Chương trước
Chương sau

Nghe được lời của ta, mặc dù là Kiếm Thánh cũng chấn động, vội vàng nói: "Như vậy sao được? Thành chủ nên là ngài mới phải chứ?"
"Ta không có thời gian xử lý sự việc này, ta đến vui chơi thôi, không phải đến công tác, cho nên tìm ngài đảm đương thành chủ, ta còn làm lĩnh chủ của ta cho tốt. Ăn không ngồi rồi không quản sự việc, tương đối hợp với khẩu vị của ta"
"Nhưng mà, việc này không tốt lắm đâu? Ta cũng chưa từng kinh qua chức quan lớn như vậy?"
"Kỳ thật ta chủ yếu là nương dựa vào uy vọng Kiếm Thánh của ngươi, cụ thể chuyện đầy tớ ta xử lý, ngươi không biết đó thôi? Ta muốn ở nơi này kiến thiết một tòa thành cùng khu quản lý dị tộc duy nhất trên đại lục" Bần đạo mỉm cười nói.
"A? Dị tộc cùng quản lý?"
"Đúng vậy, từ Tinh Linh nhân tộc, Cuồng Chiến tộc, Ải Nhân tộc, Dực Nhân tộc và chúng ta Nhân tộc cùng nhau quản lý công bình. Tại bên trong đất phong của ta tất cả chủng tộc đều ngang hàng với nhau, bất luận kẻ nào cũng không vô cớ bắt bọn họ làm nô lệ. Bọn họ có thể tại trong thành của ta có sống cuộc sống tốt, mở điếm này, khách sạn này … Cùng chúng ta ngang hàng" Bần đạo tu hành nhiều năm, tôn trọng luật tự nhiên, đã sớm đối chế độ nô lệ ở nơi này rất là bất mãn, trước kia bất lực, hiện tại đã có quyền có binh, như thế nào cũng không có thể để cho chế độ độc ác này tồn tại lưu truyền trên địa bàn của ta.
"Ngài muốn thật sự làm sao, như vậy tất cả dị tộc chúng ta đều cảm kích ngài" Tạp Lạp kích động nói.
"Vì tỏ vẻ thành ý của ta, ta mới quyết định cần ngài đảm nhận chức thành chủ đệ nhất. Thế nào?"
"Tốt. Ta làm" Tạp Lạp lập tức đồng ý.
"Còn có chuyện muốn phiền toái ngài nữa đây"
"Mời ngài nói, chỉ cần chúng ta có thể làm được, tuyệt đối toàn lực mà làm"
"Ta lần này đến đây mang theo 3000 người, lát nữa còn phái một số trở về mua lương thực, lại còn muốn trấn áp bọn tham quan võ trang với bộ nô đội hỗn trướng kia, có thể không đủ. Ngài xem có thể hay không điều những người này cho ta?"
"Không thành vấn đề, ta ngày mai tập trung chiến sĩ những liều trại phụ cận, cho ngài mang đi 100 danh long kỵ sĩ, chiến sĩ còn lại không dưới 3000 người" Tạp Lạp lên tiếng đáp ứng.
"Tốt! Hiện tại có thể nói cho ta biết một chút tình huống ở trong thôn trấn này đi?"
"Hiện ở nơi này thực tế người chủ trì là tên gia hỏa Ba Tát Khắc, là thu thuế quan được quốc vương phái đến, nơi này chỉ có hắn cùng một người khác tên là Ca Lam Đặc là quý tộc trị an quan. Đều là những tên hỗn đản không việc ác gì không làm, khi nam phách nữ đều là chuyện thường tình, cơ hồ tất cả giao dịch nô lệ đều cùng bọn hắn có quan hệ. Căn bản ta nắm giữ đích tình huống là, bọn họ chính là tay sai của Thạch Nguyên gia. Bởi vì bọn họ cùng Thạch Nguyên gia thương hội thường lui tới tương đối mật thiết, không chỉ có không thu thuế gì mà còn phái chuyên gia bảo hộ"
"Chỗ ở của bọn họ có công kích tốt không? Trong tay có bao nhiêu người?"
"Bọn họ tại bên ngoài trấn có một khu nhà cao cấp. Thủ hạ của Ba Tát Khắc có không tới 300 người, cao thủ cũng không nhiều lắm, Ca Lam Đặc trong tay có hơn 1000 người, nhưng cũng đều là du côn du đảng, căn bản không để vào mắt, nếu không bận tâm đến phản ứng của quốc vương, ta sớm cho bọn họ biến khỏi thế gian này"
"Bộ nô đội? Bọn họ là gì ? Thực lực như thế nào?"
