"Đó là một biện pháp tốt, ta lập tức thương lượng với bọn họ." Vương tiên sinh hưng phấn nói."Còn có một chuyện, chính là hiện tại chiếm cứ lãnh địa vô cùng nhanh, đại nhân, chúng ta cũng nên hợp lý thu một chút thuế chứ? Nếu không, cứ như vậy đi xuống mà nói, chúng ta có thể lỗ lớn?" "Không thu." Bần đạo một ngụm từ chối luôn: "Chúng ta không cần chút tiền nhỏ đó, chúng ta quan tâm chính là diện tích, lương thực và dược liệu. Thu thuế thì người dân đi tới sẽ ít đi, lương thực cùng dược liệu chúng ta sẽ không đủ, việc này kiên quyết không được." "Ah." Vương tiên sinh bất đắc dĩ gật đầu đáp ứng, chẳng qua thấp giọng thầm nhủ: "Lương thực không thể mua sao? Đâu cần phải tự mình sản xuất chứ!" Hắn không biết ta đã quyết định trong lòng, cũng lười để ý đến hắn, ta tiếp tục nói: "Tạp La gia gia, quân đội chuẩn bị thế nào?" "Lần này là xuống dưới lòng đất, Cuồng Long chiến sĩ chúng ta có thể thi triển không được, cho nên chỉ dẫn theo một trăm người, mặt khác, Tinh Linh pháp sư dẫn theo một ngàn, Nộ Viêm Ải Nhân binh đoàn xuất động một vạn người, còn dẫn theo hai trăm Độc Nhãn Cự Nhân, ngươi xem có đủ hay không?" Tạp La hồi đáp. "Ừ, tạm được rồi, dù sao chỉ là đi hù dọa bọn họ một chút, không phải thật sự đi đánh nhau. Rồi lại nói, có Thú Nhân kia mà, làm gì đến phiên chúng ta động thủ chứ?" Bần đạo gật đầu cười nói, lại hỏi Ải Nhân tộc trưởng: "Tộc trưởng đại nhân, ngài chuẩn bị thế nào rồi?" "Con đường đi dưới đất đã thông suốt, tùy thời có thể lên đường, hơn nữa đường đi cũng tìm kiếm rõ ràng, bảo đảm không thành vấn đề." Ải nhân tộc trường vỗ ngực, nói bảo đảm: "Công tượng ngươi cần đã chuẩn bị hai nghìn, theo như ngươi nói, một ngàn năm là am hiểu tìm mỏ, năm trăm người am hiểu chế luyện, làm sao ngươi không trực tiếp dẫn theo nhóm chế tạo kia?" "Bọn họ nếu muốn khởi luyện hỏa lò luyện sắt, để thành công luyện ra sắt thép, ít nhất cũng phải mất nửa năm, ta phái người chế tạo đi theo làm gì? Không phải là lãng phí sao? Còn không bằng để nhóm chế tạo ở lại." Bần đạo cười giải thích: "Chờ bọn hắn có sắt thành phẩm, ta tự nhiên sẽ cấp thêm người cho bọn hắn." "Ha hả, ngay cả cái này đều đã nghĩ đến." Ải nhân tộc trường trêu chọc nói: "Ngươi thật đúng là tinh minh quỷ mà!" "Hắc hắc. Không tính là không được, nếu không đại gia nghiệp của ta từ đâu ra chứ?" Bần đạo cười nói, sau đó ta lại hỏi Khắc Lý: "Thứ ta cần đã làm xong chưa?" "Tốt lắm, đã làm xong." Khắc Lý vừa nói lấy ra một mũi tên, bảo: "Đây là hàng mẫu, ta cuối cùng đã tạo được một trăm cây." "Nhìn không tệ lắm, thử qua hiệu quả chưa?" Bần đạo nhận lấy cẩn thận đánh giá. Mũi tên này toàn thân chế tạo từ hắc thiết, trên đầu không có mũi nhọn, chỉ có một ít bảo thạch màu sắc rực rỡ lập lòe sáng lên. "Còn chưa có thử." Khắc Lý nói. "Đây là loại tiễn gì? Ta thấy nó quái quái nhỉ?" Ải nhân tộc trưởng hỏi. "Tiễn