Hạ xuống ... Đúng là vẫn còn hạ xuống ." Tại một chỗ bí mật trên Cửu Châu , Bạch Hổ Thánh Hoàng nhìn về hướng Tử Thành xa xa với ánh mắt phức tạp.
"Phải phá bỏ Tử Thành..." Thái Dương Thánh Thần chắp hai tay sau lưng đứng thẳng trên một đỉnh núi cao tít mà nhìn về Ung Châu xa vời.
"Biến mất... Không sẽ là vận mệnh cuối cùng của ta !" Tam Anh Thái Quân đứng trên không trung, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo cũng đang nhìn về thôn cổ thời hồng hoang ngoài bầu trời xa xôi.
Tử Thành đã hạ xuống nhân gian, tu giả thập phương hội tụ nơi đây, đám người từ bốn phương tám hướng như thủy triều bị rung động sâu sắc.
Bức tường toàn thân đen nhánh kia trông nặng nề mà lại rất thực. Nó cao ước chừng hơn trăm thước, giống như dãy núi ngang bằng đứng ở phía trước, mà toà lâu thành to lớn ở giữa lại càng hùng vĩ đồ sộ. Nó giống như dãy núi cao đứng sừng sững định đổ xuống người. Sao có thể là toà thành trì tầm thường, rõ ràng là thiên ngoại Ma cung.
Nhất là bức tường màu đen dọa người, dù nhìn thế nào cũng thấy giống như nó đã bị máu tươi vô tận nhuộm qua, cùng với năm tháng trôi qua biến nên đã biến thành màu đen tử vong .
Tiêu Thần cùng Thanh Thanh đứng trên bức tường thành cao hơn trăm thước, mắt nhìn xuống đám tu giả vô tận bên ngoài thành, rất có có cảm giác siêu thoát như đang đứng ngoài chín tầng trời mà quan sát chúng sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-gioi/2191345/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.