"Ha hả! Nào có phải kêu là bộ nô đội gì đâu? Chẳng qua chỉ dọa người mà thôi. Bọn họ đều là chính quy dong binh đoàn, to to nhỏ nhỏ có khoảng đến mười người, còn có khách mời lâm thời. Hiện tại là trái mùa, đa số mọi người đều không xuất động, ngoại trừ người rời đi tìm mạo hiểm tửu quán lớn nhất trong trấn tìm khoái hoạt. Nên không dưới 300 người, bên trong đó còn có mấy tên cao thủ.
Đương nhiên lợi hại nhất cũng bất quá là Hoàng Kim sơ cấp chiến sĩ mà thôi, trong đó cũng có ba gã ma pháp sư cấp bậc không biết, ta chỉ nhìn thoáng qua một lần thôi.
"Thế à, hai gã quý tộc đó sẽ không ở cái loại thời tiết này mà không đi xử lý công việc chứ?"
"Đương nhiên sẽ không, trừ phi tình huống khẩn cấp, bình thường cũng tại khu nhà cao cấp của mình hưởng thụ khoái lạc.
"Tốt lắm! Sáng mai chúng ta rời đi, lúc đó điểm binh chia làm ba phần, Lý tướng quân mang theo 1000 người đi bắt tên Ba Tát Khắc cho ta, khống chế hắn ở giữa sân chờ ta đến xử lý. Muốn bắt sống, hừ"
"Vâng!" Lý Cương lên tiếng : "Đảm bảo bắt sống"
"Triệu tướng quân mang theo 1000 người cùng 2000 cuồng chiến sĩ đi thu thập cái gã trị an quan Ca Lam Đặc gì gì đó, ta cũng muốn hắn còn sống"
"Không thành vấn đề, thiếu gia"
"Bá bá cùng ta đi tới tửu quán thưởng ngoạn thôi"
"Được thôi" Tạp Lạc cười nói.
Hội đàm chính thức mặc dù đã xong, sau đó là cuộc liên hoan quy mô lớn. Nhưng bởi vì thực vật thiếu thốn và còn có nhiệm vụ bên mình, mọi người không có hứng thú nhiều lắm, sớm đã nghỉ ngơi. Sáng sớm hôm sau, chúng ta một hàng hơn 6000 người hội họp cùng một chỗ, ta phái 1000 người Thanh Long thiết kỵ dưới sự dẫn dắt của Địch Vân tướng quân đi vận chuyển lương thực, đưa hắn 10 vạn kim tệ, bảo hắn toàn bộ mua lương thực vận chuyển đến đây, Số người còn lại hướng Bác Lạp Tư thành tiến tới.
Buổi sáng hai ngày sau chúng ta cũng đã đến được mục đích – Bác Lạp Tư thành. Dựa theo kế hoạch đã phân chia, bần đạo dẫn theo 100 Thanh Long cận vệ và hơn 1000 Cuồng Chiến sĩ, dưới sự dẫn đường của Tạp Lạp đi vào mạo hiểm tửu quán. Đây là một tòa kiến trúc vô cùng lớn, đá tảng kết cấu thành hai tầng lầu, phía trên và hậu viện đều là khách phòng, tầng dưới chót là kinh doanh nhà hàng, bần đạo mệnh lệnh nhóm cuồng chiến vây quanh ở nơi này, sau đó mang theo Tiên Nhã, Tạp Lạc, lão Mã cùng 8 Hoàng Kim chiến sĩ đi vào bên trong tửu quán, ta cho cận vệ gác ở cửa, không một ai được ra vào.
Bần đạo sau khi đi vào đầu tiên là ngửi thấy một mùi vị bất hảo, là thiêu hỏa yên vị, mùi rượu cùng mùi hôi của bàn chân hỗn hợp vào nhau, thiếu chút nữa làm cho ta ói cả ra. Dù sao là cố ý tới chọc phá nên cũng không có cố kỵ, lập tức xuất ra "Cuồng Phong Thuật" bên ngoài không khí lạnh như băng dưới tác dụng ma pháp của ta nhanh chóng tràn vào, làm cho mùi hôi bên trong toàn bộ thổi bay đi. Đương nhiên còn có một chút tác dụng phụ, tỷ như bên trong vốn rất nóng, mọi người đều mặc áo đơn sơ, đột nhiên gió lạnh thổi tới làm bọn hắn phi thường không "thoải mái", có người lập tức mở miệng mắng chửi, chẳng qua lập tức được đồng bạn che miệng lại. Ma pháp sư đều là không phải bọn họ có thể trêu chọc được, hơn nữa một khi xem chúng ta không phải là dễ chọc, bằng không cũng dám công nhiên khiêu khích.