này tên là công thành tiễn, nghe nói một mũi tên có thể nổ tung thành tường." Bần đạo cười nói: "Còn chưa có thí nghiệm qua, một hồi chúng ta đi thử xem?" "Tốt." Ải nhân tộc trưởng hưng phấn nói: "Bản thân ta muốn nhìn cái tiễn gì lại có thể lợi hại như thế?" Vừa nhắc tới vũ khí, Ải Nhân sẽ lập tức hứng khởi ngay, coi như là bệnh nghề nghiệp đi, đám người bần đạo cũng chỉ cười khổ. "Vương tiên sinh, Hương Hương thế nào?" Bần đạo cho đến hiện tại còn chưa gặp nàng, lúc này mới mở miệng dò hỏi: "Làm sao còn chưa tới?" "Ha hả, đại nhân, nàng ở chỗ Đức Lỗ Y, một mực ở cùng mấy vị đại trưởng lão học tập ma pháp tự nhiên hệ cao thâm, cho nên sẽ không tới đâu." Vương tiên sinh cười nói: "Không bằng hiện tại ta phái người đi gọi nàng?" "Không cần, chúng ta thời gian cấp bách, ngày mai sẽ phải lên đường rồi, không cần thiết." Bần đạo vội vàng chặn lại, sau đó hỏi tới: "Đức Lỗ Y bọn họ truyền giáo tiến triển như thế nào?" "Hết thảy thuận lợi." Vương tiên sinh cười nói: "Người trong lãnh địa vừa nghe nói là phu nhân lãnh chủ truyền giáo, ngoại trừ dị tộc tự mình tín ngưỡng ra, tất cả đều tự động gia nhập, hiện tại cơ hồ toàn bộ mọi người trong lãnh địa đều thành tín đồ của bọn hắn rồi, vì thế, ta cũng đành nhập gia tùy tục theo." Vừa nói, hắn cho ta nhìn một cái huy chương thảo diệp trên y phục. "Ha hả, đây có tính là thiên vị hay không nhỉ?" Bần đạo cười khổ nói. "Ha ha." Mọi người cùng nhau nở nụ cười hào sảng. "Đúng rồi, Mân Nhi đâu? Nàng làm sao cũng không tới ?" Bần đạo tò mò hỏi: "Ta còn chưa đưa phần thưởng cho nàng đó?" "Nàng hiện tại đang ở cùng Hương Hương phu nhân, nói rằng muốn kiến thức qua cuộc sống của Đức Lỗ Y." Vương tiên sinh cười nói: "Ta lại thấy rằng nàng thật ra muốn ăn đồ do Đức Lỗ Y làm mà thôi." "Ha ha." Chúng ta lại cười to một trận, bản thân Đức Lỗ Y bởi vì pháp thuật tự nhiên, thức ăn làm ra tương đối dễ dàng, cũng thơm ngon vô cùng. Ở địa phương như Ma giới kia chuyên lấy thịt làm chủ, tìm thức ăn thật sự rất khó khăn, cho nên Mân Nhi mới đặc biệt thích ăn. Dù là ta ăn qua vài lần, cũng nhịn không được muốn mời đầu bếp Đức Lỗ Y chuyên nghiệp tới, đáng tiếc ngại ngùng không thể mở miệng. Mân Nhi vừa lúc không có chuyện gì làm, tự thân đi kiếm cơm ngon ăn cũng là chuyện rất tự nhiên. ) "Được rồi, nếu các nàng không tới ta cũng không cần đợi, chúng ta tìm một chỗ thử mũi tên này rốt cuộc có xứng gọi là công thành tiễn hay không thôi!" Bần đạo đề nghị. Khi bần đạo vào trong trang viên ở lãnh địa, nơi đây có một sở nghiên cứu công nghiệp quốc phòng bí mật, nơi này đặc biệt nghiên cứu chế tạo các loại vũ khí mới, bên trong có một nơi đặt bia ngắm thử nghiệm, chúng ta tiến hành khảo nghiệm công thành tiễn ở chỗ này, bởi vì chúng ta trước kia không có vũ khí mang tính bạo tạc, cho nên cũng không có bia thử chuyên môn, cho nên bần đạo bảo Cái Thứ tạo ra