Mấy ngày sau, có người tới nhà ta cầu hôn.
“Cái gì?!”
Ta kinh ngạc há hốc mồm.
Có người cầu hôn ta, muốn ta gả cho tổng tài của tập đoàn Hằng Thế.
Ta quả thực muốn hôn mê bất tỉnh, ta là nam nhân mà, hơn nữa tướng mạo chẳng có chút nữ tính nào.
“Xin lỗi, ta không thể đồng ý được. Ta không biết tại sao tổng tài của các ngươi lại quyết định như vậy, với lại ta cũng chưa từng gặp hắn…”
“Ngài đã gặp rồi.” Một người cắt đứt lời ta.
“Ta đã gặp ư?” Sao ta lại chẳng nhớ gì cả.
Hằng Thế vốn là một tập đoàn đa quốc gia, lại có thế lực trong cả giới hắc đạo lẫn bạch đạo, sao ta lại không chớ mình đã gặp tổng tài của Hằng Thế chứ?
“Tổng tài nói nếu ngài quên thì nhắc ngài. Cách đây không lâu, tổng tài đã đụng phải ngài ở Hilton.”
“Hilton?” Ta kinh ngạc hỏi: “Tổng tài của các ngươi…. sẽ không phải tên là Phương Trọng Vũ đấy chứ?” Là cái người xinh đẹp như thiên sứ kia sao?
“Không sai.”
Ta không biết nên nói gì cho phải, thảo nào lần đó hắn nói chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại, thì ra từ lúc ấy hắn đã có quyết định này rồi. Nhưng mà ta đường đường là một nam tử hán, làm sao có thể gả cho một nam nhân làm vợ chứ?
“Tổng tài có nói vài ngày nữa hắn sẽ tự mình đến cầu hôn, ngài chỉ cần ở nhà chờ là được.” Người đó nói xong liền đi luôn.
Lòng ta loạn cả lên.
Tại sao lúc đó ta lại muốn đi toilet làm gì chứ? Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phu-tre-tuoi-xinh-dep-cua-ta/764854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.