Trăng sáng sáng quắc chiếu trên lầu các, trong phủ đệ Đường gia ngọn đèn dầu tươi sáng.
Uyển Diễn nụ cười chân thành đi cùng Đường Cẩn Tư cùng với Đường lão phu nhân đến yến hội đãi khách trong cao lầu, cùng nhau hưởng dụng bữa tối tinh xảo.
Khắp nơi yên tĩnh, chỉ nghe Đường lão phu nhân cùng Uyển Diễn thỉnh thoảng có nói chuyện với nhau, mà Đường Cẩn Tư cực ít mở miệng, như không tồn tại, ngay cả thức ăn cũng chỉ có ăn vài miếng.
Uyển Diễn cảm thấy Đường Cẩn Tư không yên lòng, không khỏi nổi lên nghi kỵ. Nàng nhìn thấy bên bàn có một chỗ trống, đó là vị trí thuộc về tỷ tỷ.
Trong lúc đó, Uyển Diễn cảm thấy có chút ngơ ngẩn.
“Tỷ phu đang suy nghĩ gì đấy?” Thật lâu không thấy Đường Cẩn Tư có động tĩnh, Uyển Diễn nhịn không được đặt câu hỏi.
Đường Cẩn Tư nghe được thanh âm của nàng, lấy lại tinh thần nhìn qua nàng một cái, trong mắt xẹt qua cảm xúc mơ hồ không rõ.
Uyển Diễn thấp thỏm tiếp tục hỏi:“Là đang nghĩ đến tỷ tỷ sao?”
Đường Cẩn Tư chấn động.
Uyển Diễn suy đoán như vậy cũng không ngạc nhiên, điều hắn kinh ngạc chính là tâm tư của mình lại sẽ bị Uyển Diễn không thân thiết một câu nói trúng.
Từ lúc nào, hắn trở nên không giấu được tâm sự như vậy rồi?
“Tỷ tỷ nàng về nhà mẹ đẻ, nên dùng qua bữa tối mới có thể trở lại.”
“Ta biết.” Đường Cẩn Tư ôn nhu trả lời Uyển Diễn.
Đột nhiên, bên tai xẹt qua mẫu thân phát ra tiếng cười mỉa, Đường Cẩn Tư nghi hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phu-khong-chiu-ngoi-yen-trong-phong/63813/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.