một bức tường đá. Dưới sự khống chế của Cái Thứ, trên mặt đất dâng lên rất nhanh một tường đá khổng lồ, chiều cao mười lăm thước, chiều rộng 20m, dài hơn 50m, so với thành tường Thánh Đô còn dày hơn, vì để kiểm tra cường độ chịu đựng ma pháp của bức tường này, chúng ta cố ý cho Ải Nhân đại sư dùng cây trùy thử qua một chút. Lấy được kết luận sau cùng, thành tường cực kỳ rắn chắn, so với thành tường nhân tộc bình thường còn cứng rắn hơn rất nhiều, tuyệt đối không hỗ là tác phẩm của ma thú cấp chín. Sau đó, một gã thị vệ thường sử dụng một cây cung thường đứng ra ngoài, dùng công thành tiễn tiến hành tác xạ. Bảo thạch trên thân công thành tiễn vẽ trên không trung một đường thẳng tắp đẹp đẽ, sau đó đâm vào thành tường lập tức vang lên tiếng nổ tung vô cùng kịch liệt, tiếng vang khổng lồ chấn cho lỗ tai mọi người ở chỗ này đầu váng mắt hoa, sóng xung kích khổng lồ lôi cuốn đá vụn bay khắp bầu trời. May nhờ ta và Khắc Lý phản ứng nhanh chóng, ta chỉ huy Cái Thứ bố trí ra một bức tường ma pháp để bảo vệ một nhóm người, Khắc Lý cũng nhanh chóng bảo vệ một số người khác, cho nên mới không có tạo thành thương vong khổng lồ. Nhìn lại chỗ đó, thành tường đã triệt để biến mất, đầu tường lưu lại một hố to phương viên chừng trăm thước. "Không phải chứ." Bần đạo giật mình cười khổ hỏi Khắc Lý: "Dường như quyển trục cũng không có lợi hại như thế nha?" "Ừ. Thật xin lỗi đại nhân." Khắc Lý lúng túng nói: "Ta hình như đã quên mất gì đó? Cho nên đối với uy lực của nó đoán chừng có chút sai lầm." Khắc Lý che mặt, làm cho người ta không thấy được mặt mày của hắn, thế nhưng ta khẳng định là đang ngượng ngùng rồi. "Ngươi quên cái gì?" Bần đạo dở khóc dở cười hỏi. "Việc này, hắc hắc." Khắc Lý cười khan hai tiếng, nói: "Bạo tạc thủy tinh là nguyên liệu tối trọng yếu, đa số là thủy nguyên tố, trên quyển trục có phương pháp đề luyện, nhưng nhân công đề luyện khẳng định không đủ tinh khiết, hơn nữa tốn thời gian và phí sức, thứ ta dùng là ngài mang về từ Tinh Linh sâm lâm, hẳn là tinh khiết nhất đẳng rồi, cho nên uy lực so với quyển trục mạnh hơn một chút." "Một chút?" Bần đạo cười khổ nói: "Khắc Lý đại nhân, quyển trục chỉ có thể nổ sập thành tường mà thôi, nhưng ngươi xem kia kìa, nổ thành cái dạng gì rồi? Nổ thành hố to đó, uy lực mạnh mẽ ít nhất gấp mười lần. Cũng may ta nói trước là làm thí nghiệm, nếu ở trên chiến trường hồ đồ dùng tới, không biết sẽ có bao nhiêu người bên mình chôn cùng đây?" "Hắc hắc, đại nhân, thật sự xin lỗi, xin lỗi." Khắc Lý lúng túng bồi tội. "Thế nhưng, uy lực này cũng thật sự mạnh kinh khủng mà?" Tạp La thở dài nói: "Có vật này trong tay, chỉ sợ không có ai đủ lực ngăn cản chúng ta ở ngoài thành tường rồi." "Không sai." Ải nhân tộc trưởng cũng cảm thán nói: "Hơn nữa, chúng ta nếu có thể dùng vật này đào động, đào mỏ mà nói..., tốc độ có thể nhanh lên bao