Chương trước
Chương sau
Trường An đêm không ngủ, Lục Kiệt đã chết trận ba người làm cố đô sôi sùng sục.

Lăng Hư Diễn, Phương Thiên Khải, Vô Danh Thị lạnh lùng không nói gì, đồng thời tiến lên vây quanh Tiêu Thần. Đến hiện tại không có gì để nói nữa, chỉ có đánh một trận mà giải quyết Cừu Hận.

Tu La Bảo Tán của Lăng Hư Diễn toả ra ánh sáng đủ màu chiếu thẳng lên trời cao, không ngờ nó bắt đầu nối thông cùng ánh trăng sao trên trời cao. Hắn ra tay động thủ trước, bảo tán xoay tròn, những cơn lốc sặc sỡ đủ màu đang điên cuồng gào thét mà xuất ra muôn ngàn đạo Hỗn Độn kiếm khí, quả nhiên là đáng sợ vô cùng. Phương Thiên cùng với sự chuyển động của bảo tán mà bắt đầu lắc lư.

Tiêu Thần nắm trong tay một thanh Chiến Kiếm chém ngang xẻ dọc. Bởi vì động tác của hắn quá nhanh nên Chiến Kiếm nhảy múa xuất một vầng sáng màu bạc làm cho tất cả công kích sắc bén bên ngoài đều bị chặn lại.

Tiếng ù ù không ngừng bên tai, Tiêu Thần mỗi một kiếm phát huy ra đều kéo theo những trận sấm sét. Mắt thấy từng đạo hào quang mãnh liệt lại xông lên trời cao, tách ra thành trăm ngàn tia chớp cứ thế chống lại Hỗn Độn kiếm quang của Lăng Hư Diễn.

Phương Thiên Khải quát to một tiếng, Cửu Kiếp Thần Cung trôi nổi trên đỉnh đầu hắn đột nhiên phóng đại thành quả núi cao rồi như viên thiên thạch xé rách không trung đâm xuống, nhằm thẳng vào Tiêu Thần.

Thế lực mãnh liệt cực nặng, cuồng phong nổi lên mênh mông cuồn cuộn làm thiên địa chấn động. Hào quang vạn trượng đánh khắp tứ phương làm người ta bị chói không mở mắt ra nổi. Ánh sáng phát ra năng lượng dao động khiến người ta có cảm giác vô cùng sợ hãi.

"Ầm "

Cửu Kiếp Thần Cung nện xuống, ngay cả Tiêu Thần dù đã tu thành võ thể, nhưng nếu như bị loại Thần cung to nặng như quả núi cao này nện trúng thì e là cũng phải gãy xương đứt gân. Hắn muốn tránh sang một bên, tạm lánh mũi nhọn công kích nhưng Tu La Bảo Tán đã quét ngang mà đến, chắn mất đường lui của hắn.

Cùng lúc đó, Vô Danh Thị rốt cục động thủ. Động tác của hắn nhanh như chớp giật mà không có tung ra bất cứ tu chân pháp bảo gì. Trực tiếp lấy huyết nhục thân thể để công kích, nhưng mà thân thể hắn phát sáng đủ màu, không ngờ cũng lại rung động loại khủng bố dao động như của pháp bảo. Mười ngón tay sau khi xoè ra, những chùm tia sáng nếu đem so sánh với mười đạo Hỗn Độn kiếm khí thì còn sắc bén hơn đã đánh xuyên qua hư không mà hướng về Tiêu Thần để chắn đường lui của hắn.

Vô Danh Thị quả nhiên đáng sợ, ngay cả không có pháp bảo, cũng không khỏi không làm cho Tiêu Thần đặc biệt coi trọng. Hét lớn một tiếng, Tiêu Thần cầm Chiến Kiếm trong tay chém tới Cửu Kiếp Thần Cung từ trên bầu trời đang nện xuống.

Người cùng kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo cầu vồng bảy màu, giống như Ưng Kích Trường Không kiên định đối đầu với Cửu Kiếp Thần Cung.

