Trong lúc Thẩm Minh trốn về Đông Đô, Cố Cửu Tư và Lý Ngọc Xương ăn ý giả vờ không biết gì; một mặt gióng trống khua chiêng tìm Thẩm Minh, một mặt tiếp tục giám sát đê điều vì trời có sập thì vẫn phải tu sửa Hoàng Hà.
Liễu Ngọc Như biết kế hoạch của Cố Cửu Tư nên cấp tốc vận chuyển tất cả hàng hóa tới nhà kho kế tiếp, nàng cố gắng không giữ quá nhiều hàng ở Huỳnh Dương.
Cố Cửu Tư nghĩ bây giờ hắn chỉ cần ổn định Huỳnh Dương, binh mã Ti Châu đến một cái là hắn lập tức ra tay chỉnh đốn Vĩnh Châu.
Hắn đã nhẩm tính thời gian. Nếu dùng khoái mã[1] thì từ Huỳnh Dương đến Ti Châu chỉ mất nửa ngày. Tới Ti Châu rồi thông báo cho toàn bộ quan viên và lấy lệnh điều động chuẩn bị binh lính tốn thêm một ngày. Sau đó binh mã Ti Châu hành quân đến Huỳnh Dương cùng lắm là một ngày nữa. Tổng cộng chỉ cần ba ngày là thấy được quân đội Ti Châu.
Nhưng đợi đến ngày thứ ba, Cố Cửu Tư vẫn chẳng nghe thấy tin tức gì. Lý Ngọc Xương không khỏi bất an, mới sáng sớm hắn đã tới phòng của Cố Cửu Tư. Liễu Ngọc Như ra ngoài trả hàng, hắn thấy bốn bề vắng lặng bèn đóng cửa lại rồi hạ thấp giọng mà gằn từng tiếng, “Không phải ngươi bảo chỉ cần ba ngày là binh mã Ti Châu sẽ đến sao? Thế giờ bọn họ đang ở đâu?!”
“Chờ thêm đi,” Cố Cửu Tư cau mày, “chắc thủ tục bên đó rườm rà quá…”
“Chúng ta đang dùng tính mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692333/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.