Chương trước
Chương sau
Một bóng dáng khổng lồ hiện lên sừng sững ở trên trời cao, như núi Thái Sơn, trùm kín trời đất, ôm trọn một chốn thế giới nầy. Nó làm kinh sợ linh hồn người ta, khiến cho trong lòng tất cả vương giả run rẩy.

Khí thế của hắn làm cho người ta sợ hãi như thế!

Ở phía trước, một long ảnh cực lớn dần dần hiện lên rõ ràng. Nó phát ra hào quang vạn trượng, giống như một tòa Hoàng kim Thánh Sơn đang hiện lên ở nơi này. Không ngờ đó là một bậc truyền thừa vương mạch Long Tộc trong truyền thuyết ---- Sư Vương Long.

"Ngươi không chết? !" Trên mặt lão Dạ Xoa hiện ra vẻ khó có thể tin nổi.

Tu La Bán Tổ cũng mặc mái tóc đỏ bay loạn, vô cùng kinh ngạc hỏi tiếp: "Năm đó Long Đảo bị trấn phong, ngươi mặc dù lấy thần uy cái thế đã dẫn một bộ phận cường giả Long Tộc mở ra cánh cửa để chạy trốn, nhưng không phải cuối cùng bất hạnh ngã xuống sao? !"

Nghe những lời ấy, tất cả vương giả trên bầu trời đều ồ lên. Những lời này làm cho người ta rất kinh hãi, quả thực không thể tưởng tượng nổi. Lão Cự Long trông giống như hoàng kim Thần Sơn có lai lịch thật sự dọa người.

"Bởi vì lão Thiên hắn không chịu nhận ta." Giọng điệu của Sư Vương Long rất bình thản, nhưng hàm ý trong đó lại rung động lòng người. Loại uy áp này không phải tận lực phát ra mà là tự nhiên tỏa ra.

Tất cả dị tộc vương cùng với cường giả của nhân loại đều kính sợ sâu sắc. Không ít người bắt đầu cẩn thận nghị luận.

"Sư Vương Long cùng Bạo Long đồng thời xưng là long chủng mạnh nhất dưới Tổ Long!"

"Lão đã đạt tới cảnh giới Bán Tổ, nhưng vì sao không có đặc thù của Tổ Long, chẳng lẽ không hướng tới tiến hóa thành Tổ Long sao? !"

. . .

Lão Sư Vương Long to như quả núi cao trước mắt này không có bất cứ đặc thù gì Tổ Long . Nhưng khí thế bức người. Lão có một phần khí tức của vô thượng vương giả sinh ra cùng thời với trời đất. Toàn thân lóe ra hào quang vàng chói sáng lạn, như là kim loại đúc từ hoàng kim mà thành.

Nó cao đến mấy trăm thước. Dài đến hơn một ngàn thước.

Thân rồng khổng lồ tựa như quả núi cao hùng vĩ, cực kỳ giống hùng sư. Nhưng tuyệt đối không thể là sư tử. Toàn thân bao phủ đầy long lân lấp lánh những ánh hào quang vàng chói với cái đầu sư tử to lớn trông cực kì oai phong mạnh mẽ . Một đôi mắt xanh giống như hai cái đầm sâu không thể phỏng đoán. Cái bờm sư tử với lớp "Tóc mai" dài đến mấy chục thước. Những đốt gai rồng hoàng kim cực lớn trên lưng tỏa ra ánh vàng sáng lạn, trông cực kỳ uy vũ hùng tráng!

Bốn cái chân to lớn vững chắc mạnh mẽ, giống như là bốn cột trụ vĩ đại cao trên trăm thước. Mỗi một chân đều phải hơn mười người mới có thể ôm xuể. Tổng thể mà nói, ngoại trừ thân rồng phủ đầy lân giáp đang lấp lánh hào quang vàng chói cùng với cái đuôi cá sấu cực lớn kia thì chân tướng của lão Sư Vương Long này là một con thần sư khổng lồ to như quả núi cao.

