Chương trước
Chương sau

Toàn bộ Thánh Sơn bao phủ dưới lửa giận của tổ mẫu đại nhân, uy lực khủng bố đến nỗi Giáo Hoàng cũng phải nhượng bộ lui binh! Nhưng mà tổ mẫu đại nhân còn chưa hết giận vì một con lão hồ ly tội ác tày trời mất tích. Từ sau lần họp kia, Ma Đạo Quân Đoàn trưởng Tác Mễ Lạp mất tích! Hắn rất hiểu sự lợi hại của tổ mẫu nên tự mình chạy trước, tìm một chỗ núp vào! Nhìn thấy kết quả bi thảm của mấy người kia, hắn không khỏi cảm thấy may mắn, trí tuệ của hắn đã giúp hắn thoát một kiếp!
Ma Đạo Quân Đoàn khác những quân đoàn khác, đám Ma Pháp Sư cũng không phải dễ trêu chọc, kể cả tổ mẫu cũng không dám chặn cửa của người ta, ai biết khi nào thì ở trong bay ra mấy cái cao cấp pháp thuật? Chút người của đồn biên phòng này thật sự không đủ nhét hàm răng người ta! Hơn nữa địa vị của Pháp Sư cao cao tại thượng, không ai dám gây sự mà không có cố kỵ cả! Nhưng mà tổ mẫu có thể dễ dàng thả Tác Mễ Lạp sao?
Tác Mễ Lạp né tránh bên ngoài một hồi lâu, tự nhận là sóng gió đã qua, lại không bỏ được thực nghiệm trong trong phòng thí nghiệm liền vụng trộm chạy về! Không ngờ hành tung của hắn đã sớm bị người mà tổ mẫu xếp vào Ma Đạo Quân Đoàn đăng báo! Tổ mẫu không nói hai lời lập tức mang theo Tạp Thu Toa tìm tới cửa, một đường bạo lực phá tanh bành phòng ngự của phòng thí nghiệm, gặp được lão hồ ly này. Làm trò trước mặt hắn hoàn toàn đập nát tất cả phương tiện và thành phẩm trong trong phòng thí nghiệm! Tâm huyết trăm năm của lão gia hỏa toàn bộ ngâm nước nóng nhưng hắn ngay cả rắm cũng không dám thả! Tổ mẫu và Tạp Thu Toa đi vào đã dùng khí thế cường đại tập trung lên người hắn rồi! Nguyên bản muốn ẩn thân trốn chạy, lại bị Chân Thực Chi Nhãn của Tạp Thu Toa tìm ra! Chính mắt nhìn thấy ma pháp tài liệu, luyện kim tác phẩm nhiều năm gom góp của mình, lòng lão gia hỏa đau như cắt!
Cuối cùng, tổ mẫu đại nhân xả giận xong, cầm một lọ khôi phục tễ thuốc nho nhỏ nói: "Ai nha, cuối cùng ta cũng tìm được nó rồi! Thật sự là ngượng ngùng a, tiền bối, ta tay chân vụng về lỡ làm hỏng một ít đồ vật của ngươi rồi, ngươi không trách ta chứ?"
Tác Mễ Lạp bị khí thế của một người một rồng ép đến nỗi đầu đầy mô hôi, căn bản không nói ra lời!
"Ha ha, không nói gì có nghĩa là không trách? Vậy cáo từ!" Tổ mẫu đại nhân cứ như vậy tiêu sái rời đi, bất quá bình khôi phục tễ thuốc nho nhỏ này lại trở thành thứ mà mọi người tranh mua, đây chính là một lọ khôi phục tễ thuốc còn sót lại của Đại Ma Đạo Sư Tác Mễ Lạp các hạ, có giá trị kỷ niệm đến cỡ nào a!
"Oa!" Lão nhân hơn trăm tuổi gục xuống đất đầy mảnh vỡ, gào khóc lớn!
