- Chung Sơn, tại sao ngươi lại biết đại sư huynh đang ở chốn này?
Thiên Linh Nhi nhìn Chung Sơn hỏi.
Không biết tại sao lúc này Thiên Linh Nhi đối với việc tương kiến đại sư huynh không còn nôn nóng như trước nữa, ngược lại trong lòng nàng đang cố thuyết phục chính mình, mình muốn gặp đại sư huynh, mình muốn gặp đại sư huynh, huống hồ mình đã đạt tới Tiên Thiên tầng thứ mười, chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá tới Kim Đan kỳ, một khi đột phá tới đó, mình có thể được đại sư huynh gọi là tiểu sư muội, không còn là tiểu cô nương trong mắt hắn nữa.
- Hạo Tam đã tìm được rồi, đi qua hạp cốc này sẽ thấy một lượng lớn tiên môn đệ tử vây quanh, người của Khai Dương tông nhất định cũng đang ở đó.
Chung Sơn nghĩ nghĩ rồi nói.
- Vậy à.
Thiên Linh Nhi gật gật đầu, sau đó nàng cúi xuống không nói gì, vừa đi vừa đá hòn đá nhỏ ở bên đường.
Nhìn thấy động tác của Thiên Linh Nhi, Chung Sơn cũng chỉ lắc đầu cười cười.
Cuối cùng hai người cũng đến hạp cốc kia, vừa đi tới cửa hạp cốc, cả hai đã thấy sương trắng xóa sườn núi.
Ở xung quanh, đang có ba tốp người, tất cả đều nhìn chằm chằm về phía sườn núi trắng xóa.
Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Chung Sơn xiết chặt lại, phân tích thế cục hiện tại.
- Đại sư huynh, đại sư huynh, còn có tam sư tỷ nữa.
Thiên Linh Nhi đột nhiên hưng phấn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-bat-tu/2765442/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.