"Không lấy Tổ Long làm mục tiêu tiến hóa, mà sinh ra để chiến đấu bảo vệ cho Long Tộc nên được gọi là Chiến Thần vương của Long Tộc . . ." Lão Dạ Xoa trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng xanh lè mà lẩm bẩm: "Rất khó tưởng tượng . . . Ngươi lại còn sống. Sau khi bị trấn phong vô tận năm tháng lại tái hiện hậu thế. Ta nghĩ sẽ làm rất nhiều người thất kinh đây."

Mọi người nghe vậy tất cả đều cả kinh, Dạ Xoa Bán Tổ trong lúc vô tình đã tiết lộ một bí ẩn hàng đầu. Trong các vị vương của Long Tộc lại có một loại Chiến Thần vương cường đại vô địch, chỉ nhằm vào tiến hóa bản thể chứ không lấy Tổ Long là mục tiêu.

Chiến Long trong truyền thuyết của Long Tộc, dưới cấp Tổ Long khó mà có địch thủ!

"Y nha. . ." Tiểu Thú Kha Kha đã vui vẻ chạy tới gần người bảo vệ của Long Tộc, vô cùng vui mừng, trong âm thanh non nớt tràn ngập niềm vui sướng mà gọi lớn: "Quái thúc thúc. . . Người là quái thúc thúc xuất hiện trong giấc mộng!"

Nghe được những lời ấy, tất cả mọi người có mặt như hóa đá, cằm trễ xuống, ai nấy đều hoàn toàn không ngậm miệng nổi mà ngơ ngác sững sờ, gần như ngẩn người.

Quái thúc thúc? ! Lại còn có tiểu tử kia gọi ra thành lời. Chiến Thần vương vô cùng cường đại của Long Tộc vốn có phương thức tiến hóa đặc biệt, sống suốt năm tháng vô tận và gần như là tồn tại vô địch . Nay lại bị Tiểu quỷ gọi tên như thế, thật sự làm cho không người nào nói đượcnên lời.

Ở hiện trường, e là chỉ có Tiêu Thần hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Kha Kha sau khi sanh liền có đại thần thông của Long Tộc, nhưng mà chính tiểu tử kia cũng không biết bản thân làm thế nào mà nắm giữ được. Cho đến sau hai mươi mấy năm trôi qua , nó nhanh chóng trưởng thành. Mànsương mù ở chỗ sâu trong trí nhớ của tiểu tử kia mới dần dần tan đi, trong biển kí ức phục hồi nhớ lại mới hiện ra một vị Long vương sáng lạn ánh hào quang vàng chói.

Khi Long Đảo bị phong ấn thì cũng không làm cho Chiến Thần vương của Long Tộc bị mất đi thần tính, không bị hóa thành Man Thú chỉ có dã tính. Chính là lão, khi Kha Kha còn chưa ra đời, vẫn nằm trong quả trứng ngọc Thất Thải đã dạy dỗ nó các đại thần thông của Long Tộc.

Xoẹt

Lớp hào quang vàng chói vạn trượng mất đi, Sư Vương Long khổng lồ như quả núi đã hóa thành một người nam nhân trung niên oai hùng, ánh mắt vô cùng kín đáo. Lão vươn một cánh tay tiếp đón Kha Kha, đặt nó ở trên đầu vai của mình.

"Đúng thật là quái thúc thúc rồi . . ." Kha Kha vô cùng vui mừng. Nó chớp chớp đôi mắt to cồ cộ nhìn người bảo vệ Long Tộc mà ríu rít : "Cám ơn quái thúc thúc dạy cháu thần thông."

Mọi người hơi bị cười ngất. Tiểu quỷ này cũng quả là không sợ người lạ, "Không biết hối cải" như thế mà cứ xưng hô với Chiến Thần vương Long Tộc vô địch theo cách đó. Thật sự làm cho người ta có cảm giác cuốn hút.

"Dạy ngươi thần thông xong, ta lại chìm vào trong giấc ngủ đến bây giờ. . ." Người thủ hộ Long Tộc nhẹ nhàng cốc trán Kha Kha một cái, cho dù ai đều thấy được đối với tiểu tử kia lão rất cưng chiều.

"Quái thúc thúc, Lão Tổ tông đã trở lại Long Đảo sao?"

