"Thật đáng buồn đường đường là Nam Hoang Thiên Đế Thành…."
"Đúng là dải Man Hoang đã từng sản sinh ra một thanh niên cao thủ cũng coi là không tệ, có chút gì đó thật đáng buồn?"
Trên Cửu Lâu, vài tên thế gia đệ tử đả kích không chút lưu tình, căn bản là không coi cao thủ bên ngoài Trung thổ đáng để vào trong mắt.
"Ân Phong, ngươi quả thực đã luyện Minh Hỏa tới Ngũ trọng thiên sao?"
"Còn chưa tới, mới đạt Tứ trọng thiên đỉnh phong thôi. Nhưng mà thu thập vài tên man di này thì có thừa."
Đại Thương quốc cũng không phải là nơi mà Thiên La quốc phía nam có thể so sánh được. Bọn họ dùng võ lập quốc, tất cả môn phiệt thế gia đều xuất thân từ người tu luyện, mà tử tôn của bọn họ nhất định đều là cường giả.
Có lẽ những người có thành kiến với bọn thế gia đệ tử này đều cho rằng chúng thuộc loại nhị thế tổ ** bất học vô thuật. Đích xác trong số này có người như vậy, nhưng trong hoàn cảnh tu luyện tôn sùng cường giả như thế này thì đó chỉ là số ít. Số còn lại mặc dù tư cách thì cũng vậy nhưng tu vi chân chính thực sự rất khá.
Bọn họ khởi điểm tốt hơn người khác vì thu được những pháp môn tu luyện mặc dù không thể xem là Thiên Công Bảo Điển nhưng cũng không sai biệt nhiều lắm. Hơn nữa nền tảng gia tộc thâm hậu bởi vậy tu vi cao hơn so với người bên cạnh chẳng có gì là lạ.
Cũng giống như đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-gioi/2191561/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.