặc dù sắp hàng chỉnh tề rồi, nhưng mà khi tiến vào bởi vì tốc độ chênh lệch quá nhiều, cho nên khoảng cách kéo giãn ra khá xa, khiến cho trận hình vốn rất chỉnh tề dần dần rối loạn. Nhìn thấy quân đội Tà Nhãn xông lên, Thương • Long Giác xuất thủ trước tiên, lần này hắn không có biến thân, loại tràng diện nhỏ này thật sự không đáng giá để hắn xuất hiện hình rồng xuất chiến, cho nên hắn chỉ lấy hình người gia trì các loại pháp thuật phụ trợ cho các chiến sĩ Ải Nhân. Ngoại trừ Kinh Cức Thuật (bụi gai),Hồi Xuân Thuật (khôi phục),Mẫn Tiệp Thuật (nhanh nhẹn),Cự Lực Thuật (tăng cường sức mạnh),hắn còn đặc biệt gia trì cho bọn họ "Ánh Sáng Thanh Tĩnh", tăng cường khả năng chống cự đối với khống chế tinh thần của Tà Nhãn. Ngược lại với Thương • Long Giác, Ái Liên Na đứng ở phía trước nhất đội ngũ. Nàng là gia trì cường lực tinh thần cho nhóm chiến sĩ Ải Nhân, đặc biệt thi triển ma pháp phòng ngự tinh thần và phòng hộ pháp thuật, hiệu quả tương đối mạnh, ít nhất có thể bảo đảm mười mấy đầu Tà Nhãn trước mắt kia tuyệt đối không có năng lực khống chế chiến sĩ Nộ Diễm Ải Nhân của ta. Bên này vừa mới gia trì xong, nhánh quân của Tà Nhãn có tốc độ nhanh nhất là mấy trăm đầu ma thú đủ loại đã vọt tới phụ cận. Ái Liên Na trực tiếp xông tới, không cần nhìn mục tiêu, một đòn đập xuống đánh chết tươi một con Khủng Trảo Quái, sau đó triển khai chiến đấu quy mô lớn với các đầu ma thú này. Kể từ khi trở về, thực lực Ái Liên Na đột ngột tăng mạnh, hiện tại đã có thể đánh đồng với đám người Mã Hách, Tạp La. Nhìn thấy thực lực chiến đấu tăng lên với tốc độ nhanh như vậy, Ái Liên Na coi như cực kỳ khoan khoái, nói thế nào cũng muốn đích thân tham dự một tràng chiến đấu. Bần đạo nghĩ qua rồi cũng đồng ý, hiện tại người có thể đả thương Ái Liên Na thật sự không có nhiều lắm. Cho nên mới xuất hiện một màn một mình xông trận địch kia, lấy lực lượng siêu cấp biến thái của nàng và uy lực cây truyền thừa bổng, đối phó các loại có lực phòng ngự thấp như Khủng Trảo Quái tuyệt đối là một gậy toi một con. Nàng giết vào giữa trận, nhưng các ải Nhân vẫn chưa hề nhúc nhích, vẫn kết thành trận hình phòng ngự chỉnh tề như cũ, mục đích của bọn họ không phải là giết người, mà là trì hoãn thời gian, hơn nữa tận lực giết ít nhân loại, dĩ nhiên, ma thú thì có thể tùy tiện mà giết. Mặc dù Ái Liên Na chặn lại không ít ma thú, những vẫn có không ít đầu ma thú xông tới trận hình của nhóm chiến sĩ Ải Nhân này, hai bên lập tức giết thành một mảnh. Hiển nhiên, đám ma thú không có tổ chức này căn bản không phải đối thủ của Ải Nhân được trang bị đến tận răng. Huống chi còn là Ải Nhân đã cường hóa. Cho nên các đầu ma thú nhanh chóng bị Ải Nhân vung đại trùy đập thành thịt nát. Theo sát phía sau đám ma thú chính là các binh sĩ chủng tộc nhân loại, bọn họ vừa đến liền được Thương • Long Giác chiếu cố. Thương • Long Giác thi