Nghe thấy Tiểu Thú hỏi như thế , ngay cả lão Dạ Xoa cùng Tu La Bán Tổ đều lộ ra sự chú ý. Năm đó lão Tổ Long cùng Hiên Viên đại đế xông ra không gian xa thẳm ngoài vòm trời, một đi không quay lại làm cho tất cả mọi người muốn biết kết quả cuối cùng của trận chiến ấy.

Người thủ hộ Long Tộc lắc đầu, rồi sau đó nói riêng với lão Dạ Xoa: "Từ nay về sau, thu hồi sát ý của ngươi, không nên có chủ ý đánh nó."

Trong lời nói bình thản ẩn chứa uy áp vô tận . Cho dù là ai cũng biết "Nó" kia là chỉ người nào. Tất cả mọi người thật không ngờ vì một con Tiểu Thú mà Long Tộc Chiến Thần vương lại nói ra những lời như thế đối với một vị Bán Tổ cường đại.

"Tại sao ta phải chấp nhặt với nó." Lão Dạ Xoa liên tiếp hừ lạnh mấy tiếng.

Mọi người kinh hãi, hai đại cường giả Dạ Xoa Bán Tổ cùng Tu La Bán Tổ đứng chung một chỗ, nhưng tựa hồ đều rất kiêng kỵ đối với người thủ hộ Long Tộc. Có thể tưởng tượng chiến long trong truyền thuyết cường đại đến đâu.

Mặc dù lão Dạ Xoa đã tự tìm xuống thang, nhưng trung niên Long vương oai hùng vẫn tuyệt không nể mặt chút nào. Lão nói rất bình thản: "Vừa rồi không phải ngươi hỏi ai tự tiện sửa đổi ngày tôi luyện đại chiến sao? Là ta."

Trong mắt Dạ Xoa Bán Tổ nở rộ xuất ra hai đạo ánh sáng lạnh lùng, rõ ràng là khá phẫn nộ.Nhưng cuối cùng lão cũng không phát tác ra.

Người bảo vệ Long Tộc quét qua mặt mọi người rồi nói: "Ta cảm giác được hiện tại có thể bắt đầu rồi."

Tu La Bán Tổ tóc đỏ như máu tìm cách xuống thang cho lão Dạ Xoa. Lão nói "Hôm nay mở ra cũng không phải không thể, chẳng qua có chút vội vã thôi."

Dạ Xoa Bán Tổ hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

"Trăm tộc không hòa thuận, nhưng sao lại phải phân biệt với nhau. Sắp tới đây các tộc như thế nào, ta nghĩ các ngươi hẳn là rất rõ ràng." Người thủ hộ Long Tộc nhìn chằm chằm lão Dạ Xoa cùng Tu La Bán Tổ, nói: "Không nên vì chuyện riêng nhỏ của mình mà quên đại sự, mục đích căn bản nhất không được quên. Khi đại địch không có mặt ở Cửu Châu cùng tứ phương thế giới thì chớ tự giết lẫn nhau."

Tu La Bán Tổ gật đầu, đáp: "Đại chiến tôi luyện tự nhiên vì làm tăng thực lực tiềm tàng của tất cả cường giả. Mấy tên tu giả chiến thắng cuối cùng sẽ được thần thánh thử thách, có cơ hội tấn chức Bán Tổ."

Người bảo vệ Long Tộc không nói thêm gì nữa với hai vị Bán Tổ, quay đầu bảo Tiểu Thú: "Theo ta quay về Long Đảo một chuyến."

Kha Kha nhìn về phía Tiêu Thần để hỏi ý kiến. Tiêu Thần làm sao mà không đồng ý đây? Tiểu tử kia một mực muốn trở về thăm, nhưng mà qua nhiều năm như vậy Long Tộc một mực phong bế đảo nên vô phương tiến vào.

"Ta sẽ nhanh chóng trở lại tìm ngươi. . ." Trước khi đi Tuyết Bạch Tiểu Thú không ngừng mà quơ móng vuốt nho nhỏ.

Người bảo vệ Long Tộc thắm thiết nhìn thoáng qua Nghịch Long vương, Hắc Long vương, Thanh Long vương, rồi sau đó xuyên qua không gian biến mất.

