Mười bước giết một người, ngàn dặm không dừng bước. Cứ phẩy tay áo rời đi. . . Đúng là Tiêu Thần. Hắn bôn tập ngàn dặm, liên tục chiến đấu ở khắp một vùng rộng lớn xứ sở đông bắc.
Gặp thành nhỏ trên đường không thèm vào, nhưng thấy thành lớn tất lấy khí thế nghiền nát vạn vật đánh vào. Các Hoàng Toản vương giả không người nào có thể kháng cự. Hắn giết kẻ ngồi trên cao cả một cõi như lấy đồ trong túi, không có một Hỏa Chủng sinh vật cường đại nào có khả năng chống lại, tựa như vào chỗ không người.
Đúng vậy, Tiêu Thần tại khắp xứ sở đông bắc bộ đại khai sát giới, đánh đâu thắng đó. Hắn đến chỗ nào, ngàn vạn Hỏa Chủng sinh vật đều run rẩy, hoang mang lo sợ. Nhất là cường giả càng thêm e ngại, cực kì sợ bị cắt đầu lấy Hoả chủng.
Đúng vậy, càng mạnh càng sợ, chỉ trong một ngày đó Tiêu Thần liền tấn công năm tòa thành lớn, Thành Chủ đều bị hắn chém chết, không có một vị Thành Chủ nào có khả năng thoát đi.
Mỗi tòa thành lớn cũng xa nhau đến ngàn dặm, Tiêu Thần một mạch bắc tiến, tốc độ nhanh đến mức tận cùng. Nơi nào đi qua, cường giả sợ hãi, Cự Nhân Thành trung ương nhận được không ít tin tức cầu cứu.
Mà trên đường càng có không ít Thành Chủ trực tiếp vứt thành bỏ đi.
Tiêu Thần nhanh như chớp giật, một mạch xông lên phương bắc.
Lại một tòa thành lớn ngăn cản đường đi, vượt qua nơi này sẽ trực tiếp đối mặt Cự Nhân Thành .
Tiêu Thần như bão như chớp, hắn xông lên giữa mặt đất đỏ bầm, đến phía trước tòa thành hét lớn: "Quì xuống hàng đi, tha cho các ngươi khỏi chết!"
"Mới vừa rồi. . . nhận được tin tức không chính thức đúng là sự thật, một vị Hoàng Toản tổ tông đánh tới . . ." Tất cả Hỏa Chủng sinh vật giữ thành đều nơm nớp lo sợ, quay đầu liền hướng vào trong thành bỏ chạy. Truyện được copy tại Truyện FULL
Mấy tên Hỏa Chủng sinh vật vội vã đóng cửa thành, nhưng điều này có thể ngăn cản một vị Hoàng Toản cường giả sao? Tiêu Thần trực tiếp bước dài tiến lên, một chưởng đao bổ ra, cửa thành to lớn liền ầm ầm nát tan, hóa thành bụi.
Trên phố lớn tất cả Hỏa Chủng sinh vật lâm vào sự sợ hãi. Đại đa số lựa chọn quỳ rạp trên đất. Số ít cường giả hoảng loạn chạy trốn đi.
Tiêu Thần không lạm sát kẻ vô tội. Cứ trên đường cái cất bước đi về phía trước. Không nhanh không chậm đuổi theo mấy tên đầu lĩnh đám canh cửa thành đang chạy trốn kia. Những người này trực tiếp trốn về hướng Thành Chủ phủ, giống như đang dẫn đường cho hắn. Miễn cho hắn phải tìm kiếm làm phiền kẻ khác.
Tại Thành Chủ phủ Tiêu Thần gặp phải sự chống cự kịch liệt . Những điều này là do thân tín của Thành Chủ dũng mãnh không sợ chết. Nhưng mà đối mặt một Hoàng Toản vương giả cường đại toàn thân giống như kim loại hoàng kim đúc mà thành thì sự chống cự của bọn chúng có vẻ quá mức yếu ớt vô lực .
Tiêu Thần mỗi lần đi một bước liền chụp nát mấy cỗ Hỏa Chủng sinh vật. Thượng Thương Chi Thủ chém sắt như bùn. Những khối cốt thể đều ở dưới chưởng của hắn mà hóa thành tro bụi. Hình thần câu diệt. Chỉ có tro cốt trắng xóa giống như là bột mì đang tung bay.