Từ trên trời, toà Thần cung khổng lồ phát ra cuồng phong mênh mông cuồn cuộn thổi bạt hư không, ở cách rất xa mà vẫn cảm giác được lực lượng điên cuồng đang lao nhanh xuống . Tuy là có Cương Khí bảo vệ bên ngoài cơ thể, vẫn làm cho người ta có cảm giác đau đớn giống như da bị đao cắt .

"Keng "

Chiến Kiếm trong tay Tiêu Thần chống lại Thần cung đang rơi xuống. Một tiếng kịch chấn này làm Phương Thiên Khải phải lắc lư mãnh liệt, dao động khủng bố mênh mông cuồn cuộn đè xuống khiến cho cố đô Trường An phía dưới đều run rẩy kịch liệt.

Chiến Kiếm chống lên Thần cung to như núi Thái sơn, trong thời gian ngắn ngủi nó đã đạt trạng thái thăng bằng rồi hai cái cầm cự với nhau. Mà khoảnh khắc khi Tu La Bảo Tán cùng Vô Danh Thị chém tới, Tiêu Thần hét lớn một tiếng, Chiến Kiếm trong tay rung động mãnh liệt không ngờ cứ thế đã đánh bay Cửu Kiếp Thần Cung.

Đây là một hình ảnh khiến cho đông đảo người đang xem cuộc chiến trong thành Trường An cảm thấy chấn động, một kẻ nhân loại với huyết nhục thân thể lại đã một kiếm đánh bay một quả núi lớn. Thật sự không thể tưởng tượng nổi.

"Oanh "

Tu La Bảo Tán toả ra hàng tỉ đạo hào quang, nó đã sớm đạt đến thần quang vô tận cứ thế mà bao phủ Tiêu Thần.

Một đạo cầu vồng thanh thế to lớn bay lên, loại năng lượng như cơn bão cát từ sa mạc cuối cùng đã vọt ra.

Hừ lạnh một tiếng, Vô Danh Thị xuyên qua không gian mà đến. Mười ngón tay mở ra, một chùm tia sáng hình bán nguyệt thật lớn quét đến. Nó ước chừng chiếm cứ đến nửa bầu trời, năng lượng khủng bố không thể tưởng tượng .

Mặc dù Tiêu Thần đã kiệt lực tránh né, nhưng vẫn bị hung hăng quét trúng là ngay tức khắcbay ngược đi ra ngoài. Từ khóe miệng trào ra những vết máu li ti. Sau khi dừng lại, hắn không thể không nhìn kỹ Vô Danh Thị một lần nữa. Người này tuyệt đối là một cường địch, ngay cả không có món gì thực chất được coi là pháp bảo, nhưng thân thể của hắn liền có thể gọi là Linh Bảo .

Tu Chân Giới có một đại môn phái danh chấn thiên hạ, đó chính là Luyện Khí Tông. Tu giả môn phái này thiên phú cũng đáng nói đến, họ có khả năng trực tiếp tự luyện bản thân thành pháp bảo. Đem các loại Linh Bảo nhập vào người mình, ngưng kết làm một thể khiến cho thân thể trở thành pháp bảo trong pháp bảo.

Tiêu Thần đã mơ hồ nghe nói đến tông phái này, đối với Vô Danh Thị hắn bắt đầu đặc biệt chú ý. Hắn liền xoay người, cầm Chiến Kiếm trong tay trực tiếp xông về hướng hắn.

Lăng Hư Diễn điều khiển Tu La Bảo Tán, Phương Thiên Khải khống chế Cửu Kiếp Thần Cung từ hai bên ập tới, Tam Kiệt đại chiến Tiêu Thần.

Trên bầu trời mây đen quay cuồng, những cơn sóng mãnh liệt mênh mông ngập trời, tình hình chiến đấu cực kì kịch liệt. Bốn người đại chiến thành một chốn làm sát khí bốc thẳng tận trời cao.