13 ngày, vẻn vẹn chỉ 13 ngày thì tiên quân của ta đã vọt đến bên cạnh Lưu Hoa Hà! Tiến độ của ngũ đại sư đoàn không khác nhau lắm, 13 hành tỉnh phía tây Tạp Đặc bị ta dùng tốc độ tia chớp chiếm lĩnh hoàn toàn, 13 cái hành tỉnh có 11 cái bị chiếm, còn 2 cái đang ngoan cố chống cự, mà 44 thành thị có 7 cái còn đang ngoan cố chống cự. Bất quá ta tin rằng thời gian của bọn hắn không còn bao nhiêu, bộ binh sư đoàn đến sau đã vây quanh bọn hắn, những thành thị nhiều năm không trải qua chiến trận này nhân số ít đến đáng thương, mà bộ đội phụ trách công thành đều là tinh nhuệ chi sư trong Thanh Long Quân Đoàn, lại người đông thế mạnh, sĩ khí dâng trào, không cần đánh cũng đã biết kết quả.
Nghĩ cho đại cục nên bần đạo không cho bọn hắn mãnh công, trước tiên cứ vây quanh đã, sớm muộn gì cũng phải đầu hàng, vừa tới tay thì nhanh chóng tịch thu chiến lợi phẩm cho ta! Đại quý tộc khắp nơi xem như tổn thương nặng, đều bị xét nhà hạ ngục. Còn đám quý tộc xuống dốc thì lại chiếm hết tiện nghi, bọn họ chỉ cần giao ra một ít gia sản gầy còm của mình lập tức sẽ trở thành thủ lãnh địa phương ngay, tiện nghi tốt như vậy ai không muốn chứ?
Chỉ cần có địa vị thì chút tài sản này chẳng lẽ không thể kiếm lại sao? Bọn họ không chỉ vui tươi hớn hở hoan nghênh chúng ta mà còn giúp chúng ta tịch thu nhà đám đại quý tộc nữa, đại quý tộc mà, nhà ai chẳng có vài cừu nhân? Lúc này coi như có thù báo thù, có oán báo oán!
Những thứ cướp đoạt được này bỏ đầy vô số xe ngựa, từ các nơi cuồn cuộn không ngừng chảy về Y Tạp Thành, đại kho hàng trong thành nguyên bản dùng để đặt quân nhu, bây giờ bỏ tài bảo vào cũng ngại nhỏ nữa kìa! Bọn lính của ta đều rất chuyên nghiệp, khi xét nhà, ngay cả gia cụ, cửa sổ xa hoa vân van đều gỡ ra chở đi, khoa trương nhất là ngay cả mấy bức điêu khắc trong hoa viên cũng không buông tha, thường xuyên nhìn thấy các loại tượng điêu khắc thật lớn vận vào trong thành! Ai! Các chiến sĩ của Thanh Long Quân Đoàn rất đáng yêu, trước kia bọn họ nghèo đến phát sợ, bây giờ nghe thấy xét nhà thì thật là có gì vác nấy! Dù sao ta có người mà, đám nô lệ được giải cứu đều tự nguyện hỗ trợ!
Sau đó ta mới biết đây là Vương tiên sinh cố ý căn dặn! Đám đại quý tộc phía tây Phía tây Tạp Đặc đều là giàu nứt khố đổ vách, ngay cả cái sàn nhà cũng là mặt hàng xa hoa chứ đừng nói những bức tượng điêu khắc đại biểu địa vị, rất nhiều đều xuất ra từ bút tích của danh gia, đều là hàng vô giá cả. Mấy cái trang viên bị dọn sạch, rách nát cũng không thể lãnh phí được, ta tùy tay thưởng cho mấy tiểu quý tộc góp công chia việc giúp ta! Mặc dù trang viên rách nát, nhưng tu bổ lại vẫn rất tốt nha, dù sao chúng ta cũng chừa lại cả một đống tường rào rồi còn gì! Ha ha!
Mặc dù Vương tiên sinh quản lý thu chi của ta, có thể nói là kiến thức rộng rãi, nhưng số bảo bối hắn gặp được cả đời này cũng không nhiều bằng một lần như vậy, rất nhiều thứ hắn không thể đọc ra tên làm hắn có thêm rất nhiều kiến thức mới mẻ, mừng rỡ đến mấy ngày không ngủ ngon mà vẫn tinh thần rạng rỡ! Hắn mang đến mấy chục cái đánh giá tài vụ sư đều không đủ dùng, không thể không thỉnh cầu thương hội của mẫu thân trợ giúp. Mà mấy trăm tinh linh phụ trách xem xét lại nhìn hoa cả mắt, cả ngày ngâm mình trong kho hàng, ai gọi cũng không nghe! Các tinh linh này theo đuổi chấp nhất với đồ xinh đẹp thì không ai có thể so bì nổi!
