Chương trước
Chương sau
- Chung Sơn, tại sao ngươi lại biết đại sư huynh đang ở chốn này?

Thiên Linh Nhi nhìn Chung Sơn hỏi.

Không biết tại sao lúc này Thiên Linh Nhi đối với việc tương kiến đại sư huynh không còn nôn nóng như trước nữa, ngược lại trong lòng nàng đang cố thuyết phục chính mình, mình muốn gặp đại sư huynh, mình muốn gặp đại sư huynh, huống hồ mình đã đạt tới Tiên Thiên tầng thứ mười, chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá tới Kim Đan kỳ, một khi đột phá tới đó, mình có thể được đại sư huynh gọi là tiểu sư muội, không còn là tiểu cô nương trong mắt hắn nữa.

- Hạo Tam đã tìm được rồi, đi qua hạp cốc này sẽ thấy một lượng lớn tiên môn đệ tử vây quanh, người của Khai Dương tông nhất định cũng đang ở đó.

Chung Sơn nghĩ nghĩ rồi nói.

- Vậy à.

Thiên Linh Nhi gật gật đầu, sau đó nàng cúi xuống không nói gì, vừa đi vừa đá hòn đá nhỏ ở bên đường.

Nhìn thấy động tác của Thiên Linh Nhi, Chung Sơn cũng chỉ lắc đầu cười cười.

Cuối cùng hai người cũng đến hạp cốc kia, vừa đi tới cửa hạp cốc, cả hai đã thấy sương trắng xóa sườn núi.

Ở xung quanh, đang có ba tốp người, tất cả đều nhìn chằm chằm về phía sườn núi trắng xóa.

Thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Chung Sơn xiết chặt lại, phân tích thế cục hiện tại.

- Đại sư huynh, đại sư huynh, còn có tam sư tỷ nữa.

Thiên Linh Nhi đột nhiên hưng phấn chỉ về phía ngọn núi phía bắc.

Thế nhưng Thiên Linh Nhi lại không phát hiện ra rằng lúc này ở trong mắt đại sư huynh chỉ có Bi Thanh Ti.

Thiên Linh Nhi gặp lại đại sư huynh thì trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng vui sướng, có lẽ do phản ứng có điều kiện mà nàng nhanh chóng rời khỏi hạp cốc, hướng về phía ngọn núi của Khai Dương tông mà chạy tới.

- Chờ một chút….

Chung Sơn kêu lên, nhưng đã không còn kịp rồi, Thiên Linh Nhi đã chảy khỏi nơi này, nhìn thấy vậy, Chung Sơn cũng chỉ có thể khẽ thở dài một cái rồi đuổi theo.

Trong sơn cốc chạy ra hai người, hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.

Mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào làn sương trắng, chờ đợi Hạo Tam lộ diện, bọn họ cũng kiêng kỵ thế lực khắp nơi.

Thiên Linh Nhi và Chung Sơn đột nhiên xuất hiện khiến cho những người vây quanh đều nhìn về phía họ, chẳng lẽ hai người này muốn cướp Hạo Tam hay sao?

Một số người lại phát hiện ra hai người không chạy tới làn sương trắng mà là chạy tới ngọn núi phía bắc.

Bọn họ muốn làm gì vậy?

Ở ngọn núi phía đông.

- Thiên U, hai người kia muốn động thủ trước.

Cổ Lâm hướng về phía thiếu nữ bên cạnh kêu lên.

Nghe thấy tiếng gọi này, Thiên U công chúa liên nhướn mày, trong lòng cảm thấy chán nản cho tên họ Cổ này.

- Thế tử, hai người kia chỉ có thực lực Tiên Thiên kỳ, hơn nữa hướng họ chạy là hướng phía bắc, chắc chắn không phải là động thủ với ba người Hạo Tam.

Thủy Kính tiên sinh cất tiếng nói.

- Tiên Thiên kỳ sao?

Cổ Lâm quả nhiên tin lời của Thủy Kính tiên sinh nói.

Ở phía bắc, chỗ chúng đệ tử Khai Dương tông.

- Đại sư huynh đó là Linh Nhi, còn có đệ tử mà Khai Dương tông mới thu.

Vân Thiên nhận ra Thiên Linh Nhi, còn có cả Chung Sơn nữa.