nhiêu lần đây?" Nói xong, hắn dùng vẻ mặt khát vọng nhìn ta. "Đừng suy nghĩ chuyện đó." Bần đạo liếc hắn một cái, một lời từ chối thẳng, "Mũi tên này chi phí ngài biết có bao nhiêu không? Không nói đến luyện kim đại sư tự tay luyện tạo, chỉ nói tài liệu đã dùng hơn mấy trăm vạn, dùng nó đào mỏ? Chỉ có ngài mới nghĩ ra được." "A, mắc như vậy?" Ải nhân tộc trưởng lấy làm kinh hãi. "Nếu không mắc, ta chỉ cần cho quân đội Dực Nhân toàn bộ cầm thứ này, tuyệt đối có thể quét ngang Giáo Đình rồi, còn dùng phí đầu óc đi đánh giặc làm gì?" Bần đạo cười khổ nói. "Ha ha." Sau đó mọi người cười to một trận, chúng ta vừa hàn huyên một trận. Sau đó nhanh chóng đi về nghỉ ngơi, chuẩn bị sáng sớm hôm sau lên đường đi xuống thế giới dưới lòng đất. Từ lãnh địa Bác Lạp Tư thành đi xuống thế giới dưới lòng đất, trước tiên phải đến một tập khu cổ xưa của Ải nhân tộc, nơi đó là địa phương Ải nhân tộc tìm thấy Ám Dạ Tinh Linh, cũng là nơi bọn hắn đả thông lối đi xuống lòng đất, nó nằm ở bên ngoài Tinh Linh sâm lâm, cách phía nam lãnh địa Bác Lạp Tư của ta khoảng chừng năm ngày đường, đại quân thật ra đã sớm tụ họp ở nơi đó rồi, chỉ có mấy người cao tầng chúng ta còn chưa phát động mà thôi. Bần đạo suy nghĩ đến thế giới dưới lòng đất rất nguy hiểm, cảm thấy hẳn là nên mang thêm một nhóm người nữa đi mới an tâm được, nhóm người này chính là Đức Lỗ Y, Đức Lỗ Y nghề nghiệp thật ra đủ loại. Khi biến thành thú chính là hình thái chiến đấu, biến hóa ra rất giống ma thú, đáng tiếc không thể chuẩn bị vũ khí cho họ, cho nên lực chiến đấu không cao lắm, trừ phi biến thân ra ma thú cấp chín, coi như có thể đánh một trận. Rồi Đức Lỗ Y ở hình người thi triển pháp thuật cũng tạp nhạp vô cùng, tiến công, phòng thủ, phụ tá, trị liệu…, cái gì cũng có. Mọi thứ tinh thông đồng thời cũng là mọi thứ lơ lỏng. Thế nhưng, bọn họ cùng đánh lên thì uy lực không thể xem thường. Bần đạo lần này mang theo Đức Lỗ Y, thật ra là coi trọng trị liệu thuật của bọn họ. Bọn họ trị liệu pháp thuật mặc dù tốc độ và hiệu quả so với quang minh pháp thuật yếu hơn một chút, nhưng tính dai kéo dài thì tốt hơn, hơn nữa tiêu hao cũng ít, thích hợp với tác chiến đại binh đoàn hơn. Tỷ như một Mục Sư bình thường của Giáo Đình, có thể trong mấy phút đồng hồ khép lại một vết thương thật lớn, nhưng ma lực hắn tiêu hao lại rất lớn, cho nên một ngày trị liệu không được mấy người. Không cách nào bảo đảm mỗi một binh lính đều chữa trị hết được, chỉ có thể chuẩn bị cho quan quân, nhưng Đức Lỗ Y thì không giống, một người Đức Lỗ Y bình thường trị liệu một vết thương lớn phải tốn mấy giờ, thậm chí một hai ngày, nhưng hắn có thể liên tục trị liệu mười mấy thậm chí hơn trăm người, cho nên có thêm nhiều cơ hội trị liệu cho binh lính. Đức Lỗ Y đẳng cấp cao hiệu quả trị liệu cũng không kém hơn quang minh pháp sư bao nhiêu, đặc biệt là Thương • Long