"Kẻ Siêu cấp Tiến Hóa . . ." Tiêu Thần kinh ngạc. Chủ nhân Thành Chủ phủ lại là một Tử Toản khô lâu. Nhưng mà lại có Hỏa Chủng dao động cường đại cấp Hoàng Toản bậc hai.
Trong nháy mắt hắn lại sáng tỏ . Đây là một kẻ Tiến Hóa thất bại. Có một số Thải Toản sinh vật trong quá trình trưởng thành đã gặp chuyện ngoài ý muốn. Hỏa Chủng bị thương có thể sẽ làm cho tài năng bẩm sinh biến mất. Chỉ có có thể tấn bậc như Hỏa Chủng sinh vật tầm thường. Không bao giờ có thể đạt tới siêu cấp Tiến Hóa nữa.
Tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại này, trong khoảnh khắc thấy Tiêu Thần thì không hề chiến đấu, lập tức lựa chọn bỏ chạy, hướng về phía Cự Nhân Thành mà chạy đi, phát huy tốc độ đến cực hạn.
Tiêu Thần bỏ qua tòa thành trì này mà truy theo sát. Điều hắn muốn chính là hiệu quả này, có người làm kẻ dẫn đường cho hắn là tốt nhất.
Dù sao, Cự Nhân Thành chỉ có một tòa, vạn nhất mà đi chệch hướng thì đích xác mà nói sẽ phải đi thêm rất nhiều chặng đường oan uổng. Không giống các tòa thành lớn bình thường, đi hướng nào cũng có, ngay cả bỏ qua một cái thì còn có thể gặp đâu đó một tòa khác.
Hắn tranh thủ chính là thời gian, có người dẫn đường, "Dẫn dắt" hắn xuất phát về hướng Cự Nhân Thành thì không thể tốt hơn nữa. Có khả năng tiết kiệm rất nhiều thời gian cho hắn "Tiêu xài" .
Loại cảnh giới Hoàng Toản bậc hai tại đại lục xứ sở bên ngoài đã xem như cường giả siêu cấp, tại xứ sở phía Đông trừ phi gặp ba vị vô thượng vương ra, cơ hồ không ai có khả năng làm gì bọn họ.
Nhưng mà, một vị Hoàng Toản vương giả xuất thế, mặc dù cùng bậc với bọn họ , nhưng chắc chắn khắc chế tất cả cường giả cùng bậc.
Nhanh như chớp giật, gấp như tia sấm sét.
Hai đại cường giả một trước một sau, hướng về Cự Nhân Thành phóng đi. Ngàn dặm xa đối với cấp số cường giả như bọn hắn mà nói thì không đáng kể chút nào.
Tử Toản khô lâu muốn chạy trối chết, tự nhiên dốc cạn kiệt khả năng bỏ chạy. Cũng không biết qua bao lâu, phía trước có một tòa thành lớn nguy nga rốt cục đang hiện ra. Tường thành to lớn giống như núi non trùng điệp bao la hùng vĩ nối tiếp nhau.
Mặc dù vẫn còn cách nhau rất xa, nhưng đã cảm giác được khí tức hào hùng của tòa thành khổng lồ này. Tòa thành cao lớn hùng vĩ có dấu ấn của kết tinh theo năm tháng cùng thử thách đặc hữu , trải qua sự bể dâu mấy ngàn năm vẫn đứng vững không ngã.
Trong khoảnh khắc Tử Toản cường giả quay đầu lại, lộ ra một nụ cười lạnh nham hiểm. Cự Nhân Thành tự nhiên có cao thủ bảo vệ, nếu như sau khi nó vào thành sẽ cùng hội họp chung một chỗ, cộng đồng đối phó lại kẻ siêu cấp Tiến Hóa này. Khi đó ai sống ai chết sẽ rất khó dự liệu .
"Ngươi cho rằng ta sắp đi vào chỗ chết sao?" Tiêu Thần bỗng nhiên tăng tốc, trong giây lát vọt tới phía sau nó miệng bảo: "Đa tạ ngươi dẫn đường cho ta , hiện tại sứ mạng của ngươi đã kết thúc."