Ngoài những thu hoạch này còn có rất nhiều thứ làm ta đỏ mắt, nhưng không thể không dâng lên cho quốc gia, cảm giác có thể nhìn không thể ăn này làm cho ta khóc ròng trong lòng! Tài phú số lượng lớn nhất chính là các loại khoáng vật thừa thải của phía tây Tạp Đặc. Riêng mỏ vàng không đã có 3 cái, mỏ bạc 7 cái, mỏ sắt mười mấy, còn có mấy chục mỏ các loại khoáng sản khác nữa. Nhất là còn có một cái ma tinh quặng mỏ sản lượng không phải rất phong phú nữa! Trời ạ, đống tài phú to lớn như thế này mà phải cấp cho tên quốc vương ngu ngốc kia sao? Bần đạo buồn bực không thôi! Phỏng chừng lợi nhuận thu vào của đống quặng mỏ này tuyệt đối sẽ vượt qua tổng giá trị ta thu được, gấp đến độ ta nóng cháy tâm can, nhưng lại không có biện pháp nào. Chỗ này về sau tuyệt đối không thể là lãnh địa của ta, ta lại không thể mang quặng mỏ đi đành phải hạ lệnh liều mạng khai thác, lấy được bao nhiêu thì lấy a!
Tuy rằng ta hành động rất nhiều, nhưng cũng không kích dân chúng nổi dậy vì đối tượng ta đả kích chỉ có một, chỉ là đám đại quý tộc nhà cao cửa rộng tiền nhiều mà thôi, không trêu trọc vào một ít quý tộc có chút yếu yếu, thậm chí là thương nhân có tiền nữa là! Ta cũng không hạ lệnh xét nhà, chỉ khai đao với một vài đại thương nhân đối nghịch mà thôi, bất quá bọn hắn ít nhiều gì cũng là quý tộc nên cũng không tính "phạm quy". Bọn hắn luôn làm mưa làm gió ở Tạp Đặc, làm xằng làm bậy không thôi, xét nhà bọn hắn thì một chút phẫn nộ của dân cũng không có, ngược lại đại kháoi nhân tâm, cớ sao ta lại không làm?
Điền sản đoạt được ngoài phân cho các nô lệ, dư thừa cũng đưa cho bình dân một ít nên danh dự của ta cũng không sai! Cạc cạc, làm cho bần đạo cảm thấy mình đang làm cải cách ruộng đất vậy! Tay trái đoạt, tay phải chia, sau đó chờ ăn lương từ thuế, còn buôn bán được một đống danh vọng, chuyện tốt như vậy sao ta lại không làm?
Bây giờ có cái không yên lòng nhất là phụ thân thôi, mẫu thân đã đến Thanh Long Thành, ta cũng phải bớt thời gian quay về một chuyến, thấy mẫu thân khóc đến rối tinh rối mù ta mới chạy nhanh an ủi nói: "Tình huống phụ thân tốt lắm, hắn tuyệt đối có thể vượt qua, ta bỏ vào 2 lần bảo hiểm lận đó!" Sau đó giải thích tình huống của phụ thân cho mẫu thân nghe, cuối cùng còn phải cam đoan một lần nữa là phụ thân an toàn mới có thể làm mẫu thân thoáng bình tĩnh lại.
Sau đó bần đạo lại an bài, an trí phụ thân ở một cái viện tử độc lập, trong bán kính 300 thước không được bất cứ ai lại gần, cho dù mẫu thân hay Thiết Giáp Thú cũng vậy! Phải biết rằng phụ thân hôn mê trên chiến trường, ai mà biết khi hắn thanh tỉnh có thể tưởng rằng vẫn đang ở trên chiến trường hay không? Nếu hắn nổi điên, xách kiếm lên chà đạp một hồi thì chỉ sợ là cả cái thành chủ phủ cũng bị hỏng mất! Vì sự an toàn của mẫu thân và người của mình, không thể không phòng a! An bài hết tất cả bần đạo mới vội vàng chạy lên tiền tuyến - Lưu Hoa Hà Tạp Đạp Nhĩ Thành!
