Di Thiên Thánh nhân, một thân áo trắng, lơ lửng trên chín tầng trời!
Nhàn nhạt nhìn Xà Hậu Giáo chủ ma bào phía dưới.
Mọi người nhìn không rõ dung mạo của Thánh nhân, bởi vì hắn là Thánhnhân, đại biểu cho trời này, thiên vô tướng, thiên vạn tướng! Thánh nhân cũng như thế.
Di Thiên Thánh nhân vừa ra, không phát ra chút khí tức nào, nhưng một cỗ uy nghiêm lại quỷ dị xâm nhập vào trong lòng mọi người.
Trong chớp mắt, gần như trong lòng mọi người đều run rẩy, dường như phải đối mặt với thiên uy vậy.
Một loại cảm giác muốn quỳ bái bỗng nhiên từ trong lòng mội người hiện ra.
Đúng vậy, có một số người không đủ kiên định quỳ lạy, đây mới thật làThánh nhân, đây không phải là thần niệm đoạt thể của Thánh nhân ngàytrước, đây mới thật là Thánh nhân.
Thánh nhân tới, mọi âm thanh câu tịch, thiên địa đều giống như ngừng chuyển vậy.
Rất nhiều người thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn lên, mà người có thểnhìn lên, đều có cảm giác toàn thế giới đều nhạt đi, trên đời chỉ cònmột tiêu điểm, đó chính là Di Thiên Thánh nhân.
- Khè khè...
Con rắn xanh lớn dưới chân Xà Hậu Giáo chủ khè khè kêu lên, dường nhưcăm ghét Di Thiên Thánh nhân vậy, phát ra từng đợt gầm nhẹ, lạnh lùngnhìn về phía Di Thiên Thánh nhân.
- Nữ Oa huyết mạch phân thân. Đáng tiếc, Nữ Oa đã chết, kiêu ngạo hơn nữa cũng uổng công!
Di Thiên Thánh nhân thản nhiên nói.
Thanh âm rất nhẹ, nhưng lại truyền vào trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-bat-tu/2767207/quyen-9-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.