Tử Toản cường giả giận dữ, cho đến lúc này nó mới biết được mình bị người ta lợi dụng . Nhưng mà nó tuyệt không cam lòng, lại càng không khoanh tay chịu chết. Nó là Hoàng Toản bậc hai cường đại, là kẻ ngồi trên cao, hôm nay hy vọng sống đã hiện ra trước mắt, làm thế nào mà nó chịu từ bỏ.
Dốc cạn kiệt khả năng chống lại!
Tử quang ngút trời, Thần hỏa mãnh liệt, nó tạo thế mãnh liệt như hổ, toàn thân như Giao Long, phi lên ngang trời, hai chân đạp tới xương cổ Tiêu Thần . Nó là một kẻ siêu cấp Tiến Hóa thất bại nên tự nhiên biết sự mạnh mẽ của Hoàng Toản cốt thể , cho nên nó tìm kiếm chỗ yếu ớt nhất để công kích, nếu không rất khó phát ra nổi tác dụng.
Tiêu Thần âm thầm gật đầu, cái tên gia hỏa này quả nhiên phi phàm. Hai chân đạp tới kia dĩ nhiên có Thần hỏa mãnh liệt bao phủ, hiển nhiên đối với việc vận dụng Hỏa chủng đã đạt đến Hóa Cảnh.
Nhưng điều này có thể làm được gì? Hai người cùng bậc, nhưng mà chiến lực lại chênh lệch quá lớn, hoàng kim song quyền dập vang trời mà giơ lên! Không có một chút hoa mĩ đánh về phía hai chân Tử Toản kia.
Thần quang tỏa ra mãnh liệt, hào quang màu tím hóa thành chất hữu hình đã ngăn chặn song quyền của Tiêu Thần . Tuy rằng lại lập tức sụp đổ vỡ vụn, nhưng mà Tử Toản cường giả thắng được một chút thời gian. Nó đạp không mà đi, mượn phản lực tác dụng lớn lao này để rất nhanh bay ngược đi về hướng Cự Nhân Thành.
Không thể không nói kinh nghiệm chiến đấu của nó phi thường phong phú. Lợi dụng Hỏa Chủng thần quang, mượn lực lượng đối thủ để gia tốc cho tốc độ bỏ chạy của mình.
Chỉ là, hôm nay nó gặp phải không phải cường giả bình thường mà chính là Hoàng Toản siêu cấp Tiến Hóa vương giả.
Còn cách cửa thành độ trăm trượng thì nó liền bị một đạo cầu vồng vàng chói đuổi theo , một vệt chớp vàng xé rách không trung đã ngăn cản đường đi của hắn.
"Sát. . ."
Lúc này, đại môn của Cự Nhân Thành mở rộng , hai tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại dẫn dắt đại quân xông ra. Bọn chúng thấy được hai người ngoài thành thì muốn lao ra tiếp ứng Tử Toản cường giả.
Tử Toản cường giả thật sự chú ý thấy được hy vọng. Nó đã không sợ hãi, thậm chí không hề bỏ chạy nữa mà lộ ra nụ cười lạnh, bắt đầu phản kích sắc bén.
Nhưng vừa lúc đó, cùng với một tiếng Thiên Âm to lớn vang lên, nó cảm giác linh hồn của chính mình phảng phất muốn tán loạn , xương ngực không ngờ đều bị chấn nát, đầu lâu cũng xuất hiện vết rạn.
Còn chưa để cho nó kịp phản ứng lại, một bàn tay màu vàng chụp xuống. Nó thấy cả cỗ cốt thể đều bị đánh bể thành phấn vụn màu tím, chỉ có đầu lâu bị địch nhân vặt đi, kế tiếp nó liền cũng không biết gì nữa.
Tiêu Thần đúng lúc có mặt hai vị cường giả Cự Nhân Thành đến cứu viện mà luyện hóa Tử Toản cường giả.
Cự Nhân Thành chính là một trong ba tòa đại Vương Thành xứ sở phía Đông, người nào dám hành động kiêu ngạo ngông cuồng ở chỗ này ? Quả là hiếm có. Nhưng mà hai đại cường giả ra khỏi thành lại không dám nói thêm điều gì, quay đầu chạy trở về bên trong thành trì.
Bọn họ đã nhận được không ít tin tức cầu cứu, tự nhiên biết Hoàng Toản vương giả trước mắt này đáng sợ cỡ nào.