Lần tấn công chớp nhoáng này, Tạp Đạp Nhĩ Thành là nơi làm ta không yên lòng nhất! Làm thành phố lớn thứ 2 tại Tạp Đặc, dân cư của Tạp Đạp Nhĩ Thành đã đột phá trăm vạn, là đầu mối kinh tế then chốt trọng yếu nhất! Vốn tuy địa thế chiến lược của nó rất cao, nhưng lại ở ngay giữa vương quốc, không có sự uy hiếp của chiến tranh, lẽ ra việc thi thố không ra sao, nhưng mà Tạp Đặc lại cố tình hao phí của cải vật chất tạo ra một tòa thành kiên cố! Hơn nữa nhìn tư thế là bộ dáng phòng ngự Tiên Hoa Thảo Nguyên!
Kỳ thật cũng không kỳ quái là mấy, cái đó liên quan đến nội chính của Tạp Đặc, quốc vương hiện tại của Tạp Đặc sau khi đăng cơ luôn lo lắng về đệ đệ của hắn, Huy Hoàng Hổ Vương Tây Tư Nhĩ * Tạp Đặc thân vương sẽ soán vị, nói gì thì nói, hắn cũng biết là luận tài cán, ngay cả tư cách xách dép cho Tây Tư Nhĩ thân vương hắn cũng không xứng nữa là! Cho nên tìm các loại cớ khác nhau, biến một cái Hổ Hoàng Quân Đoàn chiến lực siêu cấp cường hãn từ mấy chục vạn địa quân xuống chỉ còn 5 vạn người. Không chỉ vậy, vì hán tử các bộ lạc thảo nguyên đều tín nhiệm Tây Tư Nhĩ thân vương nên đám bộ đội dòng chính của hắn cũng phải tiêu giảm, quy mô không ngừng khấu trừ, cuối cùng chỉ còn lại vẻn vẹn hơn 10 vạn người!
Nhưng mà Bộ Lạc thảo nguyên mỗi người đều là binh lính cả, chỉ giảm không như vậy cũng vô dụng, nếu người ta nguyện ý thì tùy thời có thể kéo ra mấy chục vạn bộ đội nha. Vì phòng ngự Bộ Lạc thảo nguyên phản loạn nên Tạp Đạp Nhĩ Thành đã bị tu kiến thành một tòa thành kiên cố!
Tạp Đạp Nhĩ Thành xây dựng hai bên bờ sông Lưu Hoa, bờ tây lớn nhất, ước chừng hơn phân nửa dân cư và quân lính đều đóng ở đây, bờ đông lại là nơi tụ tập cao cấp quý tộc, các ngành chủ yếu cũng ở đây nên mặt tây mới tính là chủ thành. Giữa hai thành không có cầu, chỉ có thể dựa vào thuyền đò mà thôi, nhưng chiều rộng mặt sông của Lưu Hoa là mấy trăm thước lận, dòng nước cũng không phải thực xiết, có điều Lưu Hoa Hà phải gánh nhiệm vụ vận chuyển khoáng sản, quân sự vật tư và lương thực đến phía đông, trên mặt sông luôn có rất nhiều thuyền bè qua lại, thật sự không thể bắc cầu!
Trên hai bến tau của Tạp Đạp Nhĩ Thành đóng một đạo Tạp Đặc thuỷ quân, nhân số 5 vạn, chiến hạm lớn nhỏ chừng 1000, chuyên môn dùng để phòng vệ Tạp Đạp Nhĩ Thành. Mặt khác ở đây còn có chừng 10 vạn bộ đội phòng thủ nữa, quân dụng vật tư trong thành cũng rất hoàn mỹ! Nơi này lại là nơi chế tạo, công nghiệp quốc phòn lớn nhất Tạp Đặc, ước chừng một nửa quân nhu của Tạp Đặc được chế tạo tại đây, một nửa khác ở Vương Đô. Dưới góc độ quân sự thì có thể nói địa vị của Tạp Đạp Nhĩ Thành không dưới Tạp Đặc Vương Đô!
