Sau khi nói câu đó, Cố Cửu Tư sửa lại tóc tai cho Liễu Ngọc Như nhưng vẫn đề cao cảnh giác với mọi việc xung quanh. Thấy hai người được binh lính bảo vệ gắt gao, hắn thoáng thả lỏng, đúng lúc hắn định nói vài lời với Liễu Ngọc Như thì bị người khác đập đầu. Giang Hà ngồi trên lưng ngựa quát, “Giờ này mà còn ôm ôm ấp ấp! Đưa người tới chỗ an toàn rồi đến gặp ta.”
Mắng xong, Giang Hà cưỡi ngựa rời đi. Bây giờ Liễu Ngọc Như mới kịp bận tâm tình hình quanh mình.
Có binh lính không biết tới từ nơi nào trong thành đang đánh nhau với quân đội lẫn gia đinh của Vương gia. Giang Hà và Diệp Thế An cưỡi ngựa chỉ huy người đuổi theo Vương Thụ Sinh.
Tối qua Cố Cửu Tư náo loạn như vậy đã sớm làm người trong thành dao động, mọi người đều bắt đầu cân nhắc. Đêm qua, Trần gia nhận được tin của Trần lão gia bèn chủ động ra lệnh cho thân thích trong quân đội lén lút điều động binh lính tới cổng thành bảo vệ Cố Cửu Tư.
Vương gia âm thầm đưa người nhà rời khỏi thành trong đêm, song vẫn muốn kéo theo các nhà khác tạo phản. Mọi người không phải đồ ngu, làm gì có chuyện chấp nhận đạo lý ấy. Vì vậy bọn họ quyết định nhân dịp này mượn sức Cố Cửu Tư và dùng Vương gia để lấy lòng hắn mới là đúng đắn.
Tuy nhiên, Cố Cửu Tư sẽ không thấy ân tình này nếu nịnh hót quá sớm. Hơn nữa, lỡ Vương gia làm khó dễ trước, bọn họ đấu đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692346/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.