Tất cả những người đang xem cuộc chiến đều ngạc nhiên, Tiêu Thần lại lấy lực của một kích để chống lại ba đại cao thủ, điều này không thể không làm cho người ta phải giật mình. Khó trách hắn tuyên bố muốn đồ sát Lục Kiệt, bây giờ nhìn lại thì câu này cũng không phải nói ngoa.

Đại chiến giằng co nửa canh giờ, Chiến Kiếm trong tay Tiêu Thần giống như quét ngang tứ phương nên không ngờ cũng không rơi vào hạ phong.

Nghịch Long Thất Bộ lại lần nữa bước ra, bóng dáng tựa như ảo mộng, ở trên bầu trời lưu lại vô số đạo tàn ảnh nhưng là lại làm cho lòng người ta táng đảm kinh hồn. Tất cả mọi người đã thấy được cửu đỉnh tan biến như thế nào, hiện tại tuyệt học này lại xuất hiện thì sao không làm cho lòng người phải sinh kính sợ.

Tiêu Thần đạp về hướng Tu La Bảo Tán, trong ánh mắt phát ra hào quang lạnh lùng làm Lăng Hư Diễn nhìn gần mà trong lòng thấy lạnh cả người. Hắn không muốn dẫm vào vết xe đổ của Hạ Đỉnh nên quyết đoán rút lui. Còn Tiêu Thần cũng cũng không ép sát mà xoay người nhằm phía Vô Danh Thị.

Vô Danh Thị vui mừng không sợ hãi, thân pháp nhanh như tia chớp. Đồng thời lúc tránh né còn có thể đánh ra hơn mười chùm tia sáng.

Nhưng mà mục tiêu đích thực của Tiêu Thần cũng không phải hắn. Tiêu Thần bỗng dưng bay lên trên không, Nghịch Long Thất Bộ đạp hướng Phương Thiên Khải trong trời cao. Chiến Kiếm trong tay đúng là chém về Cửu Kiếp Thần Cung.

Khi Lăng Hư Diễn cùng Vô Danh Thị chạy tới hỗ trợ thì lúc này cũng muộn. Mặc kệ ba người hợp lực chặn Nghịch Long Thất Bộ, Chiến Kiếm trong tay Tiêu Thần vào giờ khắc này toả hào quang ngút trời, sát khí trực tiếp xuyên qua thiên địa, tập trung tất cả lực lượng từ toàn thân hắn để bổ vào trên Cửu Kiếp Thần Cung.

"Răng rắc "

Toà Thần cung khổng lồ trên bầu trời bộc phát ra hào quang mãnh liệt, rồi sau đó không ngờ bị chia ra làm hai, bị Tiêu Thần cứ như vậy bổ đôi. Phương Thiên Khải miệng hộc ra máu mà bay ngược đi ra ngoài, tâm thần phải chịu vết thương nặng. Tiêu Thần giống như Chiến Thần không thể ngăn cản, hắn cầm kiếm sát xông về phía Lăng Hư Diễn cùng Vô Danh Thị.

Phương Thiên Khải bị thương, chỉ còn lại có hai người trên chiến trường. Tiêu Thần lập tức dễ dàng hơn nhiều. Chiến Kiếm trong tay chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc, quét ngang tứ phương, hắn chiếm cứ thượng phong tuyệt đối . truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Vừa lúc đó, tiểu thú Kha Kha bí mật truyền âm cho Tiêu Thần, tinh thần dao động đặc biệt êm ái làm cho người ngoài căn bản không thể nào biết được.

Tiêu Thần trong lòng chấn động. Rốt cục đã đợi được con cá lớn .

Đứa con thứ ba Hổ Bí của Bạch Hổ Thánh Hoàng cùng Thái Dương Thần Tử Áo Lực Thác đã hiện ra bóng dáng ở tít xa, bị Kha Kha phát hiện .