Bến đò trên Lưu Hoa Hà rất nhiều, nhưng lớn đến độ có thể dùng thuyền nhanh chóng vận chuyển bộ đội thì chỉ có 3 cái, Tạp Đạp Nhĩ Thành là một, thượng du 300 dặm, một cái thành thị khác tên là Đề Hà, phía hạ du 400 dặm có một tòa thành khác tên Mã Lan nữa! Đề Hà và Mã Lan đã bị ta chiếm lĩnh, hai sư đoàn bộ đội thứ hai và thứ tư của ta cũng đã qua sông, bây giờ bọn họ đã hoàn thành công tác bảo vệ Tạp Đạp Nhĩ Thành, chỉ còn chờ đấu võ thôi!
Nếu nói muốn cường công chỗ này thì cho dù bây giờ có đến mấy chục vạn đại quân của Thanh Long Quân Đoàn thì vẫn không có chút ưu đãi nào a! Nhưng chuyện rất kịch tính đã xuất hiện, đại quý tộc chủ quản nơi này là Tháp Tháp Á Khắc gia tộc, mà Tháp Tháp Á Khắc lại là người nối nghiệp tộc trưởng trong gia tộc, nói như thế nào thì hắn cũng là thống soái 10 vạn quân, sư đoàn trưởng đã là một chức quan rất cao rồi! Nếu có thể không tốn một binh một tốt mà thu được tòa thành thị này thì ta có 10 phần tin tưởng ứng phó đợt điên cuồng phản công tiếp theo của Tạp Đặc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
"Tháp Tháp Á Khắc! Ta tính toán thả cho ngươi về!" Bần đạo gọi Tháp Tháp Á Khắc đến trước mặt, ôn hòa nói với hắn.
"Ngàn vạn lần không nên đại nhân!" Tháp Tháp Á Khắc bị dọa đến trắng bệch cả mặt, sốt ruột nói: "Cha ta sẽ lột da ta mất!"
"Có lẽ!" Ta cười nói: "Nhưng khả năng không lớn!"
"VÌ sao?" Tháp Tháp Á Khắc kỳ quái hỏi.
"Bây giờ người sáng suốt đều nhìn ra Tạp Đặc phải xong đời rồi! Sức chiến đấu của bộ đội phía đông của nó thấp đến đáng thương, hai đại quân đoàn Ngân Hồ, Hổ Hoàng bị tiêu giảm tới cực điểm! Mà sau khi Phùng * Tu Tư xong đời thì tướng lãnh của Tạp Đặc có thể chống lại ta cũng chỉ có Huy Hoàng Hổ Vương Tây Tư Nhĩ * Tạp Đặc thân vương, nhưng mà ta không nói ngươi cũng biết cơ hội lĩnh quân của hắn xa vời đến dường nào chứ?" Bần đạo hỏi Tháp Tháp Á Khắc.
"Đúng vậy, hắn cơ hồ là không có khả năng lĩnh đại quân xuất chiến, hơn nữa Hổ Hoàng Quân Đoàn của hắn cũng chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi!" Tháp Tháp Á Khắc cô đơn nói, là anh hùng thì bất cứ lúc nào cũng nhận được sự kính sợ của mọi người, ngay cả một cái hàng tướng như Tháp Tháp Á Khắc còn cảm thấy tiếc nuối thở dài!
"Các ngươi cho rằng cả Tạp Đặc còn có ai có thể là địch thủ của ta?" Bần đạo kiêu ngạo nhìn hắn hỏi.
"Không còn!" Tháp Tháp Á Khắc cúi đầu nói.
"Một khi đã như vậy, chuyện Đại Hán Quốc chúng ta chiếm cứ nửa giang sơn phía tây Tạp Đặc là chuyện tất yếu rồi?" Bần đạo cười hỏi!
"Đúng vậy, đại nhân!" Tháp Tháp Á Khắc nói.
"Vậy phụ thân ngươi là một người nguyện ý trung quân liều chết sao?" Bần đạo cười lạnh nói: "Nếu là như vậy, ta có thể thành toàn cho hắn! Nói vậy ít nhiều ngươi cũng đã nghe được tiếng gió rồi chứ? Đại Hán Quốc đã tổng động viên trên cả nướng, hiện tại có trăm vạn đại quân đang cấp tốc hành quân đến nơi này, đến lúc đó gia tộc của ngươi thật sự sẽ trở thành lịch sử!" Trăm vạn đại quân là chuyện tưởng tượng, đều là ta bịa ra để hù dọa hắn!
