Ảnh Chi, đang suy nghĩ gì?
Hoa Dao bỗng nhiên từ ngoài cửa ló đầu vào, cắt đứt mạch suy nghĩ của Ninh Ảnh Chi.
"Không có gì." Ninh Ảnh Chi lắc đầu.
Hoa Dao nâng cằm của Ninh Ảnh Chi lên, nhìn chằm chằm vào mắt của nàng, sau đó bỗng nhiên đem mặt xích lại gần Ninh Ảnh Chi, mũi của nàng gần như sắp chạm vào mũi của đối phương.
"Thật không có gì?" Hoa Dao hỏi.
Ninh Ảnh Chi dừng một chút, mới bất đắc dĩ thở dài, nhàn nhạt nói: "Ta muốn về Tô Châu một chuyến."
Thần sắc Hoa Dao khẽ động: "Muốn về thăm nàng?"
Ninh Ảnh Chi trầm mặc gật đầu: "Ngày giỗ của nàng cũng sắp đến, bất luận nói như thế nào, họ đều từng là người thân của ta."
"Ùm, vậy ta đi cùng ngươi." Hoa Dao trầm ngâm một lát, quyết định nói.
Ninh Ảnh Chi dừng một chút, thở dài: "Thực ra không cần phiền toái như vậy, ta sẽ đi nhanh về nhanh."
"Không phiền, không phiền, ta cũng thuận tiện đến thăm Bạch Diệc Hoa luôn." Hoa Dao lắc đầu vui vẻ nói.
Hai người quả nhiên "đi nhanh" như lời nói, sáu ngày sau đã đến Tô Châu.
"Còn hai ngày nữa mới đến ngày giỗ của nàng, chúng ta tìm khách điếm nghỉ ngơi trước thôi." Ninh Ảnh Chi vào thành xuống ngựa nói.
"Cũng được." Hoa Dao gật đầu, cũng xuống ngựa.
Trong khách điếm.
Hoa Dao chống cằm, không chớp mắt nhìn mặt bên của Ninh Ảnh Chi. Đối phương dường như đã quá quen với ánh mắt nồng cháy như vậy của Hoa Dao, lạnh nhạt gắp thức ăn đưa vào miệng.
"Ảnh Chi, ta sẽ đến Bạch phủ, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phuong-khuynh-nhan/1765684/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.