Đến lúc này mọi người mới nghĩ ra một việc. Hai mươi mấy năm qua Long Tộc một mực phong bế đảo, hiện tại chỉ sợ đã đích thực giải phong nên các loại cường giả Man Long sẽ muốn ra khỏi đảo. Đây tuyệt đối là sự kiện lớn

Long Tộc chính là một trong chủng tộc mạnh nhất. Dẫu Nghịch Long vương, Hắc Long vương đều chưa đạt tới cảnh giới Chí Nhân, nhưng không phải là thiên phú bọn hắn kém cỏi, mà là thời gian bọn hắn tu luyện so sánh với các vị vương của trăm tộc ngắn hơn rất nhiều.

"Đại chiến tôi luyện mở ra từ hôm nay . . ." Lão Dạ Xoa nghẹn một bụng hỏa trịnh trọng tuyên bố, âm thanh vang động dưới trời cao. Đồng thời, lão ban bố một chút quy tắc khác, trong đó có một điều phi thường trọng yếu là khi liên thủ giết địch, những người xông lên không được vượt qua năm người.

Quy tắc này phi thường nguy hiểm, hiện ở chỗ này có mấy vị đại Thiên vương các tộc khác. Nếu thực hành theo cách này mà nói, Tiêu Thần một mình rõ ràng sẽ bị rơi vào hoàn cảnh xấu. Bởi không đạt tới cảnh giới Chí Nhân thì năm tên cường giả cùng lên cũng không ngăn được một cao thủ Thiên vương.

Xoẹt xoẹt

Hào quang thoáng hiện, Thiên Ngoại Thiên cùng Nhân Ngoại Nhân xuyên qua không gian mà đến. Hai người không ngừng mở ra lối thông không gian, truyền tống tu giả nhân loại đi các nơi.

"Nơi đây mật độ cường giả quá lớn, cần phân tán đi bớt."

Bọn họ làm như thế làm cho cơn tức giận vốn đang dâng lên của lão Dạ Xoa càng thêm bất mãn. Nhưng mà lão nhanh chóng lạnh lùng yên tĩnh trở lại, cũng bắt đầu truyền tống các cường giả.

Đến khi Tiêu Thần đi ra từ lối thông không gian thì phát hiện chính mình bị vây khốn. Trong lòng hắn lập tức giận dữ, lão Dạ Xoa ném hắn đến nơi này, rồi sau đó lại truyền tống lớp lớp dị tộc vương tới đây. Thế này quả thực là trần trụi mưu sát.

Tứ Đại Thiên Vương Hải Thần vương, Đại Địa Vương, Dạ Xoa Thiên Hậu, Đấu Thần Vương bị lão Dạ Xoa đồng thời truyền tới, đây là Thiên vương chiến đội tên xứng với thực.

Đồng thời, còn có dị tộc vương cảnh giới Ngư Dược tổng cộng mười lăm người, chia làm ba chiến đội mắt nhìn chằm chằm vào, bao vây chặt Tiêu Thần ở trong đó .

"Dạ Xoa Bán Tổ, ta ân cần thăm hỏi bà ngoại nhà ngươi!" Đây quả thực chính là một tử cục, nhiều người như vậy ở không gian xứ sở này đang vây Tiêu Thần vào giữa, hoàn toàn là một cục diện phải chết.

Xoẹt

Hào quang lóe lên, vương giả Chiến tộc Mã Ba Áo cùng bốn vị dị tộc vương khác cũng được truyền tống tới, chiến đội thứ năm lại xuất hiện.

Đến hiện tại, Tiêu Thần hoàn toàn căm hận lão Dạ Xoa. Đây không phải rõ ràng muốn giết chết hắn sao, trần trụi không che dấu chút nào.

"Yên tâm đi, chúng ta sẽ từng chiến đội này nối tiếp chiến đội kia xông lên, sẽ không phá vỡ quy củ." Một người dị tộc vương cười to.

"Hãy để chúng ta đến lãnh giáo một chút thực lực của Chí Nhân Thiên vương." Một vị dị tộc vương khác nói trào phúng.

"Nghe nói năm xưa ngươi dựa vào Hoàng Nê Thai, đánh cho cao thủ thiên hạ không người nào dám tranh giành. Hiện nay không có của quý tại thân, không biết ngươi có thể gắng sức tới đâu."

