Sau khi biết được tiên nhân cường thế như Nam Cung Thắng cũng đều trở thành hạ thần của Đại Tranh, phần kiêu ngạo trong lòng Dần Lạc Nhật hoàn toàn không còn, tuy nói chính mình nhất thống Hổ tộc âm phủ, có vô tận quyền thế, lại là cường giả Thiên Cực Cảnh, nhưng mà đã tính là gì? Người ta là tiên nhân đều xưng thần, còn mình thì tính là cái rắm à?
Mang theo nỗi niềm không biết tỏ cùng ai, Dần Lạc Nhật tạm thời ở lại Đại Tranh Đế triều.
Chung Sơn Đế Cực Cảnh? Dần Lạc Nhật chưa từng để Đế Cực Cảnh như hắn vào mắt, nhưng tên Vu tộc mà mình đánh không lại cũng bị Chung Sơn giết, đây vẫn còn là Đế Cực Cảnh sao?
Vài năm tiếp xúc với Chung Sơn, Dần Lạc Nhật cũng dần dần chấp nhận Chung Sơn, đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất cũng là do Chung Sơn cố ý khơi thông quan hệ hai người.
3 người tới thư phòng, đều nghi hoặc nhìn về phía Chung Sơn.
- Bệ hạ truyền chúng ta đến, không biết là có chuyện gì?
Nam Cung Thắng hỏi.
- Về Thiên gia!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Ồ?
Ba người hơi hơi kinh ngạc, đặc biệt lão già nát rượu, lồng mày nhăn tít lại.
- Ngươi hỏi Thiên gia làm gì?
Lão già nát rượu lập tức hỏi.
- Một người thân của ta bị Thiên gia bắt tới Tĩnh Ba Trì, trước kia ngươi là người của Thiên gia, ngươi chắc cũng biết chứ?
Chung Sơn hỏi.
Nghe ba từ Tĩnh Ba Trì, lão già nát rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-bat-tu/2766585/quyen-7-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.