Tiêu Thần khống chế chiến trường để di động theo phương hướng kia, rốt cục hắn cảm ứng được khí tức của hai đại cường giả, thấy được bóng dáng bọn họ.

Lần này đây hắn gióng trống khua chiêng ước chiến với Lục Kiệt tại Trường An, không riêng gì muốn đồ sát sáu người bọn họ mà càng muốn giết chết Hổ Bí cùng Áo Lực Thác. Hai tên này mới là thủ phạm hắn bức thiết muốn loại trừ.

Tiêu Thần yên lặng cảm ứng Thạch Nhân trong cơ thể, rồi sau đó dùng thần niệm triệu dẫn Thạch Toản cùng Thạch Cầu vào trong tay. Không có toả ra hào quang, không có năng lượng dập dờn. Thạch Toản cùng Thạch Cầu không một tiếng động xuất hiện ở lòng bàn tay trái của hắn.

Đây là sát chiêu mạnh nhất của hắn!

Mấy ngày trước, sau khi hắn thần hóa huyệt đạo thứ tám mươi mốt thì ngoài ý muốn phát hiện không ngờ mình có khả năng triệu hoán hai kiện thạch khí này. Sau đó chúng đánh ra lực sát thương khủng bố đến chính hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.

Lấy này giết chết Lục Kiệt thì tuyệt đối không có vấn đề. Nhưng mà hắn còn muốn giết cả Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử. Cho nên từ lúc khai chiến đến giờ hắn một mực nhẫn nhịn mà không xuất ra hai kiện thạch khí này. Hắn chỉ dựa vào chiến lực tuyệt đối để vất vả tiến hành đại chiến sinh tử cùng Lục Kiệt.

Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử có thể nói là nhân vật tuyệt đối mạnh mẽ từ cấp Bán Tổ trở xuống. Nếu bàn về chiến lực thì không phải năng lực trước mắt của Tiêu Thần đủ để chống lại .

Lần này Tiêu Thần cũng không nghĩ sẽ đối đầu chính diện cùng bọn chúng.

Sau khi tận mắt thấy hai tên hủy diệt thôn trang, nhìn phong thái coi chúng sinh như con kiến hôi thì Tiêu Thần căn bản không cảm thấy ám toán hai tên này là điều đáng xấu hổ. Sau khi nắm trong tay hai kiện thạch khí, hắn chuẩn bị làm Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử chết không nhắm mắt.

Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử cũng không thèm để ý cái chết của Lục Kiệt. Bọn chúng đứng trên bầu trời chuyện trò vui vẻ, rất có phong độ chỉ bảo giang sơn. Anh hùng thiên hạ cũng chỉ có ý tứ hàm xúc đến như vậy mà thôi.

Vừa lúc đó Tiêu Thần ra tay. Hắn dùng thần niệm điều khiển Thạch Toản cùng Thạch Cầu tập kích về hướng hai tên ở phía chân trời.

Không một tiếng động, hai kiện thạch khí căn bản không có phát ra một chút dao động. Nó nhanh như sao băng, trong khoảnh khắc xé rách không trung bay tới.

"Gì vậy . . ."

Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử đều lộ ra vẻ kinh ngạc vẻ. Hai kiện thạch khí đang bay tới cũng không có bất cứ năng lượng khủng bố gì làm cho bọn họ cảm thấy rất là kỳ quái. Nhưng ngay sau đó bọn chúng chợt biến sắc, dùng tốc độ nhanh nhất để phá vỡ không gian tránh né.

Bọn chúng cũng không hề có cảm giác nguy hiểm. Nhưng đúng là bởi vì vậy mà trong lòng báo động nổi lên. Cường giả giống như bọn họ đã trải qua vô tận năm tháng mà chưa chết, có thể không đơn giản chỉ dựa vào thực lực. Tâm trí gian xảo, nhất là hiểu được lợi theo họa tránh.

Khác thường thì tất có yêu quái!