"Ngày xưa là anh hùng, hôm nay chỉ sợ sẽ biến thành cẩu hùng ."

Vài tên dị tộc vương ở hàng đầu cười nói trào phúng phi thường chối tai như vậy.

Tiêu Thần bị bao vây bởi năm chiến đội, bao gồm vài đại Chí Nhân Thiên vương trong đó. Nếu muốn phá vòng vây, đó là không có khả năng. Nếu như đại chiến, hẳn phải chết không còn nghi ngờ.

Hiện nay, tựa hồ là chỉ có thể trước tiên quay về thế giới Tử Vong . Nếu như không có một con bài chưa lật này, hắn chỉ sợ thật sự sẽ bị Dạ Xoa Bán Tổ giết tươi.

"Năm đó ta như thế nào, hiện tại như thế nào thì vẫn không tới phiên mấy người các ngươi bình luận." Tiêu Thần âm thanh lạnh lẽo. Ngay cả vô phương chống lại nhiều vương giả như vậy , nhưng trước khi đi thì giết chết một đôi người có lẽ không thành vấn đề.

Bát Tướng Bản Nguyên thế giới hiện lên, tám cánh cửa thần bí đồng thời mở ra. Tám cỗ lực lượng của thế giới thần bí điên cuồng đánh ra, quét ngang tứ phương.

Đồng thời, Tứ Đại Tán Thủ cũng được hắn đánh ra. Bóng dáng Thiên Bi thần bí hiện lên trên bầu trời, uy áp hào hùng bao phủ tứ phương.

"Phốc", "Phốc "

Hai tên dị tộc vương tránh né không kịp nên bị thần thông chiến kỹ có một không hai đánh hoàn toàn nát bấy ngay tại chỗ. Chúng hóa thành huyết vụ bay tản mát trên bầu trời.

"Sát!"

Dị tộc vương quát lên, mấy chiến đội lại đồng thời hành động .

Đến giây phút cuối cùng này, Tiêu Thần không phản hồi về thế giới Tử Vong. Hắn đột nhiên thay đổi chủ ý, quyết định Phá Toái Hư Không tiến vào Trường Sinh Giới.

Tại khoảnh khắc lối thông không gian xuất hiện , hắn một bước đi vào. Một nửa số dị tộc vương cũng đi vào theo. Tiêu Thần cười khẩy, đây là tình huống hắn nguyện ý thấy. Chỉ cần không bị vây quanh thì đến bao nhiêu người hắn cũng không sợ. Với Bát Tướng cực nhanh, có khi là hắn còn có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.

"Đây là ... ?" Tiêu Thần ngạc nhiên, trong giây lát Phá Toái Hư Không, bay ra khỏi lối thông không gian, hắn kinh ngạc phát hiện trên bầu trời có không ít Tu Chân Giả đang Ngự Kiếm mà bay.

Đây là một vùng rừng núi linh khí đậm đặc giống như Tiên Cảnh. Mây mù tràn ngập, mỗi đỉnh núi cũng có Tiên cung mờ ảo. Ở xứ sở Tiên Sơn này thường có người lui tới, họ đều khống chế phi kiếm cùng pháp bảo.

Tiêu Thần lập tức cảm giác không ổn, chỗ này tựa hồ không phải Trường Sinh Giới. Có vẻ như là Tu Chân Giới trong truyền thuyết.

Xoẹt xoẹt xoẹt

Bóng người liên tục chớp động, dị tộc vương vội vàng bay ra khỏi lối thông không gian. Cầm đầu chính là Dạ Xoa Thiên Hậu, Hải Thần vương, Đại Địa Vương, Mã Ba Áo, phía sau là mấy chiến đội vương giả với cảnh giới Ngư Dược.

Đấu Thần Vương cũng không định đuổi theo, vừa rồi hắn xuất hiện cũng bởi vì Dạ Xoa Bán Tổ truyền tống đến.

Mặc dù như thế, Tiêu Thần cũng không có bất cứ phần thắng nào. Chỉ cần Dạ Xoa Thiên Hậu và vài đại Thiên vương nhất loạt đánh tới, hắn liền tuyệt đối vô phương ngăn cản. Càng không chỉ nói còn có nhiều dị tộc vương cảnh giới Ngư Dược.

