- Thiên hạ thương sinh? Mắc mớ gì tới ngươi? Sanh linh đồ thán? Ngươi gấp làm gì?
Chung Sơn vừa tức giận vừa mang theo một cổ thương tiếc nói.
- Ta...
Bi Thanh Ti bị một câu của Chung Sơn làm cho nghẹn tới mức không biếtnói cái gì cho phải. Nhưng lần này, cũng không có để cho Bi Thanh Tikhông thoải mái, ngược lại thật giống như một cổ khí ấm tràn vào tronglòng đang lạnh như băng.
Gánh nặng tinh thần to lớn bị một câu nói của Chung Sơn làm cho dễ dàng hơn rất nhiều.
Thiên hạ thương sinh mắc mớ gì tới ngươi? Loại lời đại nghịch bất đạo này, nhất thời để cho Cung chủ Băng Thần Cung phẫn nộ.
- Chung Sơn, ngươi nói cái gì? Thiên hạ thương sinh trong mắt ngươi cănbản là không đáng giá được nhắc tới sao? Ngươi trơ mắt nhìn Thiên MaGiới phủ xuống đại thế giới, ngươi...
Cung chủ Băng Thần Cung nổi giận.
- Om sòm!
Chung Sơn lạnh lùng nói.
Bi Thanh Ti bên cạnh khe khẽ bĩu miệng, lắc lắc đầu nói:
- Ta biết ta có thể làm như không nhìn thấy, nhưng thiên hạ sinh linh, hàng tỉ sinh linh, ta không thể trơ mắt nhìn...
Nhìn bộ dáng quật cường của Bi Thanh Ti, Chung Sơn khe khẽ thở dài nói:
- Ngươi đây là lo sợ không đâu, Thiên Ma Giới thì sao? Thiên hạ thánh nhân cũng không vội, ngươi trách trời thương dân cái gì?
- Ta... Ta... Ta...
Bi Thanh Ti nói liên tục ba chữ ta, bị Chung Sơn làm cho không biết nói gì.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-bat-tu/2767827/quyen-12-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.