Cao thủ gia nhập đúng là có một chút tác dụng, nhưng nhân số bọn hắn dù sao cũng có hạn, bọn họ chỉ có mười mấy người, đoàn sói của người ta có tới hai, ba trăm, thật như muối bỏ biển. Hơn nữa bởi vì mất đi tên nỏ che chở, chiến sĩ phòng tuyến phía trước thương vong tăng cao. Phòng tuyến liên tiếp bị đột phá. Mặc dù các chiến sĩ Bàn Thạch quân đoàn liều chết chống cự, nhưng dù sao thực lực chênh lệch quá xa, chỉ chốc lát là tiêu chết sạch.
Chỉ huy Bàn Thạch quân đoàn cùng hai trợ thủ cấp Hoàng Kim của hắn vẫn chống cự đến một khắc cuối cùng. Dưới chân bọn họ đã ngã xuống mười mấy thú nhân cùng vài đầu ma lang. Mà lúc này bọn họ cũng đến tình thế cung giương hết đà. Đấu khí, thể lực đều hao hết, dắt díu lẫn nhau đứng chung một chỗ. Tựa vào trên tường, trên mặt mỏi mệt nhưng không hề tuyệt vọng, chỉ có thái độ miệt thị đối với địch nhân.
"Các hạ! Thú Nhân chúng ta thưởng thức nhất vậy là chiến sĩ dũng cảm như ngươi, nếu như ngươi đầu hàng, ta bảo đảm ngươi sẽ được Công Chúa Điện Hạ chiêu đãi tốt nhất!" Quan chỉ huy Thú Nhân Lang kỵ binh cỡi một ma lang cao lớn dị thường nói.
"Cho thống khoái cái đi, những thứ lảm nhảm khác liền đừng nói!" Chỉ huy Bàn Thạch quân đoàn cười lạnh trả lời.
"Đã như vậy. Xin mời các hạ lên đường !" Hắn vung tay ném một cây kỵ thương, đính quan chỉ huy Bàn Thạch quân đoàn định chết ở trên tường. Thủ hạ cũng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772374/chuong-131.html