Ngày thứ ba, quần áo Chung lão gia tử đã bị rách rưới đi rất nhiều, nhưng ông vẫn kiên trì đi về phía tòa núi.
Đứng ở trên đỉnh tòa núi, Chung lão gia tử nhìn lướt qua địa hình chung quanh, ở bên trái có mấy tòa núi trải dài, trong đó tràn ngập chướng khí, chướng khí dày đặc khiến cho phong cảnh đều trở nên mờ ảo, từng luồng chướng khí màu đen khiến cho dã thú và yêu thú bớt đi rất nhiều.
Ở bên phải, có một con sông vô cùng lớn.
- Ài!
Chung lão gia tử thầm than một tiếng, dựa theo bản đồ thì mình đã đi đúng rồi. Với tốc độ này, chỉ hai tháng sau nhất định sẽ tới được Khai Dương tông.
Nhìn về phía xa xa, Chung lão gia tử càng hưng phấn, tiếp tục đi về phía bắc, tuy nhiên vừa tới chân núi, ông đã dừng lại.
Chung lão gia tử nhíu mày nhìn cảnh tượng xung quanh.
Cỏ cây đều bị chặt đứt ư? Chỗ này dường như trước kia từng xảy ra đánh nhau, hơn nữa còn rất kịch liệt.
Chung lão gia tử nhanh chóng đi về phía trước, dựa vào dấu vết đánh nhau, cuối cùng Chung lão gia tử cũng tìm thấy một cỗ thi thể.
Lang thi ư?
Là con sói bạc ngày hôm qua ư? Trong lòng Chung lão gia tử thầm cả kinh, giờ phút này ông thấy ở trên người sói tràn ngập những vết thương, từng vết máu xem ra là bị lưỡi dao sắc bén cắt phải, hơn nữa phần ở trên thân thể còn đông lại như gặp băng tuyết vậy.
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-sinh-bat-tu/2765366/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.