triển pháp thuật, ở trên mặt đất tự nhiên mọc lên các sợi dây leo quấn ngã binh lính nô lệ nằm đầy đất. Lũ tiểu tử bị khống chế này phi thường ngu ngốc, té xuống rồi chỉ biết chật vật bò dậy, vung đao kiếm chém thân dây leo, sau đó lại bị quấn ngã. Như thế động tác này cứ tái diễn, cả đám đều bị đập tàn mày nát mặt la khổ không ngừng. Cho nên tốc độ hành động của bọn họ giảm lại khoản lớn. Bọn họ thật vất vả mới tiến đến gần thì trên tay lại chỉ có binh khí đơn sơ dùng để chém chiến sĩ Ải Nhân, những khúc xương nát hoặc gỗ mục, thỉnh thoảng có xuất hiện vài cây vũ khí bằng sắt kia làm sao có thể đối phó chiến sĩ Ải Nhân một thân áo giáp? Làm sao tạo thành thương tổn cho bọn họ đây? Cho nên Ải Nhân cứ đơn giản là đánh, đánh cực kỳ thoải mái, không cần phải lo lắng vấn đề hoàn thủ. Về phần Ái Liên Na, ngay từ lúc ma thú chết sạch đã quay trở lại rồi, nàng giết thú thì rất có dũng khí, nhưng giết người thì lại là một vấn đề khác. Tiếp theo, mười mấy đầu Tà Nhãn chầm chậm di chuyển đến gần cách trận địa không tới 300m Ải. Lại bắt đầu nghĩ cách khống chế Ải Nhân, nhưng mà bất luận làm như thế nào cũng không thể khống chế một người trong đó. Hiện thực tàn khốc nói cho bọn nó biết, dường như đã bị trúng kế, ngay khi bọn chúng hạ lệnh rút lui, dị biến chợt nổi lên. Không có một dấu hiệu nào, không gian chung quanh mười mấy đầu Tà Nhãn đột nhiên xuất hiện một nhóm Ám Dạ Tinh Linh sát thủ cực lớn, bọn họ hiển nhiên đã mai phục khá lâu rồi, trước đó bọn họ đã đứng vững chắc tại một vị trí và phân phối xong mục tiêu cho mình. Mỗi đầu Tà Nhãn sẽ có ba đến bốn danh sát thủ bao vây xunh quanh, không cho chúng nó một kẻ hở nào để chạy trốn. Ba bốn sát thủ Ám Dạ Tinh Linh mang theo chủy thủ chuyên dụng có thuộc tính Phá Ma (phá ma pháp),cùng nhau đâm tới. Ma pháp thuẫn của Tà Nhãn hiển nhiên không ngăn được nhiều chủy thủ Phá Ma như vậy đồng thời công kích, chỉ thoáng cái đã vỡ nát. Đánh bại ma pháp hộ thuẫn xong, mũi nhọn chủy thủ lập tức cắm sâu vào thân thể yếu ớt của đám Tà Nhãn. Nhóm thích khách vẫn chưa yên tâm, không có rút chủy thủ ra mà ngược lại dùng lực cầm chủy thủ thật chắc rồi hung hăng kéo một đường xuống phía dưới. Lập tức ở trên người Tà Nhãn lộ ra ba cái lỗ thật lớn. Trong thân thể mềm mại của Tà Nhãn lập tức phun ra cơ quan nội tạng. Tà Nhãn vốn là quả cầu da thật to, trong nháy mắt xẹp xuống mỏng dính. Đám đáng thương kia đừng nói đến phản kích, ngay cả mở miệng la thảm cũng không kịp nữa. Tiếp theo, những quân đội Tà Nhãn ở trên chiến trường đồng loạt mất tự chủ, đây là bởi vì mất đi Tà Nhãn khống chế linh hồn bọn hắn đang dần tỉnh lại, từ từ khôi phục lại tất cả trí nhớ trước kia. Lần này tác chiến phi thường viên mãn, đủ để chứng minh rằng nhóm Tà Nhãn ngay bây giờ không thể nào đối phó với quân đoàn thích khách này. Kể từ đó kế hoạch của chúng ta cứ theo lẽ thường