Vừa nghĩ tới sắp mất đi một tòa kim sơn, từ trong lòng ta không khỏi nổi giận, rốt cuộc cũng hướng vào trong lòng mà bạo phát năng lượng như một tiểu vũ trụ, cuối cùng cũng đã nghĩ ra được một biện pháp!
"Đại sư tôn kính, hôm nay ta có chút mệt mỏi, hy vọng có thể nghỉ ngơi một đêm, sáng mai mới thử lại! Được không?"
"Được, nhưng ngươi muốn thời gian bao lâu?" Đại sư hỏi.
"Nếu ngày mai ta không thể làm được thì xem như thua!"
"Tốt, vậy thì ngày mai! Mời theo ta để ta an bài chỗ nghỉ ngơi cho các ngươi!" Tộc trưởng tiếp lời.
Đi tới biệt viện đặc biệt được chuẩn bị cho chúng ta, tộc trưởng và đại sư đều cáo từ, vội vã đi nghiên cứu ma pháp kiếm. Ta bị mẫu thân gọi lại bên cạnh, "Ngày mai con có biện pháp gì?"
"Điều này, hắc hắc, con cũng không có biện pháp gì, chỉ muốn trì hoãn thời gian thôi! Nói không chừng ngày mai lại có biện pháp sao?"
"Hừ! Ta đã sớm nói cho con, đừng xem thường tích lũy mấy ngàn năm của ải nhân tộc! Bây giờ đã biết lợi hại chưa! Mất trắng ma pháp kiếm, ít nhất cũng đáng giá hai trăm vạn đó!" Mẫu thân càng nói càng giận, hung hăng nhéo ta mấy cái.
"Đừng nhéo nữa mà mẫu thân! Đau!"
"Đau? Ngươi chỉ biết bản thân bị đau! Sao không nghĩ trong lòng mẫu thân cũng đau!"
"Mẫu thân! Lần này không kiếm được lợi gì lại còn mất hai trăm vạn, dựa theo lợi ích chúng ta đã chia thì mẫu thân nên bồi thường cho con một trăm vạn đó!"
"Nói bậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/772264/chuong-21.html