Giác, khi hắn biến hóa ra Cự Long Thực Vật Hệ, quả thực chính là cấp bậc biến thái, có chính hắn ở đó, ta đây sợ rằng muốn có thương vong cũng rất khó khăn. Thế giới dưới lòng đất nguy cơ trùng trùng, lấy Ám Dạ Tinh Linh mà so sánh thì không coi vào đâu rồi, những ma thú tản mát xuất quỷ nhập thần kia mới là đại phiền toái, chúng ta chưa quen cuộc sống nơi đây. Môt khi bị bọn chúng đánh lén thương vong sẽ rất lớn, cho nên ta làm sao không mang theo cái đám Thương • Long Giác chứ? Bần đạo nghĩ đến vấn đề này, lập tức phái ra quân đội Dực Nhân đưa tin cho nhóm Đức Lỗ Y, chỉ rõ bảo Thương • Long Giác và ba trăm Đức Lỗ Y đến tập khu Ải Nhân hội hợp với chúng ta. Đức Lỗ Y có thể biến thân thành ma thú, tốc độ ở trong rừng rậm mau hơn chúng ta rất nhiều, cho nên, chờ đoàn người chúng ta đi tới, người ta đã ở nơi đó đợi rồi không chừng. Không cần nói nhảm nhiều lời, chúng ta ở đây chuẩn bị ổn thỏa mất một ngày, dẫn theo đội trưởng Ám Dạ quân đội Lý Tạp Thập xuống lối đi dưới đất. Lần này, Ám Dạ quân đội ta dẫn theo chừng ba trăm. Nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là dẫn đường. Người hàng nằm sống ở chỗ này, bọn họ đối với sự hung hiểm chắc chắn rõ ràng hơn chúng ta. Từ đường hầm do Ải Nhân đào đi xuống thế giới dưới lòng đất mất chừng mấy ngày, đoạn đường này coi như bình tĩnh, không có xuất hiện tình hình gì quá ác liệt hay nguy hiểm. Cho nên bần đạo bắt đầu hỏi thăm Lý Tạp Thập cặn kẽ chuyện tình Ám Dạ Tinh Linh. Ta trước kia chỉ biết bọn họ có bảy tòa chủ thành. Nhân khẩu có khoảng hai ba trăm vạn, mỗi tòa thành đều có 10 đại gia tộc, trong đó không ngừng huyết chiến lẫn nhau, gia tộc Lý Tạp Thập đáng thương trong lúc tranh đấu đã bị thất bại. Ám Dạ Tinh Linh tín ngưỡng Tri Chu Tà Thần, chẳng lẽ không có thần miếu tế tự đặc biệt sao? Bần đạo Lý Tạp Thập biết thêm rất nhiều tin tức tông giáo của bọn họ. Nói chung, mặc dù đây không phải là bí mật gì lớn, nhưng Ám Dạ Tinh Linh không thể tùy ý tiết lộ cho người khác, dưới áp lực bần đạo tạo ra, hắn cuối cùng cũng nói ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Thì ra là Ám Dạ Tinh Linh còn có một tổ chức như Giáo Đình tồn tại. Tổ chức này là Hắc Ám tế tự đoàn. Tổng bộ tế tự đoàn ở một địa phương tên là Hắc Ám thành bảo. Đầu mục lớn nhất gọi là đại tế tự, tiểu đầu mục dưới hắn gọi là tế tự, địa vị giống như Thú Nhân đại tiên tri và tiên tri. Đại tế tự chịu trách nhiệm trông coi Hắc Ám thành bảo, bảy đại tế tự chịu trách nhiệm trấn thủ một tòa chủ thành của Ám Dạ Tinh Linh. Trong một tòa chủ thành địa vị tối cao chính là tế tự. Tiếp theo mới đến tộc trưởng mười đại gia tộc, tế tự một mực là phái nữ đảm nhiệm, còn gia trưởng thì nhìn năng lực của họ mà định ra, nam nữ không hạn chế. Bình thời, tế tự không bao giờ can thiệp 10 đại gia tộc minh tranh ám đấu, chỉ lấy thân phận người quan sát