Nhìn thấy hai người nhanh chóng đi về phía ngọn núi phía bắc, đại sư huynh Thiên Sát đầu tiên dừng lại sau đó nhìn Bi Thanh Ti bên cạnh thì thấy lông mày của nàng hơi nhíu lại.

Thiên Sát không phải là người ngu ngốc cho nên biết rõ Thiên Linh Nhi là người vô cùng ái mộ mình, chỉ là giờ phút này có Bi Thanh Ti ở bên cạnh, nên hắn không muốn xảy ra hiểu lầm gì.

Mà giờ khắc này, Bi Thanh Ti cũng nhìn chằm chằm về phía hai người, nói chính xác, Bi Thanh Ti lúc này đang nhìn Chung Sơn, nhìn thấy hắn Bi Thanh Ti không kìm được nhớ tới cảnh ở suối nước nóng khi trước, hai má của nàng không kìm được nóng bừng lên.

Tại sao lại là nam nhân, tại sao lại là Chung Sơn? Tại sao hắn lại xuất hiện ở đó? Lúc ở hội nghị Khai Dương điện, mình sợ tương kiến với hắn sẽ xấu hổ cho nên không đi, tại sao bây giờ lại gặp mặt?

Bi Thanh Ti khẽ cau mày, trong mắt hiện lên một vẻ xấu hổ, nàng không biết tí nữa phải đối diện với Chung Sơn thế nào nữa.

Nhưng Thiên Linh Nhi chạy rất nhanh, cho nên Thiên Sát không thấy biểu lộ khác thường của Bi Thanh Ti.

Chung Sơn theo sát sau lưng của Thiên Linh Nhi, bởi vì phương hướng của Chung Sơn các cường giả đều trông thấy cho nên bọn họ cảm thấy hơi không ổn, hiển nhiên bọn họ đều hiểu lầm đây chính là Hạo Tam.

Lúc Chung Sơn cùng với Thiên Linh Nhi chạy về phía bắc ngọn núi thì đột nhiên ờ đằng sau làn sương trắng phát ra một tiếng nổ lớn.

- Ầm.

Một tiếng vang rất lớn, khiến cho Thiên Linh Nhi đang chạy cũng phải dừng lại mà quay đầu về phía đó.

Đồng thời mục quang ở bốn ngọn núi đều nhìn về phía Chung Sơn, ngay cả người của Khai Dương tông cũng nhìn về phía hắn.

Một tiếng vang thật lớn sau đó sương trắng từ từ tản ra, mọi người nhìn thấy ở phía dưới ngọn núi lúc này không còn là bùn đất nữa mà đã trở nên vàng óng, hiển nhiên đây là đại trận phòng ngự.

Đại trận bị triệt hồi, màu vàng cũng từ từ phai đi, mà ở bốn phía tòa núi cắm đầy nhưng ngọn cờ màu trắng.

Một kỳ trận.

Một lão giả cầm phất trần màu đen, lật tay đánh ra pháp quyết, đa số cờ đều bay vào trong tay y.

Sau đó năm mươi mốt con cự xà bắt đầu tức giận lên, trạng thái của nó khiến cho mọi người vô cùng sợ hãi, một con rắn đầu dài năm trăm thước, không đó là rồng một con cầu long, một con cầu long có sừng khiến cho người ta phải vô cùng sợ hãi. s

Một con cầu long ư?

Mọi người ở bốn phía ngọn núi đều lo lắng, tại sao lại như vậy, tại sao lại là một con cầu long?

Con cầu long này dài một trăm năm mươi thước, cái sừng dựng thẳng đứng, cao năm mươi thước, hai mắt vô cùng lạnh lẽo, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Ở bên cạnh con rồng lúc này là mốt nam tử tóc trắng, trong mắt của nam tử hiện lên một vẻ lạn lùng, một khí thế ngạo trời.

- Gừ

Con cầu long ngửa mặt lên trời rống một tiếng, coi như là thị uy với tất cả mọi người.

Ngay sau khi con cầu long này rống lên một tiếng, ngay lập tức năm mượi mốt con cự xà chia làm ba đường xuống núi.

Trong đó có một đường có mười sáu con bò về phía bwcs.