Thạch Toản cùng Thạch Cầu mặc dù không có năng lượng dao động, nhưng lại ẩn chứa lực lượng đáng sợ vô cùng. Không ngờ nó trực tiếp đục một lỗ không gian, rồi đẩy hai người đi ra ngoài, bọn họ trực tiếp đánh nát đường hầm không gian.

Thạch Toản cùng Thạch Cầu vào giờ khắc này tựa như ảo mộng, đều xuất một làn sóng có phần kỳ dị. Chính nó trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã làm cứng đờ hai đại cường giả.

Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử trong lòng chấn động mạnh mẽ. Chúng dốc hết khả năng phản kháng, rốt cục cũng khôi phục được tự do, nhưng vừa lúc đó hai kiện thạch khí đã công kích tới.

"Phốc phốc "

Máu bắn tung toé, Thạch Toản cùng Thạch Cầu chia nhau đục vào người của Hổ Bí và Thái Dương Thần Tử, để lại trên bầu trời lại hai vòi huyết đẫm máu.

"A. . ."

"A. . ."

Mạnh như Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử cũng nhịn không được mà phát ra hai tiếng kêu thê lương thảm thiết. Rồi sau đó bọn họ cũng không quay đầu lại mà cứ thế phá vỡ không gian để bỏ chạy

Trên bầu trời rơi xuống hạ một cái chân sau Bạch Hổ thật lớn. Hổ Bí bị đánh đến hiện nguyên hình, cái mông nát bấy, bị đánh gãy một chân sau trong khi bỏ chạy. Mà Thái Dương Thần Tử thì bị đánh nát nửa người, để lại cánh tay phải bị rơi rụng mà bỏ chạy đi.

Hai đại thủ phạm đã bị thương nặng!

Nhưng mà Tiêu Thần điều khiển hai kiện thạch khí đã dốc tất cả tinh thần lực đến kiệt sức nên không thể tiếp tục còn lực để đánh ra đòn thứ hai. Thạch Toản cùng Thạch Cầu bay trở về, nhập vào trong cơ thể hắn.

Vào giờ khắc này Tiêu Thần mỏi mệt khác thường. Nhưng mà tiểu thú Kha Kha đã sớm có chuẩn bị. Nó xông đến trước người hắn để chặn Lăng Hư Diễn cùng Vô Danh Thị.

Tất cả người đang xem cuộc chiến đều sợ đến ngây người. Bởi vì có người nhận ra Hổ Bí và Thái Dương Thần Tử, hai đại cường giả này đều bị Tiêu Thần đánh cho tàn phế, thật sự là vô phương tưởng tượng .

Lăng Hư Diễn cùng Vô Danh Thị quyết đoán rút lui. Vào giờ khắc này bọn họ thấy Tiêu Thần sau khi ra đòn sát thủ thì không còn chiến ý tiếp tục. Nếu như cứ trì hoãn tiếp rồi bị hai kiện thạch khí giết chết thì phải nói là rất oan .

Tiểu thú không dám rời khỏi Tiêu Thần, căng thẳng bảo vệ ở bên cạnh.

"Không sao, ta không có việc gì." Tiêu Thần hít sâu mấy cái liền khôi phục lực lượng. Đương nhiên trong thời gian ngắn thì hắn không có khả năng vận dụng thạch khí .

Nghe hắn nói thế, tiểu thú Kha Kha hóa thành một chùm tia sáng đuổi theo hướng chính đông , đúng là phương hướng Lăng Hư Diễn chạy trốn.

Mà Tiêu Thần thì nhằm hướng chính nam phá không bay đi, Bát Tướng cực nhanh triển khai, trong nháy mắt liền thấy được bóng dáng của Phương Thiên Khải.

"Ta nói rồi, muốn đánh một trận tiêu diệt Lục Kiệt. Nói thì nhất định sẽ làm được!"

Tốc độ của Tiêu Thần quá nhanh , trong phút chốc liền đã xông tới. Phương Thiên Khải đang bị thương nặng, tạm thời mất đi tu chân chí bảo nên giờ phút này chiến lực không đủ ba thành ngày thường. Nhìn thấy Tiêu Thần đuổi theo, hắn biết hẳn phải chết không nghi ngờ nên quyết định xoay người lại đại chiến, nhưng kết quả là có thể dự liệu.