đứng xem, trong tình hình chung, nàng chỉ phụ trách sau khi một gia tộc bị diệt, bổ sung danh sách cho một gia tộc mới khác. Thế nhưng, khi có người bên ngoài xâm lấn, tế tự sẽ đứng ra ngăn cản gia tộc tranh đấu, sau đó dẫn dắt bọn họ được đại tế tự lãnh đạo, cùng nhau ngăn chặn địch nhân. Trong lúc này, bất luận kẻ nào cũng không thể hạ thủ với người khác phe mình, nếu không sẽ bị toàn thể tế tự đoàn đuổi giết. Tổng bộ tế tự đoàn ở Hắc Ám thành bảo là Thánh Địa tương tự Thánh Sơn của Giáo Đình, nằm ở chính giữa được bảy tòa chủ thành bảo vệ xung quanh, bình thời tế tự đoàn có võ trang riêng - Tri Chu binh đoàn canh gác. Bao gồm cả tộc trưởng bên trong, ai cũng không thể đến gần. Dù có là tế tự ở thành khác đến cũng phải được đại tế tự chấp thuận mới có thể tiến nhập. Tri Chu binh đoàn nhân số không nhiều, chỉ có ba vạn mà thôi, nhưng lực chiến đấu rất mạnh, binh chủng không chỉ là thích khách như Lý Tạp Thập, còn có Hắc Ám kỵ binh, Tâm Linh võ sĩ. Tà Thần tế giả ...vân...vân. Sự hiện hữu của bọn hắn mới bảo đảm danh dự cho tế tự đoàn. Hệ thống nghề nghiệp của Ám Dạ Tinh Linh khá giống bên ngoài, nhưng lại khác một chút. Tựa như Lý Tạp Thập chính là thích khách, hắn sở trường là ám sát, là nghề nghiệp nhiều người nhất của Ám Dạ Tinh Linh, chiếm bảy thành lực lượng từ nghề nghiệp chiến đấu của Ám Dạ Tinh Linh, tương tự chiến sĩ nhân tộc. Hắc Ám kỵ binh là quân đội đặc biệt xuất xứ từ Ám Dạ bộ tộc, tọa kỵ của bọn hắn là các loại ma thú Tri Chu (nhện) thể hình to lớn. Ma thú Tri Chu kém cỏi nhất cũng phải chừng cấp bảy, rất có khi là cấp tám. Cho nên lực chiến đấu là tương đối mạnh, đáng tiếc nhân số quá ít. Ở trong tế tự đoàn, cũng chỉ có một ngàn người mà thôi, đã đến gần một nửa nhân số của Ám Dạ bộ tộc. Tâm Linh võ sĩ nói trắng ra chiến sĩ am hiểu pháp thuật Tâm Linh hệ, pháp thuật Tâm Linh hệ lấy năng lực thôi miên, hoảng hốt, quên lãng, khống chế ...vân...vân làm chủ, là một loại pháp thuật rất tà môn, nghe nói là bọn họ học được từ Tà Nhãn, khi Tâm Linh võ sĩ tác chiến, thường dùng ánh mắt thi triển pháp thuật Tâm Linh hệ quấy nhiễu đối thủ hành động, đối thủ bọn họ thường xuyên bị chết không minh bạch. Có thể nói, đây là một nhóm rất đáng sợ. Cũng may nếu muốn luyện thành pháp thuật Tâm Linh hệ, yêu cầu tiên thiên tinh thần lực cực cao, hơn nữa còn phải đồng thời có thiên phú trở thành chiến sĩ mới có chút khả năng, cho nên có rất ít người luyện thành, từ miệng Lý Tạp Thập nói, đại khái toàn tộc Ám Dạ cũng chỉ có chừng trăm người Tâm Linh võ sĩ mà thôi, hơn nữa đa số đều được tế tự đoàn nắm trong tay. Chỉ chắc chắn một điều, bọn hắn đều là cao thủ, giống như Lý Tạp Thập vậy, căn bản không phải đối thủ của bọn họ, đây là bản thân Lý Tạp Thập thừa nhận. Về phần Tà Thần tế giả, danh như ý nghĩa, gần giống như Thần Thú tế tự, Mục Sư Giáo Đình, Đức Lỗ của Tự