Ngày hôm sau, lúc đang còn ăn điểm tâm, quốc vương với vẻ mặt oán giận mở miệng phủ đầu ta cùng phụ thân. Tên kia dài, tên kia u oán, tên kia đáng thương, thực sự làm bần đạo nuốt không trôi. Tối hôm qua, quốc vương tham gia một cái tụ hội của các vị lãnh tụ cao tầng, ở nơi này gặp được hoàng đế Mỹ Cách Lam đế quốc, bị người ta khi nhục. Mà hắn bởi vì không có nhân vật chính, chỉ có thể nén giận mà thôi. Không có biện pháp a, ai bảo người tìm đến là một vị Kiếm Thánh?
Người đó được xưng là Thổ Chi Kiếm Thánh – Mã Hách, cũng không phải người tốt lành gì, là người có bối phận cao nhất trong mười đại Kiếm Thánh trên đại lục, tinh thông phòng thủ lẫn phản kích. Dưới ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú của hắn, quốc vương đáng thương của chúng ta sớm đã bỏ chạy trở về. Chính xác là chạy trốn cho thỏa đáng một chút ha.
"Khiếu Thiên, ngươi chừng nào thì có thể tốt lên được vậy?" Quốc vương buồn bực nói: "Ta ngày hôm qua cơ hồ bị người ta chỉ vào mũi mà mắng nhiếc, ngay cả cái rắm cũng không dám phóng ra, ngươi nhất định tìm cơ hội giáo huấn bọn họ cho ta một trận"
"Ân! Chỉ sợ lần này không có cơ hội" Phụ thân ngượng ngừng nói: "Ít nhất sau ba tháng nữa mới có thể khôi phục lại, lại nói, cho dù là ở trạng thái tốt nhất, hơn nữa dù có áo giáp trên người chỉ sợ cũng không thể thắng được Mã Hách"
"Ân! Ngươi lần đầu tiên không có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772359/chuong-116.html