mà tiến hành. Thế nhưng, chuyện có lợi tất nhiên có tệ, chúng ta lần này mặc dù len lén toàn diệt nhóm Tà Nhãn nho nhỏ. Tuy nhiên đã kinh động cả bộ lạc Tà Nhãn này. Thì ra, bộ lạc Tà Nhãn sống theo mối quan hệ lệ thuộc rất nghiêm khắc, , giống như một tầng Kim Tự Tháp vậy, một mình Tà Nhãn bạo quân khống chế toàn bộ thuộc hạ phía dưới. Tà Nhãn cao tầng có liên lạc tinh thần với Tà Nhãn hạ tầng, vì vậy chỉ cần bất kỳ một Tà Nhãn nào ở bên ngoài gặp vấn đề. Lập tức kinh động đến thượng cấp trực tiếp của nó, sau đó tin tức lập tức báo lên trên, cho đến khi lọt vào tai Tà Nhãn bạo quân. Tà Nhãn dùng tinh thần lực để truyền tin tức cho nên tốc độ cực kỳ nhanh, lại rất đơn giản, cho nên chúng ta vừa tập kích hoàn thành, không tới mấy phút sau Tà Nhãn bạo quân ở xa xa ngoài ngàn dặm đã nhận được tin tức. Tà Nhãn bạo quân không biết rốt cuộc là ai gây sự với nó. Nhưng mà hắn biết đối thủ là Ải Nhân trang bị hoàn mỹ và Ám Dạ Tinh Linh. Những tin tức tình báo này được Tà Nhãn báo lên hết rồi, có một số tin tức là do Tà Nhãn trước khi chết báo lại cho cấp trên, nói rằng có sự tồn tại của sát thủ Ám Dạ. Cho nên Tà Nhãn bạo quân mặc dù từ đó có thể đoán được Ám Dạ nhất tộc có tham dự tập kích, nhưng mà nhóm Ải Nhân trang bị hoàn mỹ kia là thế nào thì nó không biết được rõ ràng. Nhưng mà hắn hiểu được một điều, đó chính là đối thủ rất cường đại, như vậy là đủ rồi. Tà Nhãn bạo quân cơ hồ ngay lập tức ra lệnh cho tất cả quân đội tập hợp đến bên cạnh nó. Nó muốn dùng toàn bộ sức mạnh lâu nay khổ tâm gom góp đi nghênh chiến đám người xâm lăng to gan lớn mật này. Thông qua thực chiến chứng minh được chiến thuật này rất hữu hiệu, chúng ta không còn do dự nữa, cho nên quyết định tiến hành xâm lấn khu vực của bộ lạc Tà Nhãn thật nhanh. Nhưng mà lãnh địa này cũng quá rộng lớn rồi. Lần này bần đạo dẫn theo Vong Ưu đi trước cảnh giới, phái ra đại lượng Ám Dạ thám tử, mới biết được phương hướng mà nhóm Tà Nhãn còn sót lại rút lui. Ta và Vong Ưu thương lượng xuống, dứt khoát bỏ qua kế sách dẫn dụ kẻ địch, trực tiếp phái ra sát thủ đoàn, để cho bọn hắn hành quân nhanh chóng. Tận lực truy kích nhóm Tà Nhãn chạy trốn, có thể giết bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, thế nhưng khi đến gần hang ổ Tà Nhãn thì phải dừng truy kích. Dù sao Tà Nhãn bạo quân cũng không phải là nhân vật bình thường, ai biết nó có biện pháp nào để phá giải bí mật phe ta hay không đây? Về phần những nô lệ được giải cứu kia, chúng ta đều đã an bài xong xuôi, trong đó tuyệt đại đa số người nguyện ý đi theo chúng ta, cũng có vài người mong muốn về nhà, chúng ta cũng không miễn cưỡng, hứa hẹn sau khi đánh xong Tà Nhãn sẽ phái người che chở đưa trở về, đối với những người tự bản thân rời đi chúng ta sẽ đưa chút lương khô cho hắn mang theo đường. Phải biết rằng, ở thế giới dưới lòng đất ngoại trừ bốn thế lực lớn