Thế nhưng sau khi Phá Toái Hư Không, hắn không hề bị mọi người vây quanh nữa mà có khả năng bay độn. Không có chút do dự gì, Tiêu Thần bay về hướng sâu trong vùng Tiên Sơn này.

Vốn có Bát Tướng cực nhanh, Tiêu Thần hóa thành một đạo sấm chớp trong phút chốc đã biến mất. Đây là một trong ưu thế mạnh nhất khi hắn đối mặt vây công.

Trong vùng núi non thần tiên này có không ít Tu Chân Giả kỳ dị nhìn nhóm người này đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời, rồi tất cả phi thường giật mình.

"Truy theo, không cho hắn chạy thoát!"

"Nhất định phải loại bỏ hắn!"

. . .

Dị tộc vương trùng trùng điệp điệp đuổi theo. Các Tu Chân Giả trong Tiên Sơn thấy một đám người thực lực cường đại như vậy liền vội vội vàng vàng tránh né.

Sau nửa canh giờ, Tiêu Thần ngăn cản một người Tu Chân Giả để hỏi. Rốt cục được chứng thật hắn đã đi tới Tu Chân Giới, cũng chính là chỗ thời cổ đại được gọi Luyện Khí Giới, tên gọi tắt là Khí Giới.

"A. . ."

Sau nửa ngày, một tiếng hét thảm truyền đến. Một người dị tộc vương đơn thân độc mã đi lạc, ở trong Tiên Sơn tú lệ bị Tiêu Thần chặn lại. Liên tục mười ba chưởng Thượng Thương Chi Thủ xuất ra, giống như mười ba cơn sóng ngập trời làm cho tên dị tộc vương kia căn bản vô phương chống lại, bị đánh nát ngay tại chỗ ở trên bầu trời.

Nghe thấy có tiếng kêu thảm thiết, các vị vương bay đến trong khoảnh khắc.

"Cảnh giác một chút, không nên tự tiện hành động một mình." Chiến Vương Mã Ba Áo lớn tiếng truyền âm để các vị vương cẩn thận.

Tiêu Thần từ bầu trời xa cười to, âm thanh có chút lạnh lẽo: "Muốn giết ta thì phải chuẩn bị trả giá lớn nhất. Tu Chân Giới sẽ là nơi chôn thây mọi người các ngươi!"

Đến khi Dạ Xoa Thiên Hậu, Hải Thần vương, Đại Địa Vương, Chiến Vương dẫn người đánh tới thì Tiêu Thần đã độn đi xa.

Phía trước là một dải Tiên Sơn tú lệ với linh khí bốc lên từng trận , ráng lành rực rỡ lượn lờ tựa như ảo mộng.

Tại chân núi có một mảnh rừng trúc, hào quang sáng lạn, linh khí đậm đặc đang phát ra tinh khí của sinh mệnh mà từ cách rất xa có khả năng cảm nhận được.

Khi Tiêu Thần vọt tới phụ cận thì phát hiện, trong rừng cây lại có ba gốc ngọc trúc. Những thân trúc xanh biếc long lanh óng ánh, trên đó phân bố đầy các đường vân huyết lệ trông cực kỳ giống Huyết Lệ Trúc, một trong mười đại thần mộc trong truyền thuyết. Mà hào quang sáng lạn ánh lên khắp trong rừng trúc lại đều là bọn chúng phát ra.

"Mười đại thần mộc Huyết Lệ Tú, nếu đã sinh trưởng hơn vạn năm thì có khả năng luyện hóa thành Linh Bảo ." Đang lúc ấy thì có âm thanh như vậy từ trong khu rừng xinh đẹp truyền đến.

"Thật đúng là cực phẩm Thần Mộc, dùng để luyện hóa thành phi kiếm mang Mộc chúc tính lợi hại nhất ."

Đúng là có vài người đang ở giữa rừng cây.

Đột nhiên, truyền đến tiếng kêu kinh ngạc: "Tiêu Thần ngươi. . . Còn sống? !"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.