"Ờ ờ!" Tắc Á Kỳ Lạp cẩn thận từ từ nói: "Tỷ như ấu thú, tổ mẫu ngài lần trước mang đến bảy đầu ma lang làm oanh động Thánh Đô suốt mấy tháng đấy. Ah, đúng rồi, Tắc Văn gia hai huynh đệ cũng chiếm được một con."
"Trời đất." Bần đạo mắng thầm, buồn bực, lại đầu tư cho kẻ địch rồi, làm sao đồ tốt của ta toàn rơi vào tay đối đầu không thế nhỉ? Không thể làm gì khác hơn đành nói: "Vật này ta cũng không có nhiều, sau này hãy nói lại đi. Còn có gì khác sao?"
"Có, ví như mật Tử Tinh Phong." Tắc Á Kỳ Lạp nói: "Kể từ khi tin tức cung đình Đại Hán có vật này truyền đến, lão bản chúng ta cơ hồ mỗi ngày đều thu được ủy thác, bảo bất luận chúng ta như thế nào cũng phải nhận được một chút."
"Tin tức này truyền cũng quá nhanh đi." Bần đạo cau mày hỏi: "Ngươi đoán chừng một hai có thể đáng bao nhiêu?"
" Mật bình thường tầm 300 vạn trở lên, mật ong chúa chừng 1000 vạn." Tắc Á Kỳ Lạp nhanh chóng định giá, say mê nói: "Nếu như ngài không có mật ong chúa, loại bình thường cũng đáng 1000 vạn. Thanh xuân vĩnh trú nha. Ai không muốn?"
"Ngươi nghe, mật ong chúa ta có chừng hai chai, một lọ cho Vương Hậu ta rồi, một lọ khác thuộc về mẫu thân của ta. Ngươi biết, từ trong tay nữ nhân muốn lấy ra đồ chơi này, sợ là Quang Minh thần cũng làm không được." Bần đạo vô tội nói.
"Nói như vậy. Hàng bình thường ít nhất cũng có thể bán trên 500 vạn, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772353/chuong-110.html