Sau kỳ thi, Phạm Hiên ngầm đồng ý cho Cố Cửu Tư nán lại Đông Đô thêm một thời gian. Hắn cùng Chu Cao Lãng, Giang Hà, Trương Ngọc đến Lại Bộ để sắp xếp vị trí đảm nhiệm của những người trúng tuyển. Cố Cửu Tư cũng tới Đông Cung bái kiến Phạm Ngọc vài lần. 
Có lẽ vì ngồi cái ghế thái tử đã lâu hoặc do Phạm Hiên nghiêm khắc răn dạy mà Phạm Ngọc biết kiềm chế hơn nhiều so với trước kia; tuy hắn vẫn ngạo mạn nhưng ít nhiều còn giữ thể diện cho người khác. 
Phạm Ngọc biết bây giờ Cố Cửu Tư là sủng thần của Phạm Hiên cũng như là người ông chọn để phò tá hắn sau này. Bởi vậy dù hắn chả ưa Cố Cửu Tư nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng trò chuyện dăm ba câu mỗi lần Cố Cửu Tư ghé qua. 
Cố Cửu Tư khác Chu Cao Lãng; tuổi hắn xấp xỉ Phạm Ngọc, lại ham chơi. Lần nào gặp Phạm Ngọc hắn cũng kiếm mấy món đồ thú vị để tặng, còn nhường nhịn và nói những lời tán dương Phạm Ngọc. Vì thế qua mấy lần tiếp xúc, Phạm Ngọc dần có thiện cảm với Cố Cửu Tư. 
Có lần Cố Cửu Tư dâng lên Phạm Ngọc một con vẹt, hạ nhân mang vẹt đến đúng lúc Diệp Thế An đang dạy hắn. Phạm Ngọc không thể rời mắt khỏi con vẹt, còn Diệp Thế An nhíu mày chất vấn nô bộc đưa nó tới, “Ngươi lấy nó ở đâu ra? Sao lại mang đến vào lúc này?” 
“Là Cố đại nhân dâng tặng,” nô bộc vội vã quỳ xuống giải thích, “nên nô tài mang vào để điện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692363/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.