Tiêu Thần Chiến Kiếm quét ngang, một chiếc đầu lâu bay xéo đi. Chiến Kiếm lại rung động lần nữa , thân thể không đầu liên quan đến Nguyên Anh hoàn toàn nát vụn, hóa thành một vũng bầy nhầy.

Phương Thiên Khải còn chưa thoát ra khỏi thành Trường An nên tình hình này được mọi người nhìn thấy. Anh kiệt thứ tư bị mất mạng làm mọi người sôi sùng sục.

Tiêu Thần mang theo Chiến Kiếm nhỏ máu xoay người hướng tới phương đông đuổi theo.

Thành Trường An hoàn toàn ồn ào náo động. Tiêu Thần nói muốn giết sạch Lục Kiệt, xem ra thực sự muốn một câu là thành sự thực. Tất cả mọi người cảm giác tâm tư dâng trào.

Từ rất xa đã thấy tiểu thú Kha Kha đang đại chiến với Lăng Hư Diễn.

Tiêu Thần tuyệt không lo lắng, Kha Kha nắm trong tay Thất Nhạc Viên nên ngay cả Bán Tổ ra tay đều không làm gì nổi nó.

Tiểu thú Kha Kha kêu "y nha", hào quang đủ màu hết đạo nọ đến đạo kia xuất ra đánh cho Lăng Hư Diễn chật vật khác thường. Tu La Bảo Tán trong tay mặc dù phát ra hàng tỉ đạo hào quang, nhưng tất cả đều bị Thất Nhạc Viên thu vào nên khó có thể tạo thành chút xíu thương tổn cho Kha Kha .

Huống hồ thần thông tiểu thú không gì sánh nổi, hào quang đủ màu sặc sỡ đã sớm bị thu hết tất cả, không có gì có thể đến gần nó.Quả thực nó chính một con nghịch thiên tiểu thú, bẩm sinh đã ở vào thế bất bại.

"Xoát "

Thần quang sặc sỡ tung ra liên tiếp mười hai đạo, toàn bộ tụ lại trên Tu La Bảo Tán. Lăng Hư Diễn kêu to một tiếng, bảo tán (ô dù ) trong tay bị một lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối cứ như vậy mà tước đoạt đi.

Hào quang loé lên, bảo tán đã bị Kha Kha đoạt vào trong tay, có điều là nó dài không quá một thước. Thật sự quá nhỏ. Kha Kha cố hết sức ôm cây bảo tán kia, bộ dáng thoạt nhìn đã thấy rất tức cười. Tiểu tử kia bất mãn "y nha" hai tiếng, nó thở hổn hển ném vào trong Thất Nhạc Viên của mình, biến chỗ đó trở thành nơi cất dấu đồ.

Lăng Hư Diễn vô cùng phẫn nộ, nhưng không có bất cứ biện pháp gì, tuyệt đối chiến lực của hắn chống không lại Kha Kha, tu chân pháp bảo đánh không lại thần thông của tiểu thú. Nhưng thua dưới tay một Tiểu quỷ như vậy thì thật sự khó chịu.

Mà lúc này hắn thấy Tiêu Thần đến gần thì không còn lòng dạ nào tiếp tục nghênh chiến nên xoay người bỏ chạy. Vinh dự mặt mũi hiện tại với hắn mà nói đều là hư vô, sống sót còn quan trọng hơn. Có điều địch thủ của hắn không chỉ có chiến lực cường đại, mà tốc độ thì càng hơn xa hắn nên trong phút chốc đã bị Tiêu Thần cùng Kha Kha cắt đứt đường đi.

"Huyết Ảnh phân thân!"