"Ý đại nhân là muốn ta đi chiêu hàng cha ta?" Lúc này Tháp Tháp Á Khắc mới hiểu được!
"Đây chính là một cái công lao lớn!" Bần đạo khuyên: "Ta đồng ý giữ lại vị trí thành chủ cho phụ thân ngươi, tước vị tăng lên một bậc, đại Công Tước nên suy nghĩ kỹ a? Hơn nữa, Đại Hán về sau sẽ trở thành đế quốc, tước vị Công Tước của đế quốc cũng không kém cỏi so với thân vương của tiểu quốc nha! Mà tước vị này sau này sẽ thừa kế xuống ngươi, chính ngươi tự mình lo lắng đi!"
"Đại nhân, vậy 5 vạn thủy quân thủ thành là tư quân của nhà ta, ta hy vọng có thể tiếp tục giữ lại!" Tháp Tháp Á Khắc cũng không phải người lương thiện, lập tức đưa ra một cái điều kiện!
"Đồng ý! Bất quá, ta hy vọng không còn cái gì khác!" Ta lãnh đạm nói!
"Vâng! Đại nhân!" Tháp Tháp Á Khắc cao hứng quỳ xuống nói: "Ta, Tháp Tháp Á Khắc * Khố Cập A Á đại biểu cho Khố Cập A Á gia tộc tuyên thệ nguyện trung thành với Đại Hán vương thất!"
"Ta, Long Thanh Thiên đại biểu quốc vương bệ hạ tiếp thụ nguyện trung thành của gia tộc các ngươi!" Bần đạo tiếu a a nâng hắn dậy, thấm thía nói: "Về sau tất cả mọi người là người một nhà rồi, lần này ngươi đi phải bảo trọng đấy!"
"Đa tạ tướng quân quan tâm, mạt tướng tất không phụ nhờ vả!" Tháp Tháp Á Khắc kích động nói.
Hai cái hư tình giả ý tên diễn xong liền tự chia tay! Ai, diễn trò với một tên dối trá như vậy thật sự làm bần đạo buồn bực!
Ngay khi Tháp Tháp Á Khắc xuất phát thì rốt cục phụ thân của ta cũng đã tỉnh lại, nguyền rủa trên người hắn bị hai kiện chí bảo Quang Minh Hệ hoàn toàn thanh trừ xong hắn mới bừng tỉnh từ trong mộng dậy. Ở trong mộng, hắn bị người trói chặt lại, không ngừng có oan hồn chết trận đến cắn thịt hắn, cảm giác chỉ có một chữ - đau! Thống khổ thật lớn làm một hán tử kiên cường như hắn cũng chịu không nổi, nếu không có một âm thanh luôn nhắc nhở hắn kiên trì thì chắc hắn đã sớm buông tha rồi, âm thanh kia là lời của ta: "Vì mẫu thân, ngươi nhất định phải cố gắng lên!"
Nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp của mẫu thân, phụ thân phát huy ra ý chí lực ương ngạnh của mình, đứng vững từng hồi đau đớn tê tâm liệt phế, kiên trì đến cuối cùng, khi hắn ở thời khắc tối hậu nhìn thấy Phùng * Tu Tư nhe răng cười, trong cơn giận dữ hắn bạo phát ra vô tận lực lượng! Long Gia Mật Kiếm -- Thần Long Thê Hoàng Liệt Trảm không có chút dấu hiệu nào bùng nổ! Trong Thanh Long Thành thành chủ phủ gầm lên giận dữ, đại địa rung chuyển, truyền khắp toàn thành! Toàn bộ kiến trúc lấy bán kính trăm mét quanh người phụ thân toàn bộ bị phá hủy, thủ vệ 300 thước ở ngoài đền bị một luồng khí lưu cực mạnh đẩy té trái ngã phải, cũng may ta sơ tán nhân viên trước rồi, nếu không không biết phải chết bao nhiêu người nữa!
"Rống!" Một tiếng thú rống vang lên, đầu tiên đuổi đến hiện trường là Thiết Giáp Thú! Nó vô cùng thân thiết chạy đến dưới chân phụ thân, làm phụ thân đang còn ngây người hoảng sợ, sau đó liền cao hứng thân thiết với nó!