Nhiên Thần Giáo, một dạng thành viên thần chức. Nhưng mà, pháp thuật bọn họ am hiểu thể hiện rõ nét đặc sắc của Tà Thần, đó chính là thiệt người lợi mình. Bọn họ hàng năm giao thiệp cùng độc vật cũng không có chỗ tốt, tế tự đặc biệt tu luyện loại pháp thuật này thường xuyên máu mủ đầy người, khuôn mặt xẹo độc rách nát đau nhức, đứng cách rất xa cũng có thể ngửi thấy mùi thúi. Hơn nữa, mặc dù uy lực rất lớn tu luyện nhưng thân thể sớm đã hư mất, quả thật điển hình hại người hại mình, một loại như Thất Thương quyền. Tà Thần tế giả trừ công kích độc hệ pháp thuật, còn có còn am hiểu pháp thuật tinh thần hệ, có thể mị hoặc sinh vật để sử dụng, thậm chí lợi hại hơn còn có thể giống như Tà Nhãn trực tiếp khống chế đồng loại. Ở trên chiến trường, bọn họ có thể khống chế quân đội địch nhân đi đánh người mình, ngang với Khắc Lý Đại Khôi Lỗi Thuật, chẳng qua uy lực thua kém rất nhiều nhưng vô cùng thực dụng. Tà Thần tế giả cuối cùng có một loại pháp thuật chính là trớ chú, cũng là nguyền rủa rất ác độc, như là trớ chú suy yếu, cuồng loạn, kịch độc..v…v, hiệu quả giống như pháp thuật Hắc Ám, Vong Linh, nhưng uy lực kém không ít. Tà Thần tế giả không giống những chủng tộc khác, bọn họ cơ hồ không có một loại pháp thuật tăng phúc nào, coi như là có hiệu quả tăng phúc, cũng nhất định mang lại tác dụng phụ rất lớn. Về phần pháp thuật trị liệu thì căn bản không có, cho nên, nghề nghiệp này mặc dù rất mạnh, nhưng thật sự xấu xa, đại khái chỉ có kẻ điên mới có thể tuyển chọn nó? Ngoại trừ vài loại cường lực nghề nghiệp nói ở trên ra, Ám Dạ Tinh Linh còn có những nghề nghiệp chiến đấu khác, tỷ như nỏ thủ, du hiệp…, thế nhưng không có cường hãn như ba loại trên, cũng không có nhiều. Cuộc sống Ám Dạ Tinh Linh rất gần với nhân tộc, cũng có thợ may, thợ rèn, nông dân, thương nhân ...vân...vân. Chỉ là xã hội bọn họ trong không khí lộ ra một loại gian trá bẩm sinh. Bây giờ nói tới cao thủ đứng đầu Ám Dạ nhất tộc, mạnh nhất không thể nghi ngờ là đại tế tự, bản thân các nàng lợi hại cỡ nào không có ai biết, bởi vì nàng chưa bao giờ tự mình ra tay, nàng bất luận đi đến chỗ nào đều mang theo một đám người Tri Chu. Đám người Tri Chu này thật ra là dùng mật pháp đặc thù tạo thành máy móc chiến đấu không có tư tưởng, từ một ý nào đó thì khá giống Thiên Sứ, đều là binh khí hình người. Chỉ là Thiên Sứ thì dài ra một đôi cánh, còn người Tri Chu thì nửa người dưới biến thành bộ dáng con nhện mà thôi. Người Tri Chu vốn là chiến sĩ cường đại của Ám Dạ Tinh Linh, bởi vì có vài nguyên nhân bị giết chết. Được lựa chọn biến đổi thành người Tri Chu, quá trình cải tạo không ai biết, nhưng tỷ lệ thành công đoán là biết, bởi vì thật sự quá thấp, chỉ có một hai phần mười thôi. Nhưng mà, một khi thành công, khiến cho bọn họ biến thành mạnh mẽ chưa từng có.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]