Tại hỗn mang thế giới, chẳng biết đã qua bao lâu rồi , ý thức ta bỗng một lần nữa được khôi phục. Trước tiên ta tự xem xét lại tình trạng bản thân mình một chút, uể oải phát hiện , ta bây giờ đã mất đi thân thể rồi. Trạng thái nguyên thần ta cũng phải dựa vào Thất Thải hỗn thiên lăng, nhưng vốn dĩ duy trì trên hỗn thiên lăng cũng không thể nhiều, ta đã tiêu hao hết linh lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cho nguyên thần không tiêu tán mà thôi.
Lúc này ta phát hiện ngay phía trước vị trí của ta xuất hiện một thông đạo rất lớn hình tròn, còn có vô số quang điểm xung quanh. Tất cả chúng đều nhằm hướng thông đạo chậm rãi bay đi. Quang điểm cỏ vẻ rất yếu ớt,mỏng manh lại có cảm giác như mang theo nguyên bổn tánh mạng vậy.
Cuối cùng ta cũng đã biết chính mình đang ở đâu rồi, "Luân hồi thông đạo". Nhớ ngày đó trong trận chiến cuối cùng, ta tự bạo lớn như vậy, tuyệt đối có thể làm tan vỡ không gian ngăn cản, có lẽ hai kiện bảo vật liền tự động bảo vệ, mang theo nguyên thần ta tiến vào không gian liệt phùng* , tránh né vụ nổ kinh thiên bên ngoài, rồi lạc tới nơi đây.
Đột nhiên một luồng hơi thở quen thuộc truyền đến, ta kinh hãi phát hiện Thái Cấp hồn thạch cũng trôi dạt cách đó không xa, còn là hơi thở của Athena, nàng và ta đều giống nhau. Nàng giữ nguyên thần chi trì trên Thái Cấp hồn thạch! Đáng tiếc ta không cách nào liên lạc, bất quá ta nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-tam-phong-di-gioi-du/253138/chuong-1.html