"Khiếu Thiên!" Người thứ hai chính là mẫu thân, nàng nhào vào trong lòng phụ thân khóc nức nở.
"Sao ngươi lại tới đây? Ta bị sao vậy?" Phụ thân nhìn thấy mẫu thân khóc liền ngẩn người, chân tay luống cuống hỏi.
"Nguyên soái tỉnh rồi!" Một đám thị vệ xông tới, nhìn thấy phụ thân bình yên vô sự đều cao giọng la lên! Người tụ tập ngày càng nhiều, thanh âm càng lớn, cuối cùng toàn thành đều sôi trào! Các tướng sĩ hưng phấn tung hô phụ thân lên không trung, nâng hắn đến tận phòng nghị sự! Dưới sự khuyên bảo của bá bá mọi người mới lưu luyến không thôi rời đi!
Bộ dáng hiện tại của phụ thân đã hoàn toàn thay đổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt đã khác, làn da trơn bóng như ngọc, ngay cả một thân lông đen cũng không có, thần thái trên mặt ít nhiều dẫn theo một ít thần thành khí tức! Tóm lại, con gấu đen xấu này đã biến thành gấu bắc cực tuấn mỹ xinh đẹp! Nhìn thấy hắn như vậy lúc đầu mọi người ít nhiều còn không thích ứng kịp, có điều mẫu thân là người cao hứng nhất, lấy mắt thẩm mỹ của Tinh Linh mà nói, như vậy mới là đẹp!
Nhưng mà chân chính thay đổi là cơ thể của hắn, trải qua vô số lần tu bổ của Quang Minh Hệ ma lực, cơ thể của hắn đã hoàn toàn biến thành Quang Minh thể, đấu khí trong cơ thể không chỉ có thể so được với gia gia mà còn thêm rất nhiều Quang Minh Hệ ma lực, bây giờ hắn thật sự có thể làm một ma vũ song tu rồi!
Nghe thấy mọi người báo cáo tình huống gần nhất, hắn cơ hồ là nhảy dựng lên nói: "Không được, ta phải nhanh đuổi theo, nếu không thì cái gì cũng bị xú tiểu tử kia đánh hết sạch mất!
Chỉ có những lời này mới giống hắn...
Dưới sự kiên trì của phụ thân, hắn chỉ vẻn vẹn nghỉ ngơi đến hừng đông liền dẫn người xuất phát như bay! Mà mẫu thân đã không còn vướng bận, rốt cục khôi phục lại bản sắc thương nhân, mạnh mẽ vang dội điều động tất cả nhân viên tài vụ và kế toán cao cấp của thương hội, tiến hành thanh lí sàng lọc những vật phẩm vận chuyển từ Y Tạp Thành đến Thanh Long Thành, coi trọng thì để lại hoặc chuyển về lãnh địa của ta! Chướng mứat thì đăng kí, sau đó vận chuyển về vương đô hiến cho quốc vương bệ hạ! Đồ vật này nọ thật sự nhiều lắm, mỗi ngày xe ngựa như nước chảy, ngay cả buổi tối Thanh Long Thành cũng không có cơ hội đóng cửa! Mà theo rất nhiều xe vận chuyển bảo vật trang sức về đến vương đô, làm cả đám cao tầng của Đại Hán bị oanh động!
Đồ vật này nọ tuy chất lượng không cao lắm, nhưng dù sao cũng có một ít tinh phẩm, cũng không phải tất cả đều là đồ bỏ đi! Với cả, số lượng thật sự quá nhiều làm ánh mắt mọi người choáng váng. Không từ mà biệt, chỉ riêng xe ngựa vận chuyển kim tệ mỗi ngày đều có hơn mười cỗ, mỗi cỗ chở theo chừng 4 vạn kim tệ, một ngày gần 50 vạn, ai không sáng mắt đây? làm cho quốc vương quốc vương tới hỏng rồi, trái ngược với việc châm chọc ta như ngày xưa, giờ đây cả ngày đều giắt ở miệng một câu: "Thanh Thiên nhà ta ra sao rồi?"
Bần đạo nghe xong dâng lên một trận ác hàn! Bần đạo không có một chút quan hệ gì với đồ bỏ đi như hắn a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.