Cự Nhân Vương chính vì hắn mà tự mình đi ra khỏi thành này, nhưng không nghĩ vì vậy mà tên Ma vương đó lại phản sát đến nơi này.
Tiêu Thần không hề đuổi vượt qua
Mà điềm tĩnh cất bước đi tới, cho đến khi nhìn thấy bọn họ đóng chặt cửa thành.
"Hôm nay ta muốn đại khai sát giới tại Cự Nhân Thành !" Dao động tinh thần như sấm sét nổ vang, truyền khắp cả tòa Cự Nhân Thành.
Tiêu Thần không hề đi tới cửa thành cao lớn, mà là trực tiếp nhằm phía tường thành cao lớn như núi non trùng điệp kia. Hắn vốn là vì muốn xông đến phá hoại đại bản doanh của Cự Nhân Vương nên tự nhiên muốn ở tòa thành to lớn này lưu lại dấu ấn của chính mình.
Giống như một ngôi sao chổi từ bên ngoài vòm trời, Tiêu Thần hóa thành một đạo cầu vồng vàng chói lao tới. Thượng Thương Chi Thủ liên tục chớp động, kim quang lóng lánh như có một vầng mặt trời văng tung tóe trông cực kì chói mắt.
"Ầm ầm ầm "
Sau khi Thượng Thương Chi Thủ của Tiêu Thần đánh ra, tường thành cao mấy chục thước ầm ầm sụp đổ, bị mở ra một cái lỗ thủng lớn. Mà hắn cũng không thèm ngừng, liên tục chớp động Thượng Thương Chi Thủ. Cốt chưởng màu vàng chém sắt như bùn, lấy thế không thể ngăn cản liên tục đẩy ngã đoạn tường thành dài hơn ba trăm thước .
Cái kiểu tùy tiện phá hư lớn như thế, quả thực là muốn hủy diệt tòa thành trì này.
Hỏa Chủng sinh vật bên trong thành nơm nớp lo sợ, một vị Hoàng Toản vương giả dĩ nhiên đẩy ngã một đoạn tường thành lớn đã sừng sững mấy ngàn năm không đổ, lập tức làm chúng hoang mang lo sợ, sợ hãi không thôi.
Cứ như thế, Tiêu Thần bước vào trong thành.
Ngoài dự liệu của hắn, cũng không có cường giả đến ngăn cản. Tựa hồ biết không địch nổi nên không ai nguyện ý chịu chết.
Tiêu Thần cười to, trực tiếp hướng về trung tâm tòa thành phóng đi. Mặc dù không thể đạt được Hỏa Chủng cường đại hơn, nhưng hành trình lần này cũng đáng. Trên đường hắn đã luyện hóa Hỏa Chủng của chủ nhân sáu tòa thành lớn.
Hiện tại công chiếm Cự Nhân Thành, giống như hung hăng cho Cự Nhân Vương mấy cái bạt tai vang dội, như thế cũng coi như hoàn thành viên mãn mục đích rồi.
Thành Chủ phủ nguy nga phi thường, kéo liên miên thành cụm kiến trúc cao lớn rộng rãi. Đến nơi này Tiêu Thần ra tay không giữ lại chút nào, dưới cốt chưởng màu vàng , những chiếc đền đài Lâu Các không ngừng nổ nát rồi đổ xuống, bụi mù ngút trời.
"Lớn mật. . ."
Cường giả ở lại trấn thủ Cự Nhân Thành rốt cục ngồi không yên. Nếu như kiến trúc có tính biểu tượng ---- Thành Chủ phủ mà bị hủy, sau khi Cự Nhân Vương trở về tất nhiên sẽ nổi giận, bọn họ không muốn đối mặt loại cảnh tượng đáng sợ này.
Tứ đại cường giả từ tứ phương xuất hiện, nhất loạt hướng về Tiêu Thần đánh tới.
"Ha ha. . ." Tiêu Thần cười to, thấy Hỏa Chủng sinh vật Hoàng Toản bậc hai cường đại, hắn cũng không có một chút vẻ sợ hãi. Ngược lại giống như là thấy được con mồi béo mập mà đại chiến cao thủ tứ phương .
Cùng lúc đó, đại quân Hỏa Chủng sinh vật dũng mãnh không sợ chết từ bốn phương tám hướng xông tới, bao quanh cả nơi này.