Thiên Linh Nhi kinh hãi vô cùng, Chung Sơn lúc này cũng dựng cả tóc gáy lên.

- Đi.

Hai mắt Chung Sơn trở nên đỏ bừng, hắn kéo Thiên Linh Nhi hướng về phía ngọn núi xa xa, thân hình nhanh chóng rời về phía đông bắc.

Tốc độ của đại xà thật là ghê gớm, sau một hồi nó đã bò xuống núi, không chỉ vậy, có một số con còn chui vào trong lòng đất.

Chung Sơn kéo Thiên Linh Nhi chạy thật mau, Chung Sơn cũng biết tình cảnh lúc này phía sau lưng, đại xà lúc này càng ngày càng tới gần, hơn nữa những con rắn này chạy vô cùng nhanh, đi về phía phương hướng của Chung Sơn.

Chúng đệ tử Khai Dương tông cũng cảm thấy cả kinh trong lòng. Bi Thanh Ti cùng với Thiên Sát nhanh chóng phóng xuống phía dưới các đệ tử phía sau cũng vọt theo.

Ở phía mặt đông ngọn núi.

Thiên U công chúa nhướn mày nhìn về đại xà phía đông, lại nhìn cầu long ở trên đỉnh núi.

- Cầu long? Lại là cầu long ư?

Cổ Lâm nhíu mày tỏ vẻ kinh ngạc, trên khuôn mặt tỏ ra một vẻ khó chịu.

Thủy Kính tiên sinh lúc này vấn khẽ phe phẩy cái quạt lông, hai mắt nhắm lại, đối với việc cầu long và Hạo Tam xuất hiện y cũng chỉ nhìn thoáng qua, sau đó rời ánh mắt đến lão Ngụy mặc hắc bào.

Cổ Lâm nhíu mày nhìn cầu long, lại đưa ánh mắt chuyển sang phía Thiên U công chúa, hắn nhìn thấy sắc mặt nàng có vẻ ngưng trọng thì đầu nóng lên nói:

- Thiên U, ta phái người đi bắt giữ Hạo Tam.

Nói xong, Cổ Lâm quay đầu định phân phó cho thủ hạ.

- Các ngươi.

- Câm mồm.

Thiên U công chúa liếc mắt nhìn Cổ Lâm.

Thủy Kính tiên sinh ở bên cạnh lại tiếp tục phe phẩy cái quạt lông, y hơi lắc lắc đầu, hiển nhiên đối với sự vướng víu của Cổ Lâm cũng cảm thấy hơi khó chịu.

Ở phía dưới, tốc độ của đại xà thật là ghê gớm, chỉ trong nháy mắt bọn chúng đã đuổi tới gần Thiên Linh Nhi và Chung Sơn.

Thiên Linh Nhi giờ phút này cũng biết rõ mọi chuyện không ổn, cùng với Chung Sơn đi về phía bên triền núi. Mà lúc này Bi Thanh Ti và Thiên Sát cũng bay nhanh xuống, thế nhưng hơn mười con đai xà đằng sau còn nhanh hơn bọn họ.

- Đạp vô tảng đá rồi bay lên.

Chung Sơn hô lớn.

Bởi vì trước mặt bọn họ đang có một tảng đá lớn màu đen, bây giờ có thể nhảy lên đó, rồi vọt lên trời mới may ra được cứu vớt.

Thiên Linh Nhi đã cảm nhận được mùi hôi thối của đại xà ở đằng sau. Sau khi nghe Chung Sơn nói xong, nàng lập tức làm theo lời hắn, có lẽ do thời gian trước sùng bái Chung Sơn cho nên lúc này Thiên Linh Nhi đều không do dự mà làm theo lời của hắn.

Hai người tựa như đồng thời đạp lên tảng đá, hơn nữa còn xuất ra lực lượng mạnh mẽ nhất để duỗi chân ra, tảng đá bị hai người bọn họ đạp nát, sau đó thân thể song song bay lên.

Ầm.

Tảng đá bị nghiền nát đột nhiên chấn động, vô số đất đá phóng lên trời, một cái đầu rắn một cái đầu rắn màu đỏ vô cùng lớn từ trong động chui ra, với một tốc độ khủng khiếp vọt về phía hai người mà cắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.