ở ngoài ra, còn có mấy trăm thế lực nhỏ khác, bọn họ hoặc là nguyên một bộ lạc, hoặc là một thôn trấn, không thuộc về bất kỳ một thế lực nào quản hạt. Bọn họ thường thường giống như bộ lạc Tà Nhãn và Ám Dạ nhất tộc lấy cướp bóc để sinh sống. Những người như Vong Ưu khi hành sự cũng chỉ vãn hồi được chút ít danh dự cho Ám Dạ nhất tộc ở thế giới dưới lòng đất mà thôi. Bởi vì bản thân Tà Nhãn tốc độ hành động rất chậm, hơn nữa khi bọn chúng di chuyển quân đội lại càng chậm chạp. Cho nên sát thủ đoàn Ám Dạ Tinh Linh đuổi theo rất nhanh chóng, âm thầm thâm nhập vào trong đại quân Tà Nhãn. Bữa tiệc ám sát thịnh soạn này tiến hành sướng khoái lâm ly, cơ hồ mỗi một sát thủ giết qua một phen muốn nghiện luôn, mấy trăm đầu Tà Nhãn lặng lẽ qua đời, giải cứu được mười mấy vạn nô lệ. Nói cách khác là đã tan rã một phần mười quân đội Tà Nhãn. Có thể nói là chiến quả huy hoàng! Chừng mười ngày sau, đoàn người chúng ta đi tới gần hang ổ bộ lạc Tà Nhãn. Nơi này phương viên trăm dặm, toàn bộ đều là lãnh địa của Tà Nhãn bạo quân, không có bất cứ loài gì ngoài Tà Nhãn ở nơi này. Nhưng mà hiện tại không giống với lúc trước, nơi này đã trở thành một đạo phòng tuyến cuối cùng mà Tà Nhãn bạo quân đối kháng với chúng ta. Nơi Tà Nhãn bạo quân chỉ huy chỉ là một gò đất khá cao, chung quanh quân đội đã hình thành trận hình cơ bản, thoạt nhìn địa hình nhấp nhô, khô khốc, thế nhưng toàn thể lại không cao, đa số chỉ có mấy trăm mét. Chỉ có một vấn đề là nơi này khu vực có lợi hơn, cho nên nếu muốn cường công chắc chắc sẽ có thiệt thòi lớn. Vì coi trọng địa hình này, Tà Nhãn bạo quân mới tập hợp toàn bộ lực lượng bên trong lãnh địa của mình, muốn dựa vào nơi hiểm yếu cố thủ, dựa vào nơi này, nó đã rất nhiều lần ngăn cản các thế lực lớn liên hiệp chinh phạt. Lần này, nó tin tưởng cũng nhất định vượt qua được cửa ải khó khăn này! Vì ứng phó nhóm thích khách xuất quỷ nhập thần của chúng ta, Tà Nhãn bạo quân quả nhiên nghĩ ra một biện pháp. Hắn cho thủ hạ thu thập thực vật phát ra ánh sáng nhàn nhạt ở thế giới dưới lòng đất, sau đó mài nhỏ, thả rơi bên ngoài dãy núi. Trên mặt đất lập lòe phấn vụn phát sáng, một khi có người đi ngang qua sẽ phải dẫm chân lên, sau đó nếu đi vào bên trong nội bộ Tà Nhãn sẽ để lại dấu chân, do đó có thể bại lộ dấu vết. Khu vực này rộng ít nhất cũng trăm thước, hơn nữa cứ ba bước một tốp, năm bước một trạm canh gác có nhóm nô lệ tuần tra, muốn để cho thích khách len lén bay qua là rất khó khăn, trừ phi phái ra cao thủ như thúc tổ, thế nhưng ta làm sao dám để hắn đi mạo hiểm? Cho nên ngay cửa ải đầu tiên, chiêu thích khách ám sát thuật của ta coi như bị phế một nửa. Khà khà, chẳng lẽ tên Tà Nhãn bạo quân này thật sự cho rằng ta và Vong Ưu chỉ dựa vào thích khách mới dám tới tìm nó phiền toái sao? Vậy nó cũng quá ngây thơ rồi?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]