Trong đại quân ngàn vạn Hỏa Chủng sinh vật xung phong liều chết, một đôi hoàng kim cốt chưởng của Tiêu Thần tỏa ra hào quang mãnh liệt, chém ngạng một tảng lớn, bổ thẳng xẻ thành một con đường. Thượng Thương Chi Thủ lấy thế nghiền nát vạn vật làm tan biến tứ phương.
Hỏa Chủng sinh vật chỉ cần đụng tới sẽ phát ra tiếng dập vỡ, bạch cốt bay tán loạn. Trong Thành Chủ phủ giống như đang nổi lên trận tuyết lớn, xương gãy hóa thành phấn trắng bay lả tả.
Không ai có khả năng ngăn cản công kích khủng bố của Hoàng Toản vương giả , hoàng kim cốt chưởng phát huy ra, một nhát chính là bay một tảng lớn, rất nhiều Hỏa Chủng sinh vật trong nháy mắt hình thần câu diệt.
Ở trong quá trình này, Tiêu Thần thuận lợi chém giết một vị cường giả Hoàng Toản bậc hai, ngay trong chiến đấu liền đem Hỏa Chủng đó luyện hóa .
Hỏa Chủng sinh vật càng tụ càng nhiều, chúng quên mình xông về hướng Thành Chủ phủ. Tiêu Thần có lẽ lần đầu tiên thấy quy mô chiến đấu lớn như thế , bốn phương tám hướng khắp nơi đều là biển xương cốt mênh mông, quả thực sắp phủ kín nơi này.
Lúc này, lợi thế lớn nhất của Thiên Âm chữ " Ông" được thể hiện ra, Thiên Âm to lớn làm rung động thiên địa rồi lan truyền về tứ phương.
Đám bạch cốt sinh vật chung quanh hắn phảng phất như bị quả cự chuỳ ngàn cân nện xuống đầu, nát vụn toàn bộ đến từng tấc, hóa thành cốt phấn trắng như tuyết rơi xuống đất lộp bộp. Trong phạm vi mười trượng không có một Hỏa Chủng sinh vật có khả năng tiếp cận.
Đây là chỗ cường đại của Thiên Âm chữ " Ông" , thích hợp nhất cho hỗn chiến đại quy mô. Quả thực nó có khả năng quét sạch tứ phương.
Hôm nay linh hồn hắn còn chưa đủ tinh khiết, khó có thể phát huy Thiên Âm đến mức tận cùng. Nhưng mà đối phó Hỏa Chủng sinh vật tầm thường như vậy thì đã là đủ rồi , trong vòng mười trượng chỉ có ta vô địch. Làn sương mờ màu vàng đậm đặc bao phủ không gian mười trượng đang sáng lạn chói mắt, Hỏa Chủng sinh vật vọt tới không ngừng nát vụn, toàn bộ hình thần câu diệt.
Ngay cả là ba đại cường giả may mắn còn tồn tại cũng không dám tới gần. Bên trong phương viên mười trượng quanh Tiêu Thần giống như một không gian ma ngục hủy diệt , diệt sạch tất cả sinh linh.
Vào giờ khắc này, Tiêu Thần như một vị Hoàng Toản Chiến Thần vô địch , đánh đâu thắng đó!
Hào quang vàng rực chiếu rọi mãnh liệt khắp chốn xứ sở này làm nó thành một chốn lấp lánh. Cả tòa Thành Chủ phủ hoàn toàn bị hắn lấy Thượng Thương Chi Thủ san bằng , hóa thành một mảnh phế tích đáng sợ .
Bốn vị cường giả trấn thủ ở nhà bị giết chết mất ba tên, một vị Hoàng Toản vương giả quật khởi đã là không người nào có thể kháng cự!
Cả một vùng rộng rãi bên trong trung tâm thành, cùng với các vật kiến trúc to lớn quanh đó, toàn bộ bị Tiêu Thần làm đổ nát, đây hoàn toàn là phá hủy tòa thành.
Nếu muốn khôi phục nguyên trạng của Cự Nhân Thành, chỉ sợ sẽ phải hao tổn lực lượng rất lớn mới làm được.
Bầu trời sao lấp lánh, màn đêm đã buông xuống. Vầng trăng vằng vặc treo cao cao trên bầu trời, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống Cự Nhân Thành đã là một vùng rộng lớn bị hủy diệt.
Rất nhiều quần thể kiến trúc đều hóa thành phế tích.