Bần đạo thấy không khí đã nhiều mới thu tay lại, sau đó không để ý tới ánh mắt giết người ở chung quanh, chẳng kiêng kể gì một đường tiêu sái đến trước quầy rượu ngồi xuống, chậm rãi dò xét trang trí sắp đặt ở trong này. Ân! Trong này bày biện cũng rất bình thường, bàn gỗ thì lớn, chiếc ghế thì to và cũng phi thường rắn chắc. Hiện ở trong này có không ít a, có hơn 100 người. Bên cạnh có cái sân khấu, hiện tại trên đó không có ai, sau khi quan sát vài lần, bần đạo hỏi: "Lão bản chết bầm đâu rồi"
"Xin hỏi vị thiếu gia này, ngài có chuyện gì sao?" Một trung niên nam tử trên mặt có vết sẹo đi tới trước mặt ta hỏi.
"Nghe nói ở nơi này của ngươi có bán nô lệ nên ta đến xem"
"A! Thực xin lỗi. Mùa này làm gì có bán nô lệ?" Xem ra hắn vẫn không tín nhiệm ta đây mà.
"Hắc! Tiểu tử, chúng ta còn có hai cô bé Dực Nhân tộc, người khác ngại nhỏ tuổi không bán đi, ngươi có muốn hay không?" Một gã có vẻ say say đứng lên nói.
"Ngươi bảo ai là tiểu tử hả" Bần đạo cả giận nói: "Vả vào miệng cho ta"
Một gã vệ sĩ từ phía sau lưng ta nhảy ra tát tên kia một cái, tiểu tử kia căn bản không nghĩ tới nói đánh là đánh, kết cục bị đánh một cái thật mạnh, đã bị đánh bay đi, ngã ầm ầm trên mặt cái bàn rượu ngất xỉu. Sau đó gã hộ vệ kia chậm rãi đi trở về, nhiều người nhìn theo như vậy cũng choáng váng, đợi cho hắn trở về chỗ cũ mới phản ứng. Đồng bạn của con ma men kia lập tức đứng lên mấy gã, mắt thấy như muốn động thủ.
"Dừng tay" Lão bản tửu quán hô lên: "Trước tiên ngồi xuống cả nào"
"Được rồi, chúng ta cho ngươi mặt mũi, nhưng mà lão bản này, ngươi hãy cho chúng ta một cái công đạo" Một gã gia hỏa hình như là đầu mục gì đó.
"Ân!" Lão bản đáp ứng một tiếng, sau đó nhìn ta nói: "Vị thiếu gia này, hắn chẳng qua đã say nên có vài lời nói sai, nhưng cũng không đến mức như vậy?"
"Cũng như nhau thôi, ngươi thì thế nào hả?" Bần đạo khinh thường nói.
"Ngươi!" Hắn phỏng chừng chưa thấy qua ta lần nào nên không nể tình, lúc đó hắn quá tức giận đến nói cũng không ra lời, nhưng chứng kiến hộ vệ ở sau lưng ta là người không thể trêu chọc, đành phải cưỡng chế một hơi tức khí, nói: "Trong này không chào đón ngươi, mời ngươi đi ra cho"
"Ha hả!" Bần đạo cười to: "Ngươi có tư cách bảo ta rời đi sao? Ta xem người cút đi chính là ngươi đó?"
"Ha ha!" Đám người của ta cũng cười ầm lên, tại đất phong của ta không ngờ có người dám đuổi ta đi? Thật sự là chuyện buồn cười nha. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
"Ngươi!" Lão bản cả giận nói: "Nơi này là tửu quán của ta, ta tự nhiên có tư cách bảo ngươi cút đi"
"Ha ha! Ngươi xác định chứ?" Bần đạo cười hỏi lại.
"Xác định"
"Tốt lắm, nơi này, toàn bộ đất phong ở Bác Lạp Tư thành đều là của ta, ta hiện tại tuyên bố tịch thu tửu quán này của ngươi, ngươi có thể cút đi được rồi?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.