Khi ta cưỡi Cái Thứ đi đến nơi dựng trại, phát hiện chỗ đó đang tán loạn. Tiếng hét giận dữ từ xa của mẫu thân truyền lại, "Nhanh đi tìm cho ta!"
"Các ngươi đang tìm gì vậy?" Ta vội vàng chui ra từ một bụi cây, giả ngu hỏi.
"Úc ~ con muốn hù chết ta à! Ngày nào con cũng phải sinh chuyện sao? Đã xảy ra chuyện gì?" Mẫu thân nhìn ta cưỡi trên người Cái Thứ, đối với sự xuất hiện lần đầu của nó rất không hiểu.
"Nga ~~ mẫu thân, chuyện là như vầy!" Ta cố gắng nghĩ ra cách nói dối hoàn mỹ: "Sáng sớm con ra ngoài để "phóng thủy", con sợ mẫu thân và a di tinh linh mỹ lệ nghe được mùi thì không tốt, nên đã tìm chỗ xa xa một chút.
Mẫu thẫn thừa dịp ta đang nói chạy tới ôm ta vào lòng, hỏi: "Vậy con gấu này là sao?"
"Sau khi con "phóng" xong thì nhìn ra xa phát hiện ra nó, nó có chút không thoải mái, con trị liệu giúp nó một chút nên nó rất cảm kích, con nghĩ không bằng thu nó làm sủng vật nên cùng nó lập khế ước. Có thể được không mẫu thân?" Ta khẩn cầu.
"Được rồi, lần sau không được như vậy nữa, nhưng mẫu thân cảm thấy con gấu này là lạ, tuy nhiên đối với con không có gì nguy hiểm, mang nó theo cũng không sao!
"Cảm ơn mẫu thân! Nhưng mẫu thân có thể cho con biết như thế nào mà kết luận như vậy không?"
"Trực giác, trực giác của mẫu thân rất chuẩn xác!"
Ta té ! Trực giác của nữ nhân quả nhiên là lợi hại ! Mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/253144/chuong-7.html