Tứ đại cao thủ giữ thành thì người cuối cùng đã bỏ chạy, Tiêu Thần lục soát khắp tòa thành rộng lớn cũng không hề phát hiện ra hắn. Trái lại trong kho báu ngầm dưới đất tại Thành Chủ phủ lục soát được mười bình lớn Sinh Mệnh Nguyên Dịch.
Đây là một thu hoạch lớn lao, Tiêu Thần đang chuẩn bị trong tương lai sắp tới sẽ tịnh hoá linh hồn. Hắn không nghĩ tới lại thu thập được nhiều Sinh Mệnh Nguyên Dịch như vậy, quả là thần dịch phụ trợ.
Sau khi Tiêu Thần thu tất cả Sinh Mệnh Nguyên Dịch vào trong không gian Giới Chỉ liền trốn xa không lưu luyến chút nào. Hắn biết Cự Nhân Vương chỉ sợ sắp trở về, kết quả này đối với vị vô thượng vương kia mà nói, không nghi ngờ tương đương một đả kích nặng nề.
Một ngày một đêm bôn tập, tiêu diệt chủ nhân sáu tòa thành lớn, rồi sau đó lại công chiếm Cự Nhân Thành. Liên tục di chuyển chiến đấu ở các chiến trường xa chừng vạn dặm, một trận chiến này quả là huy hoàng.
Có khả năng phỏng đoán cảnh tượng Cự Nhân Vương nổi giận .
Sau khi Tiêu Thần rời đi vẻn vẹn có nửa canh giờ, từ phía đông nam xa xôi bay tới một đạo cầu vồng động trời. Người chưa đến, khí tức cường giả khủng bố đã phô thiên cái địa mà đến, mênh mông như biển, cơn thịnh nộ lan đi tứ phương khiến cho tất cả sinh vật trên mặt đất đều sợ run.
Tiếng gầm gừ cực lớn làm rung động thiên địa, truyền đi xa mấy trăm dặm. Uy áp chí cao vô thượng bao phủ tứ phương!
Cự Nhân Vương phẫn nộ đã trở về, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. Dọc đường hắn đã biết sáu tòa thành lớn bị công phá, giờ phút này phải nhìn cả một vùng lớn của Cự Nhân Thành đều hóa thành phế tích, hắn có cảm giác muốn thổ huyết.
"Rống. . ."
Cự Nhân Vương điên cuồng, hắn đã vượt qua sự phẫn nộ. Cường đại như hắn, chưa từng ăn phải một đòn nặng như vậy. Từ trước đến giờ là nó tính toán làm hại người khác, đánh giết bất cứ cường giả nào có gan phản kháng. Không nghĩ hôm nay sai lầm nhất thời để xảy ra tai họa lớn như thế.
Trong tin tức truyền đi ra ngoài trước tiên , cú đêm bay về phía tứ phương, khắp xứ sở đông bắc bộ như bị động đất!
Tất cả kẻ ngồi trên cao trong Hỏa Chủng sinh vật đều lộ ra vẻ khó có thể tin nổi. Vị Hoàng Toản vương giả này quá độc ác, ngay cả hang ổ cũng đánh! Một mạch đánh tới đại bản doanh của Cự Nhân Vương , quét ngang khắp vùng xứ sở rộng lớn do Cự Nhân Vương thống trị. Bất luận chiến quả hay chỉ lấy ảnh hưởng mà nói, đó là khó có thể lường được!
Đúng vào thời khắc này, tiêu điểm được khắp nơi nghị luận ---- Hoàng Toản vương giả đang chạy khẩn cấp ở dưới ánh trăng, vòng qua cả một vùng rộng lớn. Hắn đang hướng về phía ngược chiều với Cự Nhân Vương mà đi, hắn muốn truy sát bảy đại cao thủ theo xuất chiến cùng Cự Nhân Vương, nhưng lại bị rớt ở phía sau còn chưa trở về .
Đây là một quyết định điên cuồng mà lại can đảm , Cự Nhân Vương nổi giận phi thường nguy hiểm. Nếu như bị hắn phát giác thì kết quả là đáng sợ. Nhưng cơ may hắn có thể tấn chức thành Hoàng Toản bậc ba trong thời gian ngắn nhất hay không lại gửi gắm trên người bảy đại cao thủ kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]