Bóng dáng của Lăng Hư Diễn trong nháy mắt chia ra làm bốn mươi chín đạo, nhằm về bốn phương tám hướng. Chỉ cần có một đạo chạy thoát thì hắn liền có khả năng sống lại.

Kha Kha lúc ấy định mở Thất Nhạc Viên để hút hết toàn bộ Huyết Ảnh. Nhưng Tiêu Thần ngăn cản nó, trực tiếp quát lớn Thiên Âm chữ "Ông" làm linh hồn cộng hưởng, lực lượng sinh tử mênh mông cuồn cuộn tuôn ra.

Bốn mươi chín đạo huyết quang trên bầu trời , tất cả đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, trong phút chốc liền sụp đổ .

Lăng Hư Diễn bị tiêu diệt!

Tiêu Thần xoay người nhìn về phương bắc, rồi sau đó mang theo Kha Kha hóa thành một chùm tia sáng bay về hướng chính bắc.

Dựa vào linh giác nhạy cảm cường đại, hắn cảm ứng được năng lượng dao động còn sót lại ở trên bầu trời. Tiêu Thần phong toả gắt gao con đường chạy trốn của Vô Danh Thị.

Ngay cả Tiêu Thần nắm giữ Bát Tướng cực nhanh, nhưng vẫn phải đuổi theo hơn hai ngàn dặm. Có thể nghĩ tốc độ của Vô Danh Thị khủng bố ra sao.

Vô Danh Thị dừng lại trong không trung trên đại thảo nguyên phương bắc. Hắn cũng không sợ hãi, ngược lại còn nở nụ cười trầm tĩnh mà nói: "Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ có một trận quyết đấu đích thực cùng với ngươi."

Nói tới đây, hắn nhằm hướng Tiêu Thần đánh tới. Vào giờ khắc này, quanh thân hắn xuất ra năng lượng dao động khủng bố mênh mông cuồn cuộn, phảng phất như là núi lửa hoạt động đang tùy thời có thể lại phun trào.

Tiêu Thần nhíu mày, bắt đầu cùng hắn đại chiến kịch liệt . Chỉ nửa khắc chung sau thì đã một kiếm chặt đầu của hắn, nhưng người này lại là bất tử, vẫn công kích như rồng như hổ.

Cho đến khoảnh khắc Tiêu Thần lấy Nghịch Long Thất Bộ đạp nát thân thể của hắn, cả người hắn liền bùng nổ mà bộc phát ra năng lượng dao động vô cùng đáng sợ, suýt nữa làm Tiêu Thần bị thương nặng.

"Vô Danh Thị trong Lục Kiệt chẳng qua là hóa thân của ta mà thôi. Có một ngày ta sẽ tự mình đến cùng quyết đấu với ngươi." Cùng với năng lượng tan hết, âm thanh văng vẳng mất đi.

Người này, tuyệt đối là một địch thủ cường đại.

Đến tận đây Lục Kiệt toàn bộ bỏ mạng.

Tiêu Thần trong một đêm tiêu diệt Lục Kiệt tu chân đã làm kinh ngạc thiên hạ, đây quả thực là một loại hành động vĩ đại. Đều là vương giả thế hệ trẻ tuổi, nhưng sáu người liên thủ lại bị Tiêu Thần một mình quét ngang.

Tất cả thiên hạ thất kinh!

Nhất là Tiêu Thần không ngờ vẫn còn làm bị thương nặng Hổ Bí cùng Thái Dương Thần Tử liền càng khiến cho tu vi của hắn có vẻ sâu không lường được .

Thập Kiệt mạnh nhất trẻ tuổi của Tu Chân Giới đã qua đời bảy người, Đặng Ngọc, Phương Thiên Khải, Diệp Thiên, Lăng Hư Diễn, Hạ Đỉnh, Thiếu Nghệ, Vô Danh Thị -- bảy đại cao thủ toàn bộ chết cùng trong tay Tiêu Thần .

Quét ngang thế hệ trẻ tuổi, Tiêu Thần làm rung chuyển tình hình Cửu Châu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.